Story Transcript
SYE’s Magazine
SYE: BEAUTY OF
LABOUR
Thực hiện
Lời ngỏ
Giám đốc sản xuất Tổng biên tập Nguyễn Thị Phương Thanh Nguyễn Xuân Nhi
Vừng ơi mở ra nào, Bạn thân mến, chào mừng bạn đến với SYE: Beauty of labour - tạp chí đầu tay của nhà SUB Youth Editor (SYE). Nơi sẽ mang đến cho bạn sự thấu hiểu từ A-Z về dự án của chúng mình. SUB Youth Editor, thường được gọi vui là “Nhà S” - là một dự án về ngôn ngữ và dịch thuật thuộc Youth+ Community. Tính đến nay, Nhà S đã có tuổi đời 2 năm hình thành và phát triển, bao gồm các sự kiện và hoạt động nội bộ được tổ chức nhằm mang lại giá trị cho cộng đồng, đặc biệt là các bạn trẻ. Sự ra đời của “đứa con tinh thần” SYE: Beauty of labour trong năm 2022 này có ý nghĩa rất đặc biệt với SYE. Đây sẽ là nơi bạn có thể tìm hiểu về đại gia đình chúng mình. Từ những hình ảnh sự kiện lớn nhỏ, đến những dòng tự sự, những sản phẩm dịch thuật sáng giá và những lời chia sẻ của Coreteam, của các bạn thành viên trong dự án đều sẽ được gói gọn trong 4 chuyên mục SYE’s Time machine, SYE’s Blind date, Strive for SYExcellence, Lost in the SYEcret. Thông qua đó, chúng mình hy vọng rằng bạn sẽ có cái nhìn chi tiết và sâu sắc hơn về Nhà S. SYE: Beauty of labour được xây dựng với mục tiêu chính yếu là “sao lưu” lại quá trình trưởng thành của đại gia đình chúng mình, đồng thời mang đến cho độc giả hình ảnh của một SYE hoàn chỉnh và chân thật nhất. Bạn thân mến, SYE hy vọng bạn sẽ có những giây phút vui vẻ và những trải nghiệm ý nghĩa tại SYE: Beauty of labour. Trân trọng, SUB Youth Editor
Giám đốc nội dung Giám đốc hình ảnh Nguyễn Kim Yến Nguyễn Lê Cẩm Tú Đào Duy Hoà Cố vấn chuyên môn Phan Linh Ngọc Nội dung Nguyễn Thị Hoài Thương Tạ Thị Minh Hòa Trần Minh Hạnh Trần Thị Hương Mai Đào Ngọc Bảo Anh Đỗ Ngọc Quỳnh Anh La Hứa Ngọc Châu Gia Nghi Nguyễn Thị Phương Nguyễn Thị Khánh Quỳnh Trần Thị Phương Thảo Đỗ Thị Ngọc Ánh Bùi Trần Hải Ly
Thiết kế Phạm Võ Việt Đoan Trần Nguyễn Vân Anh Nguyễn Tấn Duy Hoàng Thanh Hằng Nguyễn Quỳnh Trang Châu Gia Nghi Trần Tú Anh Đoàn Gia Mẫn
và tất cả các thành viên trân quý của gia đình SUB Youth Editor.
Địa chỉ: Số 7, ngách 32, ngõ 54, đường Nguyễn Chí Thanh, Đống Đa, Hà Nội
Thực hiện
Lời ngỏ
Giám đốc sản xuất Tổng biên tập Nguyễn Thị Phương Thanh Nguyễn Xuân Nhi
Vừng ơi mở ra nào, Bạn thân mến, chào mừng bạn đến với SYE: Beauty of labour - tạp chí đầu tay của nhà SUB Youth Editor (SYE). Nơi sẽ mang đến cho bạn sự thấu hiểu từ A-Z về dự án của chúng mình. SUB Youth Editor, thường được gọi vui là “Nhà S” - là một dự án về ngôn ngữ và dịch thuật thuộc Youth+ Community. Tính đến nay, Nhà S đã có tuổi đời 2 năm hình thành và phát triển, bao gồm các sự kiện và hoạt động nội bộ được tổ chức nhằm mang lại giá trị cho cộng đồng, đặc biệt là các bạn trẻ. Sự ra đời của “đứa con tinh thần” SYE: Beauty of labour trong năm 2022 này có ý nghĩa rất đặc biệt với SYE. Đây sẽ là nơi bạn có thể tìm hiểu về đại gia đình chúng mình. Từ những hình ảnh sự kiện lớn nhỏ, đến những dòng tự sự, những sản phẩm dịch thuật sáng giá và những lời chia sẻ của Coreteam, của các bạn thành viên trong dự án đều sẽ được gói gọn trong 4 chuyên mục SYE’s Time machine, SYE’s Blind date, Strive for SYExcellence, Lost in the SYEcret. Thông qua đó, chúng mình hy vọng rằng bạn sẽ có cái nhìn chi tiết và sâu sắc hơn về Nhà S. SYE: Beauty of labour được xây dựng với mục tiêu chính yếu là “sao lưu” lại quá trình trưởng thành của đại gia đình chúng mình, đồng thời mang đến cho độc giả hình ảnh của một SYE hoàn chỉnh và chân thật nhất. Bạn thân mến, SYE hy vọng bạn sẽ có những giây phút vui vẻ và những trải nghiệm ý nghĩa tại SYE: Beauty of labour. Trân trọng, SUB Youth Editor
Giám đốc nội dung Giám đốc hình ảnh Nguyễn Kim Yến Nguyễn Lê Cẩm Tú Đào Duy Hoà Cố vấn chuyên môn Phan Linh Ngọc Nội dung Nguyễn Thị Hoài Thương Tạ Thị Minh Hòa Trần Minh Hạnh Trần Thị Hương Mai Đào Ngọc Bảo Anh Đỗ Ngọc Quỳnh Anh La Hứa Ngọc Châu Gia Nghi Nguyễn Thị Phương Nguyễn Thị Khánh Quỳnh Trần Thị Phương Thảo Đỗ Thị Ngọc Ánh Bùi Trần Hải Ly
Thiết kế Phạm Võ Việt Đoan Trần Nguyễn Vân Anh Nguyễn Tấn Duy Hoàng Thanh Hằng Nguyễn Quỳnh Trang Châu Gia Nghi Trần Tú Anh Đoàn Gia Mẫn
và tất cả các thành viên trân quý của gia đình SUB Youth Editor.
Địa chỉ: Số 7, ngách 32, ngõ 54, đường Nguyễn Chí Thanh, Đống Đa, Hà Nội
1
Mục lục 2
SYE’s Time machine
SYE’s Blind date
3 4
Strive for SYExcellence
Lost in the SYEcret
1
Mục lục 2
SYE’s Time machine
SYE’s Blind date
3 4
Strive for SYExcellence
Lost in the SYEcret
01
SYE’s TIME MACHINE
01
SYE’s TIME MACHINE
SYE’s TIME MACHINE
Thông qua những chia sẻ từ hai diễn giả, các bạn trẻ đã có cái nhìn toàn diện và vô cùng thú vị về ngành Biên - Phiên dịch. Talkshow “Pave the way - outta the maze: Translation & Interpretation’’ đã khép lại thành công trong không khí vui vẻ, thân thiện cùng những kiến thức và thông tin bổ ích. Có thể nói, đây là một sự thành công của SYE nói riêng và cộng đồng Youth+ nói chung, là bước đệm để phát triển thêm những chương trình khác với sứ mệnh hỗ trợ các bạn trẻ định hướng chính mình.
HY
ME ?W
W
Vào ngày 25/6/2022 vừa qua, nhà S đã tổ chức thành công chương trình vô cùng ý nghĩa dành cho các bạn trẻ - Talkshow “Pave the way - Outta the maze: Translation & Interpretation’’ nhằm giúp các bạn có cơ hội tìm hiểu rõ hơn về ngành Biên - Phiên dịch. Cùng chúng mình “khám phá’’ những điều thú vị trong talkshow lần này nhé!
Chương trình có sự tham gia của 2 khách mời ”xịn xò”: Chị Ngọc Minh Milita - một Phiên dịch viên với profile siêu “khủng’’ và chị Hà Ngọc Ánh - Giám đốc Công ty Dịch thuật và Tư vấn Dịch vụ quốc tế World Link. Hai diễn giả “siu đỉnh” của chúng ta đã đem đến các bạn trẻ một góc nhìn tổng quan đối với ngành Biên - Phiên dịch thông qua những câu chuyện và trải nghiệm cá nhân. Ngoài ra, hai chị cũng chia sẻ các kĩ năng cần thiết để có thể trở thành một Biên – Phiên dịch viên như: Tính độc lập - linh hoạt - tức thời; khả năng sử dụng ngôn ngữ linh hoạt và sâu rộng; khả năng thuyết trình và làm chủ trước đám đông; khả năng hiểu ngôn ngữ và văn hoá các nước… Đây đều là những thông tin mới mẻ và rất bổ ích cho những ai có định hướng theo ngành nghề này đó!
M E?
HY
Cùng SYE “Khai sáng” về ngành Biên - Phiên dịch
Trong thời đại hội nhập toàn cầu, Biên - Phiên dịch chính là một lựa chọn đầy tiềm năng cho các bạn trẻ Việt Nam, tuy nhiên, những kiến thức cơ bản về ngành này chưa thực sự phổ biến ở Việt Nam, gây trở ngại cho các bạn trẻ trong việc tìm hiểu và tiếp cận. Nhận thấy được nỗi lo lắng đó, nhà S đã tổ chức talkshow “Pave the way - Outta the maze: Translation & Interpretation” với mục tiêu chỉ lối cho các bạn ra khỏi mê cung của ngành Biên - Phiên dịch và giúp các bạn tự tìm được hướng đi riêng cho chính mình.
ME?
SYE’s TIME MACHINE
Thông qua những chia sẻ từ hai diễn giả, các bạn trẻ đã có cái nhìn toàn diện và vô cùng thú vị về ngành Biên - Phiên dịch. Talkshow “Pave the way - outta the maze: Translation & Interpretation’’ đã khép lại thành công trong không khí vui vẻ, thân thiện cùng những kiến thức và thông tin bổ ích. Có thể nói, đây là một sự thành công của SYE nói riêng và cộng đồng Youth+ nói chung, là bước đệm để phát triển thêm những chương trình khác với sứ mệnh hỗ trợ các bạn trẻ định hướng chính mình.
HY
ME ?W
W
Vào ngày 25/6/2022 vừa qua, nhà S đã tổ chức thành công chương trình vô cùng ý nghĩa dành cho các bạn trẻ - Talkshow “Pave the way - Outta the maze: Translation & Interpretation’’ nhằm giúp các bạn có cơ hội tìm hiểu rõ hơn về ngành Biên - Phiên dịch. Cùng chúng mình “khám phá’’ những điều thú vị trong talkshow lần này nhé!
Chương trình có sự tham gia của 2 khách mời ”xịn xò”: Chị Ngọc Minh Milita - một Phiên dịch viên với profile siêu “khủng’’ và chị Hà Ngọc Ánh - Giám đốc Công ty Dịch thuật và Tư vấn Dịch vụ quốc tế World Link. Hai diễn giả “siu đỉnh” của chúng ta đã đem đến các bạn trẻ một góc nhìn tổng quan đối với ngành Biên - Phiên dịch thông qua những câu chuyện và trải nghiệm cá nhân. Ngoài ra, hai chị cũng chia sẻ các kĩ năng cần thiết để có thể trở thành một Biên – Phiên dịch viên như: Tính độc lập - linh hoạt - tức thời; khả năng sử dụng ngôn ngữ linh hoạt và sâu rộng; khả năng thuyết trình và làm chủ trước đám đông; khả năng hiểu ngôn ngữ và văn hoá các nước… Đây đều là những thông tin mới mẻ và rất bổ ích cho những ai có định hướng theo ngành nghề này đó!
M E?
HY
Cùng SYE “Khai sáng” về ngành Biên - Phiên dịch
Trong thời đại hội nhập toàn cầu, Biên - Phiên dịch chính là một lựa chọn đầy tiềm năng cho các bạn trẻ Việt Nam, tuy nhiên, những kiến thức cơ bản về ngành này chưa thực sự phổ biến ở Việt Nam, gây trở ngại cho các bạn trẻ trong việc tìm hiểu và tiếp cận. Nhận thấy được nỗi lo lắng đó, nhà S đã tổ chức talkshow “Pave the way - Outta the maze: Translation & Interpretation” với mục tiêu chỉ lối cho các bạn ra khỏi mê cung của ngành Biên - Phiên dịch và giúp các bạn tự tìm được hướng đi riêng cho chính mình.
ME?
Vào tháng 8 vừa qua, nhà
Diễn giả
Mai Chung Min
Tổng kết lại 2 buổi training đầy hiệu quả và hiệu suất, các học sinh nhà S đã nắm vững những bài học về content mà bạn Mai Chung Min hướng dẫn. Trước đó, SYE cũng đã có buổi training rất thành công về Thiết kế. Trong tương lai, có “tin đồn” rằng sẽ có thêm nhiều dịp chia sẻ kinh nghiệm hơn và đa dạng lĩnh vực hơn. Cảm ơn tất cả các thành viên đã tham gia và tạo nên những khoảnh khắc đầy sự đáng yêu này. Hứa hẹn sẽ gặp nhau lần sau trong những buổi học “mến thương” khác!
SYE’s TIME MACHINE
Bên cạnh kiến thức trên giấy, các thành viên còn được thực hành và áp dụng chúng vào thực tế.
Bài thực hành với đề tài “viết một đoạn content để thông báo và kêu gọi mọi người tham gia vào buổi training” được các thành viên thực hiện siêu đầy đủ và tất nhiên đều được bạn Min nhận xét và sửa chữa. Qua đó, các newbie nhà S ai cũng vỡ lẽ nhận ra những mấu chốt khi viết bài mà mình đã vô tình bỏ sót nhờ những góp ý siêu chi tiết của anh Min.
HY
ME ?W
W
Về phần lý thuyết, các thành viên đã “kinh” qua các slide bài giảng của diễn giả, các kiến thức cực đỉnh trong ngành Truyền thông được trình làng như: làm thế nào để thấu hiểu Insight của độc giả, cách tối ưu hóa bài đăng trên Internet. Những học trò ngoan cũng đã được “tiền bối” giải đáp thắc mắc và truyền lại nhiều kinh nghiệm quý giá mà bản thân bạn Min đã tích cóp được.
BUỔI HỌC CÒN-TEN “TÌNH THƯƠNG MẾN THƯƠNG” CỦA ĐỒNG BÀO S
M E?
HY
SYE đã tổ chức 2 buổi training về content cho tất cả các thành viên ban Truyền thông và các thành viên khác của dự án dưới sự hướng dẫn của “dân chuyên” Mai Chung Min. Thông qua hai buổi học, các thành viên nhà S đã hiểu rõ và tự tin hơn khi sáng tạo nội dung, cũng như xây dựng nền tảng để phát triển trong thời gian sắp tới.
ME?
Vào tháng 8 vừa qua, nhà
Diễn giả
Mai Chung Min
Tổng kết lại 2 buổi training đầy hiệu quả và hiệu suất, các học sinh nhà S đã nắm vững những bài học về content mà bạn Mai Chung Min hướng dẫn. Trước đó, SYE cũng đã có buổi training rất thành công về Thiết kế. Trong tương lai, có “tin đồn” rằng sẽ có thêm nhiều dịp chia sẻ kinh nghiệm hơn và đa dạng lĩnh vực hơn. Cảm ơn tất cả các thành viên đã tham gia và tạo nên những khoảnh khắc đầy sự đáng yêu này. Hứa hẹn sẽ gặp nhau lần sau trong những buổi học “mến thương” khác!
SYE’s TIME MACHINE
Bên cạnh kiến thức trên giấy, các thành viên còn được thực hành và áp dụng chúng vào thực tế.
Bài thực hành với đề tài “viết một đoạn content để thông báo và kêu gọi mọi người tham gia vào buổi training” được các thành viên thực hiện siêu đầy đủ và tất nhiên đều được bạn Min nhận xét và sửa chữa. Qua đó, các newbie nhà S ai cũng vỡ lẽ nhận ra những mấu chốt khi viết bài mà mình đã vô tình bỏ sót nhờ những góp ý siêu chi tiết của anh Min.
HY
ME ?W
W
Về phần lý thuyết, các thành viên đã “kinh” qua các slide bài giảng của diễn giả, các kiến thức cực đỉnh trong ngành Truyền thông được trình làng như: làm thế nào để thấu hiểu Insight của độc giả, cách tối ưu hóa bài đăng trên Internet. Những học trò ngoan cũng đã được “tiền bối” giải đáp thắc mắc và truyền lại nhiều kinh nghiệm quý giá mà bản thân bạn Min đã tích cóp được.
BUỔI HỌC CÒN-TEN “TÌNH THƯƠNG MẾN THƯƠNG” CỦA ĐỒNG BÀO S
M E?
HY
SYE đã tổ chức 2 buổi training về content cho tất cả các thành viên ban Truyền thông và các thành viên khác của dự án dưới sự hướng dẫn của “dân chuyên” Mai Chung Min. Thông qua hai buổi học, các thành viên nhà S đã hiểu rõ và tự tin hơn khi sáng tạo nội dung, cũng như xây dựng nền tảng để phát triển trong thời gian sắp tới.
ME?
02
SYE’s BLIND DATE
02
SYE’s BLIND DATE
VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN CHƯA KỂ VỀ NHÀ S
Tụi em chào sếp Linh, đối với tụi em thì biết rõ sếp rồi, nhưng sếp có thể giới thiệu đôi lời về bản thân cho độc giả biết được không ạ? Anh là Linh - người khởi xướng và đặt những viên gạch đầu tiên cho dự án mình - SUB Youth Editor. Cái tên SUB Youth Editor này cũng là do anh nghĩ ra. Anh đã đồng hành cùng SYE cũng gần được 3 năm rồi. Sếp Linh có thể cho chúng em biết vì sao SYE lại được lập ra không? Năm 2019, bạn điều phối đầu tiên là Nhật Minh - trợ lý cũ của anh Đạt. Cũng lâu quá rồi, thành ra anh không nhớ rõ lắm về các bạn điều phối sau đó. Anh có nhớ là sau vài bạn thì đến Trân, rồi đến Thảo. Lúc đấy Thảo là trợ lý của anh, nên anh mới bảo là “Thôi em điều phối hộ anh”, nên con bé mới trở thành điều phối của SYE hồi đó. Còn SYE được tách ra từ Youth+. Trước đây trong Youth+ cũng có các bài viết được dịch lại để đăng lên; sau đó, Youth+ tạo thêm một tiểu ban riêng - gọi là ban Dịch thuật. Cuối cùng thì mới có một page hẳn hoi chuyên về dịch và đăng các bài viết đã dịch lên cho mọi người tiếp cận.
Tại sao anh lại lựa chọn chị Thanh trong tình cảnh siêu siêu khó khăn của SYE và trong tương quan giữa các ứng viên của vị trí DP vậy ạ? Anh phỏng vấn rất nhiều người. Có rất nhiều bạn giỏi trong đợt phỏng vấn đấy. Việc anh chọn một ai đó không chỉ phụ thuộc vào những tiêu chí, những thứ có sẵn mà mình định lượng được, nhưng có một cái quan trọng hơn hết, đó là trực giác của anh. Trực giác của anh khi làm việc với quá nhiều con người, anh có thể cảm được câu
Anh có mục tiêu gì đặt ra cho SYE không? Là page SUB Youth Editor đạt được 10.000 like cuối năm nay (cười). Dù biết mấy cái này chỉ là hình thức thôi nhưng vẫn phải đặt mục tiêu chứ nhỉ?
SYE’s BLIND DATE
SẾP LINH
Trong 4 năm qua, sếp đã chứng kiến page SUB Youth Editor này và cả dự án SYE này cùng nhau phát triển. Sếp có cảm nhận như thế nào ạ? Người đầu tiên giống như một cái cây trăm tuổi vậy. Anh chứng kiến mọi thứ từ những lúc đỉnh cao, những lúc anh nghĩ là… sắp toang tới nơi rồi đấy. Anh không quan trọng lắm câu chuyện SYE sẽ là gì, sẽ đạt được cái gì đó hoành tráng, kiểu một cái fanpage 10.000 like, hay 100.000 like, hay 1 triệu like gì đấy. Cái anh quan tâm về SYE hơn hết là mọi thế hệ của dự án, các bạn trải nghiệm như thế nào trong dự án. Và mỗi thế hệ lại có một câu chuyện riêng, sự trưởng thành riêng, sự tiếp nối riêng. Thế hệ của Thảo có điểm riêng biệt, rồi đến thế hệ của Thanh, lại có điểm riêng biệt khác. Nói chung, anh chứng kiến được sự thay đổi từng ngày của SYE. Có những lúc tốt hơn, có những lúc đi xuống, nhưng dù sao là… anh bảo rồi, mình cứ cố gắng rồi cái gì tốt đẹp nó sẽ đến thôi.
Không biết sếp có nhận xét gì về thế hệ hiện nay của SYE không ạ? Anh có vài lời nhắn nhủ nhiều hơn là nhận xét. Dù sự khởi đầu với SYE không thuận lợi lắm, nhưng anh thấy mọi người đã và đang cố gắng từng ngày từng giờ để thay đổi SYE. Anh mong mọi người hãy giữ vững tinh thần, dùng tâm huyết của mình để lan tỏa đến nhiều người hơn, nhất là các bạn thành viên mới của SYE. Một dự án không thể đi xa nếu chỉ có những người dẫn đầu, mà còn phải có những người đồng hành phía sau, chính là những bạn thành viên. Hãy lan toả tinh thần đó, sự kết nối đó đến nhiều bạn hơn. Và các em sẽ có một nhiệm kì, chưa biết là thành công hay thế nào, nhưng cứ làm đi và tụi em sẽ có những câu chuyện của mình trong quá trình làm việc và chắc chắn không ở đâu có lại những câu chuyện ấy. Nên là, cứ cố gắng và lan toả những điều tốt đẹp đến những bạn thành viên, cùng nhau hướng đến mục tiêu mà dự án mình đặt ra, rồi các em sẽ thấy điều đó thực sự rất ý nghĩa.
HY
ME ?W
W
Đâu là điểm khác biệt lớn nhất của SYE khi có Thanh và SYE các gen trước vậy ạ? Mọi gen nó có một cái riêng em ạ. Trước đây SYE không được như bây giờ. Không có bộ máy hoàn thiện, hệ thống quản lý, tài liệu liên quan… đều rất sơ sài. “Hệ thống’’ ban đầu cũng là do anh xây, đơn giản lắm, từ 1 file excel thôi. Đỉnh điểm nhất là giai đoạn phát triển của Thảo, và bây giờ đang tiếp tục phát triển hơn. Ở gen này, mọi thứ đang dần tốt lên nhưng mà tốt lên như thế nào thì cần phải đợi tương lai mới được. Thanh cũng cần thời gian để chứng minh thêm. Một điều nữa là các bạn dàn core đến các thành viên có thể kết nối với nhau là anh vui rồi.
chuyện là bạn đó có phù hợp với cách làm việc của đội ngũ coreteam ở thời điểm hiện tại hay không, bạn ấy có thật sự mong muốn, tâm huyết để phát triển dự án hay không. Ở Thanh, anh cảm nhận được điều đó. Và, anh cảm nhận được cách bạn ấy làm việc thực sự phù hợp với SYE. Đó là lí do anh chọn bạn ấy thay vì các bạn khác, mặc dù có nhiều người khác có kinh nghiệm hơn Thanh, giỏi hơn Thanh. Và từ trước đến giờ, mọi quyết định của anh đều như vậy. Thanh là người phù hợp nhất, trực giác của anh nói với anh như thế.
M E?
HY
Tại sao dự án lại được đặt tên là “SUB Youth Editor” ạ? Tại vì… anh cũng chả biết là tại sao đặt tên như thế luôn (cười). Tên đấy anh là người đặt. Thì, SUB là sub, Youth là trẻ, Editor là người edit. Còn SUB viết hoa là tại vì… nó đẹp thôi (cười lớn).
ME?
VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN CHƯA KỂ VỀ NHÀ S
Tụi em chào sếp Linh, đối với tụi em thì biết rõ sếp rồi, nhưng sếp có thể giới thiệu đôi lời về bản thân cho độc giả biết được không ạ? Anh là Linh - người khởi xướng và đặt những viên gạch đầu tiên cho dự án mình - SUB Youth Editor. Cái tên SUB Youth Editor này cũng là do anh nghĩ ra. Anh đã đồng hành cùng SYE cũng gần được 3 năm rồi. Sếp Linh có thể cho chúng em biết vì sao SYE lại được lập ra không? Năm 2019, bạn điều phối đầu tiên là Nhật Minh - trợ lý cũ của anh Đạt. Cũng lâu quá rồi, thành ra anh không nhớ rõ lắm về các bạn điều phối sau đó. Anh có nhớ là sau vài bạn thì đến Trân, rồi đến Thảo. Lúc đấy Thảo là trợ lý của anh, nên anh mới bảo là “Thôi em điều phối hộ anh”, nên con bé mới trở thành điều phối của SYE hồi đó. Còn SYE được tách ra từ Youth+. Trước đây trong Youth+ cũng có các bài viết được dịch lại để đăng lên; sau đó, Youth+ tạo thêm một tiểu ban riêng - gọi là ban Dịch thuật. Cuối cùng thì mới có một page hẳn hoi chuyên về dịch và đăng các bài viết đã dịch lên cho mọi người tiếp cận.
Tại sao anh lại lựa chọn chị Thanh trong tình cảnh siêu siêu khó khăn của SYE và trong tương quan giữa các ứng viên của vị trí DP vậy ạ? Anh phỏng vấn rất nhiều người. Có rất nhiều bạn giỏi trong đợt phỏng vấn đấy. Việc anh chọn một ai đó không chỉ phụ thuộc vào những tiêu chí, những thứ có sẵn mà mình định lượng được, nhưng có một cái quan trọng hơn hết, đó là trực giác của anh. Trực giác của anh khi làm việc với quá nhiều con người, anh có thể cảm được câu
Anh có mục tiêu gì đặt ra cho SYE không? Là page SUB Youth Editor đạt được 10.000 like cuối năm nay (cười). Dù biết mấy cái này chỉ là hình thức thôi nhưng vẫn phải đặt mục tiêu chứ nhỉ?
SYE’s BLIND DATE
SẾP LINH
Trong 4 năm qua, sếp đã chứng kiến page SUB Youth Editor này và cả dự án SYE này cùng nhau phát triển. Sếp có cảm nhận như thế nào ạ? Người đầu tiên giống như một cái cây trăm tuổi vậy. Anh chứng kiến mọi thứ từ những lúc đỉnh cao, những lúc anh nghĩ là… sắp toang tới nơi rồi đấy. Anh không quan trọng lắm câu chuyện SYE sẽ là gì, sẽ đạt được cái gì đó hoành tráng, kiểu một cái fanpage 10.000 like, hay 100.000 like, hay 1 triệu like gì đấy. Cái anh quan tâm về SYE hơn hết là mọi thế hệ của dự án, các bạn trải nghiệm như thế nào trong dự án. Và mỗi thế hệ lại có một câu chuyện riêng, sự trưởng thành riêng, sự tiếp nối riêng. Thế hệ của Thảo có điểm riêng biệt, rồi đến thế hệ của Thanh, lại có điểm riêng biệt khác. Nói chung, anh chứng kiến được sự thay đổi từng ngày của SYE. Có những lúc tốt hơn, có những lúc đi xuống, nhưng dù sao là… anh bảo rồi, mình cứ cố gắng rồi cái gì tốt đẹp nó sẽ đến thôi.
Không biết sếp có nhận xét gì về thế hệ hiện nay của SYE không ạ? Anh có vài lời nhắn nhủ nhiều hơn là nhận xét. Dù sự khởi đầu với SYE không thuận lợi lắm, nhưng anh thấy mọi người đã và đang cố gắng từng ngày từng giờ để thay đổi SYE. Anh mong mọi người hãy giữ vững tinh thần, dùng tâm huyết của mình để lan tỏa đến nhiều người hơn, nhất là các bạn thành viên mới của SYE. Một dự án không thể đi xa nếu chỉ có những người dẫn đầu, mà còn phải có những người đồng hành phía sau, chính là những bạn thành viên. Hãy lan toả tinh thần đó, sự kết nối đó đến nhiều bạn hơn. Và các em sẽ có một nhiệm kì, chưa biết là thành công hay thế nào, nhưng cứ làm đi và tụi em sẽ có những câu chuyện của mình trong quá trình làm việc và chắc chắn không ở đâu có lại những câu chuyện ấy. Nên là, cứ cố gắng và lan toả những điều tốt đẹp đến những bạn thành viên, cùng nhau hướng đến mục tiêu mà dự án mình đặt ra, rồi các em sẽ thấy điều đó thực sự rất ý nghĩa.
HY
ME ?W
W
Đâu là điểm khác biệt lớn nhất của SYE khi có Thanh và SYE các gen trước vậy ạ? Mọi gen nó có một cái riêng em ạ. Trước đây SYE không được như bây giờ. Không có bộ máy hoàn thiện, hệ thống quản lý, tài liệu liên quan… đều rất sơ sài. “Hệ thống’’ ban đầu cũng là do anh xây, đơn giản lắm, từ 1 file excel thôi. Đỉnh điểm nhất là giai đoạn phát triển của Thảo, và bây giờ đang tiếp tục phát triển hơn. Ở gen này, mọi thứ đang dần tốt lên nhưng mà tốt lên như thế nào thì cần phải đợi tương lai mới được. Thanh cũng cần thời gian để chứng minh thêm. Một điều nữa là các bạn dàn core đến các thành viên có thể kết nối với nhau là anh vui rồi.
chuyện là bạn đó có phù hợp với cách làm việc của đội ngũ coreteam ở thời điểm hiện tại hay không, bạn ấy có thật sự mong muốn, tâm huyết để phát triển dự án hay không. Ở Thanh, anh cảm nhận được điều đó. Và, anh cảm nhận được cách bạn ấy làm việc thực sự phù hợp với SYE. Đó là lí do anh chọn bạn ấy thay vì các bạn khác, mặc dù có nhiều người khác có kinh nghiệm hơn Thanh, giỏi hơn Thanh. Và từ trước đến giờ, mọi quyết định của anh đều như vậy. Thanh là người phù hợp nhất, trực giác của anh nói với anh như thế.
M E?
HY
Tại sao dự án lại được đặt tên là “SUB Youth Editor” ạ? Tại vì… anh cũng chả biết là tại sao đặt tên như thế luôn (cười). Tên đấy anh là người đặt. Thì, SUB là sub, Youth là trẻ, Editor là người edit. Còn SUB viết hoa là tại vì… nó đẹp thôi (cười lớn).
ME?
Sếp trong mắt nhân sự nhà S ẢM C A UĐ
Còn tầm nhìn của anh, anh sẽ đưa Youth+ Community đi xa hơn, cùng đi với sự trưởng thành của mình. Khi anh càng lớn, anh càng làm nhiều, anh trưởng thành hơn, tham vọng của anh đối với Youth+ sẽ ngày càng to hơn. Từ khi bắt đầu làm Youth+, anh chưa bao giờ nghĩ là anh sẽ có nhiều dự án, nhiều chi nhánh đến như thế này. Cho đến lúc dự án lớn lên, rồi chi nhánh cũng lớn lên theo, anh rất mong muốn Youth+ thành tổ chức lớn nhất, nơi các bạn trẻ có thể gửi gắm cả câu chuyện tuổi trẻ của mình. Đấy. Rồi khi anh làm gần gần được rồi, có được sức ảnh hưởng, tầm nhìn của anh sẽ lại lớn lên. 5 năm tiếp theo của Youth+ sẽ khác, tư duy “global” của anh sẽ khác, không chỉ dừng lại ở Việt Nam mà là phát triển ra thế giới. Cá nhân anh muốn phát triển thêm, vì sự phát triển của Youth+ đi kèm với sự phát triển của cá nhân anh và của các bạn ở trong Youth+ nữa.
HOẠ T
SẦ A Đ
THÂN THIỆN
D DỎ Í M
N ĐA G H Ề
ANH CẢ CỦA MỌI NHÀ
SYE’s BLIND DATE
XÙ
HY
ME ?W
W
“GIÀU CÓ”
BÙ
ER
ÚC
AD
KH ĂN UY A
HE
IÊM T
NGH
Còn SYE thì trước mắt phải đạt được mục tiêu, sứ mệnh của nó, bởi vì thật ra một dự án sẽ có lúc bắt đầu và cũng sẽ có lúc kết thúc. Mục tiêu của anh khi lập ra SYE là mang lại nhiều cơ hội, kiến thức đến cho các bạn trẻ. Dù bây giờ trình độ công nghệ thông tin, cơ hội tiếp xúc ngoại ngữ đúng là rất phát triển, nhưng mà không phải ai cũng có thể tiếp cận những kiến thức, tri thức hay cả. Nghe có vẻ hơi xa vời nhưng anh mong SYE sẽ mang nhiều tri thức hay ho tiếp cận tới được nhiều người Việt Nam hơn. Còn xa hơn nữa thì, SYE sẽ có nhiều ngôn ngữ, khi mình hoàn thành được một thứ tiếng thì mình có thể làm sang nhiều thứ tiếng khác. Mình mang ngôn ngữ, văn hoá, con người thế giới đến với Việt Nam nhiều hơn.Còn xa hơn nữa, SYE sẽ trưởng thành theo sự trưởng thành của Youth+, sẽ lớn dần theo cái sự trưởng thành của người dẫn dắt và leader.
LINH
M E?
HY
Một câu hỏi cuối cùng. Sếp có những mục tiêu gì cho Youth+ sau này và SYE sẽ nằm ở đâu trong tương lai đó? Nếu mà nhìn xa về Youth+ Community thì tất cả những cái mà anh đang làm bây giờ đều hướng tới và luôn luôn bền bỉ theo sát triết lý của nó - “Share the value”. Có nghĩa là, những cái mà anh làm ra thì nó sẽ phải mang lại giá trị, nếu không thì anh sẽ không làm. Chưa nói đến những mục tiêu to lớn gì, mục tiêu đầu tiên anh hướng đến phải là con người ở trong Youth+ nói chung và những người ở trong SYE nói riêng, các bạn tốt lên thì đấy cũng là một cái thành công rồi.
ME?
Sếp trong mắt nhân sự nhà S ẢM C A UĐ
Còn tầm nhìn của anh, anh sẽ đưa Youth+ Community đi xa hơn, cùng đi với sự trưởng thành của mình. Khi anh càng lớn, anh càng làm nhiều, anh trưởng thành hơn, tham vọng của anh đối với Youth+ sẽ ngày càng to hơn. Từ khi bắt đầu làm Youth+, anh chưa bao giờ nghĩ là anh sẽ có nhiều dự án, nhiều chi nhánh đến như thế này. Cho đến lúc dự án lớn lên, rồi chi nhánh cũng lớn lên theo, anh rất mong muốn Youth+ thành tổ chức lớn nhất, nơi các bạn trẻ có thể gửi gắm cả câu chuyện tuổi trẻ của mình. Đấy. Rồi khi anh làm gần gần được rồi, có được sức ảnh hưởng, tầm nhìn của anh sẽ lại lớn lên. 5 năm tiếp theo của Youth+ sẽ khác, tư duy “global” của anh sẽ khác, không chỉ dừng lại ở Việt Nam mà là phát triển ra thế giới. Cá nhân anh muốn phát triển thêm, vì sự phát triển của Youth+ đi kèm với sự phát triển của cá nhân anh và của các bạn ở trong Youth+ nữa.
HOẠ T
SẦ A Đ
THÂN THIỆN
D DỎ Í M
N ĐA G H Ề
ANH CẢ CỦA MỌI NHÀ
SYE’s BLIND DATE
XÙ
HY
ME ?W
W
“GIÀU CÓ”
BÙ
ER
ÚC
AD
KH ĂN UY A
HE
IÊM T
NGH
Còn SYE thì trước mắt phải đạt được mục tiêu, sứ mệnh của nó, bởi vì thật ra một dự án sẽ có lúc bắt đầu và cũng sẽ có lúc kết thúc. Mục tiêu của anh khi lập ra SYE là mang lại nhiều cơ hội, kiến thức đến cho các bạn trẻ. Dù bây giờ trình độ công nghệ thông tin, cơ hội tiếp xúc ngoại ngữ đúng là rất phát triển, nhưng mà không phải ai cũng có thể tiếp cận những kiến thức, tri thức hay cả. Nghe có vẻ hơi xa vời nhưng anh mong SYE sẽ mang nhiều tri thức hay ho tiếp cận tới được nhiều người Việt Nam hơn. Còn xa hơn nữa thì, SYE sẽ có nhiều ngôn ngữ, khi mình hoàn thành được một thứ tiếng thì mình có thể làm sang nhiều thứ tiếng khác. Mình mang ngôn ngữ, văn hoá, con người thế giới đến với Việt Nam nhiều hơn.Còn xa hơn nữa, SYE sẽ trưởng thành theo sự trưởng thành của Youth+, sẽ lớn dần theo cái sự trưởng thành của người dẫn dắt và leader.
LINH
M E?
HY
Một câu hỏi cuối cùng. Sếp có những mục tiêu gì cho Youth+ sau này và SYE sẽ nằm ở đâu trong tương lai đó? Nếu mà nhìn xa về Youth+ Community thì tất cả những cái mà anh đang làm bây giờ đều hướng tới và luôn luôn bền bỉ theo sát triết lý của nó - “Share the value”. Có nghĩa là, những cái mà anh làm ra thì nó sẽ phải mang lại giá trị, nếu không thì anh sẽ không làm. Chưa nói đến những mục tiêu to lớn gì, mục tiêu đầu tiên anh hướng đến phải là con người ở trong Youth+ nói chung và những người ở trong SYE nói riêng, các bạn tốt lên thì đấy cũng là một cái thành công rồi.
ME?
Không biết là cơ duyên nào đã đẩy đưa chị đến với nhà S vậy ta? Câu chuyện nó nhảm nhí dữ lắm em. Đó là vào một ngày đẹp trời, chị biết đến một chương trình gọi là MT (Management Trainee). Thì chương trình này nó đòi hỏi về kỹ năng leadership, cái chị mới nghĩ “Ừ thôi mình cũng không phải là quá rảnh, cũng không phải là quá bận, thôi thì tìm thử có dự án cộng đồng nào ổn thì apply vào để học hỏi thêm về kỹ năng”. Để bén duyên với SYE, thì phải cảm ơn bài post mà chị nhớ mãi vì cực đúng insight của chị lúc đó “Tại sao bạn không thử làm leader?” trong group Future Management Trainee. Đó là bài post của Youth+ đăng để tuyển DP cho dự án mình. Sau đó, chị mới tìm hiểu về dự án và biết dự án mình lúc đó cũng đang tuyển thành viên gen 4. Hồi đó chị nghĩ là mình không có tài giỏi đâu để làm tới tận DP của dự án, nên là tính apply vị trí
thành viên ban Đối ngoại - Sự kiện thôi. Cơ mà deadline của DP trước deadline của ban Đối ngoại - Sự kiện 1 tuần, nên chị cứ lưu “nhẹ” đường link trên bookmark, xong rồi đến ngày deadline thì điền đơn. Lúc đó chị cứ đinh ninh là: “Thôi, apply ban Đối ngoại - Sự kiện là được rồi, vào chơi cho vui mà”, với lại, chị cũng ưng cách làm đối ngoại - sự kiện nên tính vào học hỏi thôi. Ai ngờ ma xui quỷ khiến gì đâu mà điền cái đơn apply DP. Chị không biết mọi người điền đơn bao lâu nhưng mà chị điền trong vòng 5 phút đấy. Nhiêu đó là đủ biết chị điền một cách “không đầu tư” đến mức như nào rồi đó, chỉ đơn giản là hỏi cái gì thì trả lời cái đó “tặng kèm” vài dòng giải thích sương sương thôi. Nói chung là, chị điền siêu tốc luôn ấy.
Vậy không biết cảm nhận của chị khi nhận được mail phỏng vấn là như nào thế hả chị?
Lúc đó còn chạy deadline sung sức trên trường cơ nên không có chuẩn bị gì được gì cả. Với lại
Lúc mà phỏng vấn xong, chị mới nghĩ lại “Trời má, mình nói như này, ai cho đậu cũng hay.” Tại vì, lúc đó chị cũng nói với anh Linh thiệt tình lắm là chị không có xíu kinh nghiệm gì hết, tiếng Anh thì ở mức sương sương thôi. “Đây là dự án học thuật mà em còn chả biết tiếng Anh thì làm sao em vào.” Ừ, chị nói sếp vậy đó. Ai ngờ đậu thiệt. Lúc nhận mail sốc nhưng vui lắm.
SYE’s BLIND DATE
Lên Director of Project khi vẫn còn những điểm cần cải thiện, có thật không? Chị Nguyễn Thị Phương Thanh - DP của nhà S đã bắt đầu hành trình như vậy đó. Mối tình của nhà S với chị “ca sĩ” tuy chưa lâu nhưng vô cùng đậm sâu. Vậy nhân duyên này bắt đầu như thế nào? Nhà S đã quậy tung cuộc sống của chị Thanh như thế nào? Hãy theo chân Cú Slayyy lắng nghe tâm tình của chị Phương Thanh nhé!
cứ nghĩ là phỏng vấn tầm 30 phút thôi, ai mà ngờ phỏng vấn tận gần 1 tiếng, bất ngờ luôn! Trời ơi, nói cái gì mà nói lắm vậy! Cảm giác nói cũng nhanh lắm luôn mà không hiểu sao đến tận gần 1 tiếng đồng hồ.
HY
ME ?W
W
- MỘT NGÃ RẼ TÌM KIẾM BẢN THÂN
Mail phỏng vấn chị bị miss. Chị không nghĩ là chị đậu luôn nên chả quan tâm việc check mail này nọ, cho đến khi một bạn bên NST (National Support Team), tên Huyền hay sao đấy, nhắn tin cho chị “Bạn ơi, sao bạn chưa trả lời mail?”. Chị mới kiểu “Ủa, mail gì?”. Rồi nói chuyện vài câu thì mới biết là mail từ Youth+, chị mới hiểu ra là mail phỏng vấn. Lúc đó hình như là 1h hay sao ấy, giờ phỏng vấn cũng là giờ chị đi làm luôn. Mà do chị bị miss cái giờ ban đầu, nên chấp nhận điện đến quán xin đi làm trễ 1 tiếng, để có thời gian tham gia phỏng vấn với sếp Linh.
M E?
HY
Director of SUB Youth Editor
ME?
Không biết là cơ duyên nào đã đẩy đưa chị đến với nhà S vậy ta? Câu chuyện nó nhảm nhí dữ lắm em. Đó là vào một ngày đẹp trời, chị biết đến một chương trình gọi là MT (Management Trainee). Thì chương trình này nó đòi hỏi về kỹ năng leadership, cái chị mới nghĩ “Ừ thôi mình cũng không phải là quá rảnh, cũng không phải là quá bận, thôi thì tìm thử có dự án cộng đồng nào ổn thì apply vào để học hỏi thêm về kỹ năng”. Để bén duyên với SYE, thì phải cảm ơn bài post mà chị nhớ mãi vì cực đúng insight của chị lúc đó “Tại sao bạn không thử làm leader?” trong group Future Management Trainee. Đó là bài post của Youth+ đăng để tuyển DP cho dự án mình. Sau đó, chị mới tìm hiểu về dự án và biết dự án mình lúc đó cũng đang tuyển thành viên gen 4. Hồi đó chị nghĩ là mình không có tài giỏi đâu để làm tới tận DP của dự án, nên là tính apply vị trí
thành viên ban Đối ngoại - Sự kiện thôi. Cơ mà deadline của DP trước deadline của ban Đối ngoại - Sự kiện 1 tuần, nên chị cứ lưu “nhẹ” đường link trên bookmark, xong rồi đến ngày deadline thì điền đơn. Lúc đó chị cứ đinh ninh là: “Thôi, apply ban Đối ngoại - Sự kiện là được rồi, vào chơi cho vui mà”, với lại, chị cũng ưng cách làm đối ngoại - sự kiện nên tính vào học hỏi thôi. Ai ngờ ma xui quỷ khiến gì đâu mà điền cái đơn apply DP. Chị không biết mọi người điền đơn bao lâu nhưng mà chị điền trong vòng 5 phút đấy. Nhiêu đó là đủ biết chị điền một cách “không đầu tư” đến mức như nào rồi đó, chỉ đơn giản là hỏi cái gì thì trả lời cái đó “tặng kèm” vài dòng giải thích sương sương thôi. Nói chung là, chị điền siêu tốc luôn ấy.
Vậy không biết cảm nhận của chị khi nhận được mail phỏng vấn là như nào thế hả chị?
Lúc đó còn chạy deadline sung sức trên trường cơ nên không có chuẩn bị gì được gì cả. Với lại
Lúc mà phỏng vấn xong, chị mới nghĩ lại “Trời má, mình nói như này, ai cho đậu cũng hay.” Tại vì, lúc đó chị cũng nói với anh Linh thiệt tình lắm là chị không có xíu kinh nghiệm gì hết, tiếng Anh thì ở mức sương sương thôi. “Đây là dự án học thuật mà em còn chả biết tiếng Anh thì làm sao em vào.” Ừ, chị nói sếp vậy đó. Ai ngờ đậu thiệt. Lúc nhận mail sốc nhưng vui lắm.
SYE’s BLIND DATE
Lên Director of Project khi vẫn còn những điểm cần cải thiện, có thật không? Chị Nguyễn Thị Phương Thanh - DP của nhà S đã bắt đầu hành trình như vậy đó. Mối tình của nhà S với chị “ca sĩ” tuy chưa lâu nhưng vô cùng đậm sâu. Vậy nhân duyên này bắt đầu như thế nào? Nhà S đã quậy tung cuộc sống của chị Thanh như thế nào? Hãy theo chân Cú Slayyy lắng nghe tâm tình của chị Phương Thanh nhé!
cứ nghĩ là phỏng vấn tầm 30 phút thôi, ai mà ngờ phỏng vấn tận gần 1 tiếng, bất ngờ luôn! Trời ơi, nói cái gì mà nói lắm vậy! Cảm giác nói cũng nhanh lắm luôn mà không hiểu sao đến tận gần 1 tiếng đồng hồ.
HY
ME ?W
W
- MỘT NGÃ RẼ TÌM KIẾM BẢN THÂN
Mail phỏng vấn chị bị miss. Chị không nghĩ là chị đậu luôn nên chả quan tâm việc check mail này nọ, cho đến khi một bạn bên NST (National Support Team), tên Huyền hay sao đấy, nhắn tin cho chị “Bạn ơi, sao bạn chưa trả lời mail?”. Chị mới kiểu “Ủa, mail gì?”. Rồi nói chuyện vài câu thì mới biết là mail từ Youth+, chị mới hiểu ra là mail phỏng vấn. Lúc đó hình như là 1h hay sao ấy, giờ phỏng vấn cũng là giờ chị đi làm luôn. Mà do chị bị miss cái giờ ban đầu, nên chấp nhận điện đến quán xin đi làm trễ 1 tiếng, để có thời gian tham gia phỏng vấn với sếp Linh.
M E?
HY
Director of SUB Youth Editor
ME?
Thế còn ấn tượng đầu tiên khi chị vào buổi họp đầu tiên của SYE là gì ạ?
À đúng rồi, lúc đấy chị vừa đi du lịch Jeju về nên gửi tuyết vào group chat luôn. Nói chung là duyên phận đẩy đưa chị vào SYE.
Hầu như ai ấn tượng đầu tiên với chị cũng như thế. Đơn giản là vì chị chưa quen mọi người, và đây cũng là một dự án, nên chị nghĩ mình cần giữ thái độ không quá nhộn nhịp hay quá vô tư, làm hài làm lố trong ngày đầu tiên, cũng không phải là cực kì nghiêm khắc để dọa nạt mọi người. Đó là gương mặt thả lỏng cơ mặt hết mức có thể, hay còn gọi là “không thái độ” để coi mọi người như thế nào, vibe mọi người như thế nào để chị tự điều chỉnh cái vibe của chị như vậy để phù hợp với mọi người. Chắc do vậy nên mọi người mới cảm thấy chị căng. Xin lỗi, người chị hơi khó ở.
Thì chị cũng ba chấm như tụi em… chị cũng không biết mình làm gì trong đó nữa. Thật luôn. Trước đó 1, 2 ngày gì đó, sếp gọi chị: “Thanh, em làm masterplan đi em.” Chị kiểu “Masterplan cái gì trời? Masterplan đi theo cái mẫu nào? Có giống mẫu của bên kinh tế không?” Hoàn toàn không có biết gì luôn. Sếp có bảo sếp hay dùng Diagrams để vẽ. Xong chị đoán chắc là tạo Masterplan trên Diagrams nên chị cũng bắt chước theo. Làm xong cũng không biết có ổn hay chưa. Cái bảng mà chị trình bày hôm họp đã được hiệu chỉnh sương sương cho dễ nhìn rồi nha. Bảng đầu tiên chị đưa sếp, chị cứ quăng đại vào chứ không có hệ thống gì hết vì chỉ mỗi sếp coi thôi mà. Tới chiều, chị mới nhắn anh Linh “Anh ơi xem qua cái masterplan của em với?” thì sếp bảo “Họp với coreteam rồi anh duyệt luôn cho”. Chị mới nhảy số liền: “Chết rồi. Họp với chừng ấy con người mà đưa cái bảng như vầy ra à?” Chị hiệu chỉnh ngay lập tức trong vòng 30 phút để nhìn cho nó đẹp mắt hơn. Chị làm mà chị còn không hiểu thì sao mọi người hiểu được. Buổi gặp đầu tiên đã sương sương sóng gió thế rồi.
Ban đầu khi chị làm việc với SYE có gì đáng nhớ không ạ? Sếp đưa cho chị bảng “File thực thi” và “Danh sách các file”. Chị ngồi đọc tài liệu mà không biết tài liệu nào ra tài liệu nào. Không hề có một chút logic nào trong tất cả các file luôn, vì thế chị không hiểu gì cả. Vì vậy, chị đã làm một cuộc “cách mạng” trong các file hành chính đó. Lúc đầu sếp tâm đắc với cái “File thực thi” lắm nha vì nó rất là tốt, trường hợp có DP mới vào, chỉ cần đưa file đó là mấy bạn đọc là hiểu liền. Hiểu chết liền á, có làm việc ngày nào đâu mà hiểu. Đưa file mà không lấy một lời hướng dẫn, chả lẽ dự án chỉ có một, hai tài liệu để đọc sao?
Có cả một nùi tài liệu để đọc đó, ai đâu đọc mà hiểu liền cái đống đó chứ. Báo cáo còn không có thì lấy đâu ra mà đọc. Nói chung ấn tượng đầu tiên về mảng hành chính là các file nhìn vào chỉ muốn chửi, nhưng mà không chửi được tại vì mới vào mà.
SYE’s BLIND DATE
Chị có nhớ lúc đầu tiên vào group chat không?
Ấn tượng đầu tiên của coreteam về chị là một người rất nghiêm túc với căng ấy, không biết về bên chị thì như nào nhỉ?
HY
ME ?W
W
Chị ấn tượng về sếp ngay lần đầu tiên gặp. Hai chữ thôi: Giản dị! Trời ơi, trần đời chưa gặp sếp nào như vậy hết! Kiểu bị sốc ấy. Lúc đấy chị chưa biết Youth+ lớn hay thế nào đâu, nên không có tìm hiểu kĩ. Chị chỉ nghĩ là một người phỏng vấn mình sẽ mặc đồ trang trọng hơn một xíu, rồi phỏng vấn cũng hình thức hơn xíu. Chị không hề nghĩ là sếp chỉ đơn giản với một cái máy tính đang chạy deadline bên này, cái camera thì bên này, xoay qua xoay lại. Thi thoảng còn kiểu “Xin lỗi em, anh đang bị COVID” rồi ho khụ khụ (cười lớn). Bó tay luôn. Chị bị bất ngờ ấy do nó không như tưởng tượng của chị, nhưng nhìn nó thân thuộc ấy nên tâm trạng chị thoải mái với cũng dễ dàng trả lời sếp hơn. Chứ sếp mà căng thì chị cũng trả lời cũng căng y chang sếp.
M E?
HY
Chị có ấn tượng gì trong hôm phỏng vấn không ạ?
ME?
Thế còn ấn tượng đầu tiên khi chị vào buổi họp đầu tiên của SYE là gì ạ?
À đúng rồi, lúc đấy chị vừa đi du lịch Jeju về nên gửi tuyết vào group chat luôn. Nói chung là duyên phận đẩy đưa chị vào SYE.
Hầu như ai ấn tượng đầu tiên với chị cũng như thế. Đơn giản là vì chị chưa quen mọi người, và đây cũng là một dự án, nên chị nghĩ mình cần giữ thái độ không quá nhộn nhịp hay quá vô tư, làm hài làm lố trong ngày đầu tiên, cũng không phải là cực kì nghiêm khắc để dọa nạt mọi người. Đó là gương mặt thả lỏng cơ mặt hết mức có thể, hay còn gọi là “không thái độ” để coi mọi người như thế nào, vibe mọi người như thế nào để chị tự điều chỉnh cái vibe của chị như vậy để phù hợp với mọi người. Chắc do vậy nên mọi người mới cảm thấy chị căng. Xin lỗi, người chị hơi khó ở.
Thì chị cũng ba chấm như tụi em… chị cũng không biết mình làm gì trong đó nữa. Thật luôn. Trước đó 1, 2 ngày gì đó, sếp gọi chị: “Thanh, em làm masterplan đi em.” Chị kiểu “Masterplan cái gì trời? Masterplan đi theo cái mẫu nào? Có giống mẫu của bên kinh tế không?” Hoàn toàn không có biết gì luôn. Sếp có bảo sếp hay dùng Diagrams để vẽ. Xong chị đoán chắc là tạo Masterplan trên Diagrams nên chị cũng bắt chước theo. Làm xong cũng không biết có ổn hay chưa. Cái bảng mà chị trình bày hôm họp đã được hiệu chỉnh sương sương cho dễ nhìn rồi nha. Bảng đầu tiên chị đưa sếp, chị cứ quăng đại vào chứ không có hệ thống gì hết vì chỉ mỗi sếp coi thôi mà. Tới chiều, chị mới nhắn anh Linh “Anh ơi xem qua cái masterplan của em với?” thì sếp bảo “Họp với coreteam rồi anh duyệt luôn cho”. Chị mới nhảy số liền: “Chết rồi. Họp với chừng ấy con người mà đưa cái bảng như vầy ra à?” Chị hiệu chỉnh ngay lập tức trong vòng 30 phút để nhìn cho nó đẹp mắt hơn. Chị làm mà chị còn không hiểu thì sao mọi người hiểu được. Buổi gặp đầu tiên đã sương sương sóng gió thế rồi.
Ban đầu khi chị làm việc với SYE có gì đáng nhớ không ạ? Sếp đưa cho chị bảng “File thực thi” và “Danh sách các file”. Chị ngồi đọc tài liệu mà không biết tài liệu nào ra tài liệu nào. Không hề có một chút logic nào trong tất cả các file luôn, vì thế chị không hiểu gì cả. Vì vậy, chị đã làm một cuộc “cách mạng” trong các file hành chính đó. Lúc đầu sếp tâm đắc với cái “File thực thi” lắm nha vì nó rất là tốt, trường hợp có DP mới vào, chỉ cần đưa file đó là mấy bạn đọc là hiểu liền. Hiểu chết liền á, có làm việc ngày nào đâu mà hiểu. Đưa file mà không lấy một lời hướng dẫn, chả lẽ dự án chỉ có một, hai tài liệu để đọc sao?
Có cả một nùi tài liệu để đọc đó, ai đâu đọc mà hiểu liền cái đống đó chứ. Báo cáo còn không có thì lấy đâu ra mà đọc. Nói chung ấn tượng đầu tiên về mảng hành chính là các file nhìn vào chỉ muốn chửi, nhưng mà không chửi được tại vì mới vào mà.
SYE’s BLIND DATE
Chị có nhớ lúc đầu tiên vào group chat không?
Ấn tượng đầu tiên của coreteam về chị là một người rất nghiêm túc với căng ấy, không biết về bên chị thì như nào nhỉ?
HY
ME ?W
W
Chị ấn tượng về sếp ngay lần đầu tiên gặp. Hai chữ thôi: Giản dị! Trời ơi, trần đời chưa gặp sếp nào như vậy hết! Kiểu bị sốc ấy. Lúc đấy chị chưa biết Youth+ lớn hay thế nào đâu, nên không có tìm hiểu kĩ. Chị chỉ nghĩ là một người phỏng vấn mình sẽ mặc đồ trang trọng hơn một xíu, rồi phỏng vấn cũng hình thức hơn xíu. Chị không hề nghĩ là sếp chỉ đơn giản với một cái máy tính đang chạy deadline bên này, cái camera thì bên này, xoay qua xoay lại. Thi thoảng còn kiểu “Xin lỗi em, anh đang bị COVID” rồi ho khụ khụ (cười lớn). Bó tay luôn. Chị bị bất ngờ ấy do nó không như tưởng tượng của chị, nhưng nhìn nó thân thuộc ấy nên tâm trạng chị thoải mái với cũng dễ dàng trả lời sếp hơn. Chứ sếp mà căng thì chị cũng trả lời cũng căng y chang sếp.
M E?
HY
Chị có ấn tượng gì trong hôm phỏng vấn không ạ?
ME?
Lúc đó chị mới nhận thức được là mình nên làm ở mức 15 triệu, là làm “dấn thân”, có nghĩa là làm vì thích, vì đam mê, chứ không còn vì trách nhiệm nữa. Đơn giản là vì mọi người tạo cho chị cái cảm giác là có người đồng hành cùng mình. Lúc này, chị bắt đầu áp dụng những điều mình biết với dự án nhưng chưa được đưa vào thực hành, nên chị không biết khi đưa vào thực hành sẽ như thế nào. Nhưng mọi người vẫn tin tưởng và đi theo chị, thật sự, SYE đã cho chị một môi trường để thực hiện những thứ chị học, chị biết vào thực tế, từ đó giúp chị lĩnh hội sâu sắc hơn.
Khi vào SYE chị trải qua cả 3 luôn: 5 triệu, 10 triệu và 15 triệu. Đầu tiên, chị vào SYE đơn giản là chị muốn học leadership, mọi người đối đãi như thế nào thì chị sẽ đáp lại như vậy. Lúc đầu vào, mọi người không quá nhiệt tình, làm việc theo cái kiểu đưa gì làm nấy. Nên lúc đó chị mới làm ở mức 5 triệu thôi, làm việc kiểu “nửa mình” ấy, có nghĩa là tụi nhỏ làm như thế nào với mình thì chị sẽ đối xử lại như vậy. Lúc đó là khoảng tuần đầu hay 2 tuần đầu vì sếp thả chị quá, chị chả biết sẽ làm gì nên mới có suy nghĩ như vậy. Chị đã từng suy nghĩ là muốn out rồi đó tại vì tuyển chị vào thì đáng lẽ ra phải có lộ trình training như thế nào đó chứ không phải là sếp đưa chị mấy cái file, giao việc cho chị làm xong sếp biến đi luôn và chị chả biết phải làm cái gì. Rất không thích thái độ như vậy. Thời gian sau thì chị gọi mọi người ra, chủ yếu là trưởng ban ra để nói chuyện riêng, cũng chỉ là để hiểu mọi người như thế nào, nhưng chưa thấy được sự nhiệt huyết của mọi người và cũng như là cái hay của dự án. Tại vì chị không biết gì về ngành dịch thuật hết và cũng không biết là ngành này hay ở chỗ nào. Nhưng sau khi làm việc chung với mọi người tầm 1 - 2 tháng, chị thấy mọi người làm việc rất là vui. Vui ở đây có nghĩa là mọi người sẵn sàng nói, làm việc nhiệt huyết mặc dù vẫn là chị đưa việc như thế nào thì mọi người sẽ làm như thế nhưng ít nhất được một cái là mọi người xung phong nói. Khi mọi người nói như vậy, chị mới biết được mọi người là người như thế nào. Từ đó chị mới cảm thấy là “À, dự án này mình nên có trách nhiệm hơn.” Lúc đó chị mới nâng cái
Nó là “mũi tên trúng hai đích”, vừa giúp ích được cho bản thân mình, vừa giúp ích được cho dự án. Thành ra lúc đó chị bắt đầu đắm mình vào SYE, thật sự suy nghĩ để làm sao để dự án có thể phát triển. Suy nghĩ cũng lâu, đọc cũng nhiều thì tìm ra được văn hóa “WHY ME?” như tụi em biết đó. Lúc trước chỉ làm vì trách nhiệm thì không có tốn quá nhiều thời gian để suy nghĩ về một vấn đề như bây giờ.
Sự kiện dạy cho chị một bài học, chỉ một bài học duy nhất: Không nên chủ quan. Khi chị bước vào đây, chị nghĩ là mọi người đã có rất nhiều kinh nghiệm trong việc chạy sự kiện nên chị rất là tin tưởng và để mọi người chạy. Thành ra chị chủ quan, chị không có nắm bắt được là mọi người cũng chưa biết. Nếu mọi người chưa biết thì chị sẽ đi theo hướng khác. Nhưng chị nghĩ là mọi người biết rồi nên chị cứ để cho mọi người thong thả làm, đến một ngày chị check kết quả thì ba chấm. May là chị check khi còn khá sớm. Thật sự đó cũng là lần đầu tiên chị chạy sự kiện một cách chính thức nên chị cũng không biết bắt đầu từ đâu. Khi chị đọc Masterplan thì nó bất logic lắm, cứ kì kì sao á, chị thấy vậy mà không biết là nó đúng hay sai. Chị nghe đâu là Nhi nó có kinh nghiệm chạy sự kiện, nên chị đưa cho Nhi làm, Nhi vào sửa còn chị chỉ đứng nghe thôi, nhưng khi chị nghe được vài cái là chị đã biết quy trình chạy sự kiện ra sao rồi. Từ lúc đó chị mới thật sự dấn thân vào chạy. Tóm gọn thì có một bài học duy nhất là “Đừng chủ quan”. Chứ thật sự trước giờ những việc mà chị đưa cho coreteam làm, chị đều có backup plan để phòng trừ rủi ro, coi thử nếu trường hợp xấu nhất xảy ra chị sẽ làm như thế nào chứ không thể để rủi ro như vậy. Đó là bài học kinh nghiệm đầu đời của chị trong mảng chạy đối ngoại - sự kiện đấy.
h n a h T g
n ơ hư
P
Lúc lên bài mở đơn đăng ký chị sốc lắm, chị tưởng đâu là mọi người đã mời được diễn giả rồi mà chị không biết. Nói chung là lúc đấy chưa có gì xong hết, nên chị mới kiểu “Ủa, hay trước giờ mindset của mình sai sao?” Lúc đó chị tự vấn bản thân lắm. Rồi sợ nữa, chị không có kinh nghiệm rồi còn gặp mấy đứa nữa chứ. Nhưng mà có Yến, Yến chạy vào làm proposal. Yến rất nhiệt tình, chỉ đơn giản là ngồi nghe chị với Nhi kêu chỉnh cái này, cái kia trên proposal. Chính Yến là một trong những người mà làm chị sẽ chuyển từ cái việc làm việc 10 triệu lên 15 triệu đó. Chị thấy được từ Yến cái sự “nói được, làm được”, tới phút cuối rồi, không quan trọng là việc của mình hay là việc của ai, chứ nhảy vào mà làm thôi. Sau sự kiện, chị học được khá nhiều, khi đứng ở vị trí DP, quản lý nhiều người, chị phải kiềm bản thân mình lại trước, để không có nổi đóa lên la mọi người vì tức cũng không giải quyết được việc. Do đứng trên cương vị của một người leader thì phải hiểu mọi người và dùng người tốt, phải hiểu mọi người trước thì mới dùng người được. Lỗi này xảy ra cũng một phần do chị. Tóm lại, khi vào đây, tính chị thay đổi tính tình, thái độ, rồi học được nhiều thứ, giống như những gì chị mong muốn.
SYE’s BLIND DATE
Vào đây thì chị có ba tầng cảm xúc. Nó hơi triết lý một xíu. Cái này là phải cảm ơn bài giảng “Nhận 5 làm 10, khôn hay khùng?” của thầy Giản Tư Trung vì thầy giúp chị trả lời được câu hỏi “Chị là ai trong SYE?”. Tóm lại, nó có 3 loại: Một là em nhận lương 5 triệu thì em chỉ làm bằng 5 triệu hoặc dưới 5 triệu thôi. Thứ hai là em nhận 5 triệu mà làm theo kiểu 10 triệu. Còn thứ ba là em làm theo kiểu 15 triệu, và lương em vẫn 5 triệu.
Sau đó tầm 3 - 4 tháng, chị hiểu dự án mình hơn, tiếp xúc với mọi người ngày càng nhiều nên biết được mọi người cũng là những người rất tâm huyết với dự án nhưng do những chuyện cũ xảy ra nên muốn rời.
Một điều mới ở SYE là chúng mình đã có sự kiện. Cảm xúc của chị Thanh sau khi chính thức “lần đầu làm chuyện ấy” với sự kiện của SYE như thế nào vậy ạ?
HY
ME ?W
W
mức làm việc của chị lên mức 10 triệu, nghĩa là làm việc vì “trách nhiệm”.
M E?
HY
Từ lúc chị mới vào SYE đến giờ cũng được một khoảng thời gian rồi, chị đã nhận ra điều gì và điều đó đã thay đổi chị như thế nào?
ME?
Lúc đó chị mới nhận thức được là mình nên làm ở mức 15 triệu, là làm “dấn thân”, có nghĩa là làm vì thích, vì đam mê, chứ không còn vì trách nhiệm nữa. Đơn giản là vì mọi người tạo cho chị cái cảm giác là có người đồng hành cùng mình. Lúc này, chị bắt đầu áp dụng những điều mình biết với dự án nhưng chưa được đưa vào thực hành, nên chị không biết khi đưa vào thực hành sẽ như thế nào. Nhưng mọi người vẫn tin tưởng và đi theo chị, thật sự, SYE đã cho chị một môi trường để thực hiện những thứ chị học, chị biết vào thực tế, từ đó giúp chị lĩnh hội sâu sắc hơn.
Khi vào SYE chị trải qua cả 3 luôn: 5 triệu, 10 triệu và 15 triệu. Đầu tiên, chị vào SYE đơn giản là chị muốn học leadership, mọi người đối đãi như thế nào thì chị sẽ đáp lại như vậy. Lúc đầu vào, mọi người không quá nhiệt tình, làm việc theo cái kiểu đưa gì làm nấy. Nên lúc đó chị mới làm ở mức 5 triệu thôi, làm việc kiểu “nửa mình” ấy, có nghĩa là tụi nhỏ làm như thế nào với mình thì chị sẽ đối xử lại như vậy. Lúc đó là khoảng tuần đầu hay 2 tuần đầu vì sếp thả chị quá, chị chả biết sẽ làm gì nên mới có suy nghĩ như vậy. Chị đã từng suy nghĩ là muốn out rồi đó tại vì tuyển chị vào thì đáng lẽ ra phải có lộ trình training như thế nào đó chứ không phải là sếp đưa chị mấy cái file, giao việc cho chị làm xong sếp biến đi luôn và chị chả biết phải làm cái gì. Rất không thích thái độ như vậy. Thời gian sau thì chị gọi mọi người ra, chủ yếu là trưởng ban ra để nói chuyện riêng, cũng chỉ là để hiểu mọi người như thế nào, nhưng chưa thấy được sự nhiệt huyết của mọi người và cũng như là cái hay của dự án. Tại vì chị không biết gì về ngành dịch thuật hết và cũng không biết là ngành này hay ở chỗ nào. Nhưng sau khi làm việc chung với mọi người tầm 1 - 2 tháng, chị thấy mọi người làm việc rất là vui. Vui ở đây có nghĩa là mọi người sẵn sàng nói, làm việc nhiệt huyết mặc dù vẫn là chị đưa việc như thế nào thì mọi người sẽ làm như thế nhưng ít nhất được một cái là mọi người xung phong nói. Khi mọi người nói như vậy, chị mới biết được mọi người là người như thế nào. Từ đó chị mới cảm thấy là “À, dự án này mình nên có trách nhiệm hơn.” Lúc đó chị mới nâng cái
Nó là “mũi tên trúng hai đích”, vừa giúp ích được cho bản thân mình, vừa giúp ích được cho dự án. Thành ra lúc đó chị bắt đầu đắm mình vào SYE, thật sự suy nghĩ để làm sao để dự án có thể phát triển. Suy nghĩ cũng lâu, đọc cũng nhiều thì tìm ra được văn hóa “WHY ME?” như tụi em biết đó. Lúc trước chỉ làm vì trách nhiệm thì không có tốn quá nhiều thời gian để suy nghĩ về một vấn đề như bây giờ.
Sự kiện dạy cho chị một bài học, chỉ một bài học duy nhất: Không nên chủ quan. Khi chị bước vào đây, chị nghĩ là mọi người đã có rất nhiều kinh nghiệm trong việc chạy sự kiện nên chị rất là tin tưởng và để mọi người chạy. Thành ra chị chủ quan, chị không có nắm bắt được là mọi người cũng chưa biết. Nếu mọi người chưa biết thì chị sẽ đi theo hướng khác. Nhưng chị nghĩ là mọi người biết rồi nên chị cứ để cho mọi người thong thả làm, đến một ngày chị check kết quả thì ba chấm. May là chị check khi còn khá sớm. Thật sự đó cũng là lần đầu tiên chị chạy sự kiện một cách chính thức nên chị cũng không biết bắt đầu từ đâu. Khi chị đọc Masterplan thì nó bất logic lắm, cứ kì kì sao á, chị thấy vậy mà không biết là nó đúng hay sai. Chị nghe đâu là Nhi nó có kinh nghiệm chạy sự kiện, nên chị đưa cho Nhi làm, Nhi vào sửa còn chị chỉ đứng nghe thôi, nhưng khi chị nghe được vài cái là chị đã biết quy trình chạy sự kiện ra sao rồi. Từ lúc đó chị mới thật sự dấn thân vào chạy. Tóm gọn thì có một bài học duy nhất là “Đừng chủ quan”. Chứ thật sự trước giờ những việc mà chị đưa cho coreteam làm, chị đều có backup plan để phòng trừ rủi ro, coi thử nếu trường hợp xấu nhất xảy ra chị sẽ làm như thế nào chứ không thể để rủi ro như vậy. Đó là bài học kinh nghiệm đầu đời của chị trong mảng chạy đối ngoại - sự kiện đấy.
h n a h T g
n ơ hư
P
Lúc lên bài mở đơn đăng ký chị sốc lắm, chị tưởng đâu là mọi người đã mời được diễn giả rồi mà chị không biết. Nói chung là lúc đấy chưa có gì xong hết, nên chị mới kiểu “Ủa, hay trước giờ mindset của mình sai sao?” Lúc đó chị tự vấn bản thân lắm. Rồi sợ nữa, chị không có kinh nghiệm rồi còn gặp mấy đứa nữa chứ. Nhưng mà có Yến, Yến chạy vào làm proposal. Yến rất nhiệt tình, chỉ đơn giản là ngồi nghe chị với Nhi kêu chỉnh cái này, cái kia trên proposal. Chính Yến là một trong những người mà làm chị sẽ chuyển từ cái việc làm việc 10 triệu lên 15 triệu đó. Chị thấy được từ Yến cái sự “nói được, làm được”, tới phút cuối rồi, không quan trọng là việc của mình hay là việc của ai, chứ nhảy vào mà làm thôi. Sau sự kiện, chị học được khá nhiều, khi đứng ở vị trí DP, quản lý nhiều người, chị phải kiềm bản thân mình lại trước, để không có nổi đóa lên la mọi người vì tức cũng không giải quyết được việc. Do đứng trên cương vị của một người leader thì phải hiểu mọi người và dùng người tốt, phải hiểu mọi người trước thì mới dùng người được. Lỗi này xảy ra cũng một phần do chị. Tóm lại, khi vào đây, tính chị thay đổi tính tình, thái độ, rồi học được nhiều thứ, giống như những gì chị mong muốn.
SYE’s BLIND DATE
Vào đây thì chị có ba tầng cảm xúc. Nó hơi triết lý một xíu. Cái này là phải cảm ơn bài giảng “Nhận 5 làm 10, khôn hay khùng?” của thầy Giản Tư Trung vì thầy giúp chị trả lời được câu hỏi “Chị là ai trong SYE?”. Tóm lại, nó có 3 loại: Một là em nhận lương 5 triệu thì em chỉ làm bằng 5 triệu hoặc dưới 5 triệu thôi. Thứ hai là em nhận 5 triệu mà làm theo kiểu 10 triệu. Còn thứ ba là em làm theo kiểu 15 triệu, và lương em vẫn 5 triệu.
Sau đó tầm 3 - 4 tháng, chị hiểu dự án mình hơn, tiếp xúc với mọi người ngày càng nhiều nên biết được mọi người cũng là những người rất tâm huyết với dự án nhưng do những chuyện cũ xảy ra nên muốn rời.
Một điều mới ở SYE là chúng mình đã có sự kiện. Cảm xúc của chị Thanh sau khi chính thức “lần đầu làm chuyện ấy” với sự kiện của SYE như thế nào vậy ạ?
HY
ME ?W
W
mức làm việc của chị lên mức 10 triệu, nghĩa là làm việc vì “trách nhiệm”.
M E?
HY
Từ lúc chị mới vào SYE đến giờ cũng được một khoảng thời gian rồi, chị đã nhận ra điều gì và điều đó đã thay đổi chị như thế nào?
ME?
Nếu không phải là SYE thì sẽ không có chị của bây giờ. Nếu không tham gia SYE thì chắc giờ đây chị là con mọt sách, một người không biết mình là ai, không biết mình thích gì các kiểu. Thực sự, SYE đã dạy cho chị rất nhiều thứ từ kiến thức, kỹ năng, cho đến cách đối nhân xử thế vân vân và mây mây. Youth+ và SYE đã tạo cho chị một môi trường làm việc mà chắc sẽ ít dự án nào có, đó là môi trường thực chiến, nơi chị là có thể học hỏi mọi lúc, mọi nơi, và có thể áp dụng những điều đó ngay vào thực tế luôn.
Một điều nữa là chị được quay trở lại tính cách hồi xưa của chị. Từ khi chị sang Hàn Quốc đến giờ, tính cách của chị đổi hướng theo chiều thu mình lại. Đơn giản là chị không tìm được những người có cùng tần số, hay là mục tiêu chung để nói chuyện. Qua bên này chị tự nhiên khép kín mình lại, chủ yếu là tập trung chạy deadline và học hành hơn là bay nhảy, buôn chuyện hay là la cà như hồi xưa. Thay đổi theo cái kiểu chín chắn và trưởng thành hơn, không còn trẻ trâu nữa. Nhưng sau khi vào SYE, thấy mọi người bắt được tần số của nhau, cùng chí hướng với nhau, nên nói chuyện rất dễ dàng, làm chị cảm thấy là mình có thể nói nhiều hơn, trở lại con người hồi xưa của chị, không cần phải ít nói nữa. Dù hồi xưa chị cũng kiệm lời lắm, nhưng vào đây chị được nói nhiều hơn và thể hiện tính hướng ngoại ra bên ngoài.
Cốt lõi của Youth+ nói chung và SYE nói riêng là sự phát triển con người, tập trung vào con người. Dự án mình có nhiều bạn còn nhỏ, chưa kể tụi em còn có nhiều áp lực từ nhiều phía học tập, gia đình, bạn bè... Những cái cảm giác đó chị cũng đã từng trải qua rồi, nên chị phần nào có thể hiểu được nó thật sự rất mệt mỏi. Thành ra, chị mong muốn tạo môi trường vui vẻ để mọi người khi nghe tới việc đi họp, chạy deadline cho SYE thì sẽ thấy vui vẻ mà làm chứ không phải có cảm giác bị ép buộc phải làm. Làm việc với tâm thế thoải mái thì sẽ cho ra kết quả tốt hơn. Hơn hết, chị mong muốn mọi người có thể kết bạn với nhau không những qua công việc mà còn thân nhau ở ngoài đời nữa cơ.
Vậy chị thấy là chị có phần nào giống anh Linh không? Nó là “hoà nhập nhưng không hoà tan”, nghĩa là cùng mục đích nhưng khác nhau ở quá trình, ý là phong cách lãnh đạo. Mỗi người mỗi trải nghiệm, mỗi người một tính cách, mỗi người có mỗi hoàn cảnh riêng nhưng mục đích chung quy lại rất giống vì đều muốn phát triển con người, muốn đóng góp cho cộng đồng. Anh Linh thật sự là một người có ảnh hưởng đến mindset khi làm lãnh đạo của chị bởi vì phong cách rất giản dị, ấn tượng ngay từ ban đầu. Vô hình chung, chị cảm thấy an toàn, thấy thoải mái để chia sẻ bất cứ điều gì với một người sếp tâm lí. Rất khó để tìm được một người sếp như vậy dẫn dắt mình. Tính ra anh Linh là người chị cần phải học hỏi rất nhiều.
SYE’s BLIND DATE
Vậy chị có bao giờ suy nghĩ thử, Nếu chị không phải là Thanh của SYE vậy thì chị sẽ là Thanh của gì ở thời điểm hiện tại không?
Thanh của quá khứ là một người không biết bất cứ một cái gì ngoài các bài học trên trường. Nên khi vào SYE, chị stress vì mọi người trong này giỏi quá. Chính xác là vào đây học được nhiều lắm, học tới mức không biết bản thân mình là ai, học đến mức stress luôn, tại vì cái gì cũng chả biết. Khi vào thì chị bơi giữa một dàn người cái gì cũng biết, kiến thức của chị lại chính xác là một con số 0, chả biết gì cả. Tiếp theo là học được tính nhẫn nại. Tại vì tính cách của chị làm cái gì cũng nhanh, đã làm thì cố gắng sẽ không phải hiệu chỉnh nhiều lần, đó là cái cách làm việc của chị. Ở SYE thì mỗi người mỗi tốc độ khác nhau, bởi vậy nên phải nhẫn nại với mọi người. Và chị học được cách quản lý tốt hơn, có thể nắm bắt được tâm lý của nhân sự tốt hơn, để quản lý mọi người oke hơn mà mọi người đều vui vẻ. Nói chung là học được nhiều về kỹ năng lãnh đạo lắm.
HY
ME ?W
W
Vui chứ. Đơn giản là nó không bể thôi (cười lớn). Sự kiện lần đấy muốn đạt mức chuyên nghiệp chị mong muốn thì chưa được rồi. May là nó không fail và mọi người đều hưởng ứng, nhắn tin và tương tác. Nói chung, sự kiện đầu tiên chạy như vậy tạm ổn. Còn để đạt mức chuyên nghiệp thì cần phải học nhiều, chị cũng cần phải học nhiều. May thật, lúc mà chị diễn giả điện chị là chị mới vừa làm xong, còn ở quán, cầm tô cơm lên mà không kịp ăn luôn, nên phải mang vào cất để nói chuyện với diễn giả. May mắn là chị Ngọc Minh rất nice. Rất là may luôn í. Chị đã hỏi rất nhiều điều mà chị Minh vẫn kiên nhẫn hướng dẫn. Chị thấy chị Minh quá tốt, nên không lo quá về phần diễn giả. Trời ơi, còn giới thiệu cho chị Ánh thì quá đỉnh rồi. Chắc một phần là do quen với sếp Linh với cả sếp Đạt.
Chị có nói chị khá trầm ổn. Vậy tại sao chị lại lựa một chiếc mood vui vẻ khác hẳn với sự nghiêm túc, căng như các LP, DP khác vậy?
M E?
HY
Vậy chạy xong sự kiện chị thấy vui không?
Chị hãy so sánh phiên bản Thanh trước khi tham gia SYE và chị Thanh ở thời điểm hiện tại đi ạ?
ME?
Nếu không phải là SYE thì sẽ không có chị của bây giờ. Nếu không tham gia SYE thì chắc giờ đây chị là con mọt sách, một người không biết mình là ai, không biết mình thích gì các kiểu. Thực sự, SYE đã dạy cho chị rất nhiều thứ từ kiến thức, kỹ năng, cho đến cách đối nhân xử thế vân vân và mây mây. Youth+ và SYE đã tạo cho chị một môi trường làm việc mà chắc sẽ ít dự án nào có, đó là môi trường thực chiến, nơi chị là có thể học hỏi mọi lúc, mọi nơi, và có thể áp dụng những điều đó ngay vào thực tế luôn.
Một điều nữa là chị được quay trở lại tính cách hồi xưa của chị. Từ khi chị sang Hàn Quốc đến giờ, tính cách của chị đổi hướng theo chiều thu mình lại. Đơn giản là chị không tìm được những người có cùng tần số, hay là mục tiêu chung để nói chuyện. Qua bên này chị tự nhiên khép kín mình lại, chủ yếu là tập trung chạy deadline và học hành hơn là bay nhảy, buôn chuyện hay là la cà như hồi xưa. Thay đổi theo cái kiểu chín chắn và trưởng thành hơn, không còn trẻ trâu nữa. Nhưng sau khi vào SYE, thấy mọi người bắt được tần số của nhau, cùng chí hướng với nhau, nên nói chuyện rất dễ dàng, làm chị cảm thấy là mình có thể nói nhiều hơn, trở lại con người hồi xưa của chị, không cần phải ít nói nữa. Dù hồi xưa chị cũng kiệm lời lắm, nhưng vào đây chị được nói nhiều hơn và thể hiện tính hướng ngoại ra bên ngoài.
Cốt lõi của Youth+ nói chung và SYE nói riêng là sự phát triển con người, tập trung vào con người. Dự án mình có nhiều bạn còn nhỏ, chưa kể tụi em còn có nhiều áp lực từ nhiều phía học tập, gia đình, bạn bè... Những cái cảm giác đó chị cũng đã từng trải qua rồi, nên chị phần nào có thể hiểu được nó thật sự rất mệt mỏi. Thành ra, chị mong muốn tạo môi trường vui vẻ để mọi người khi nghe tới việc đi họp, chạy deadline cho SYE thì sẽ thấy vui vẻ mà làm chứ không phải có cảm giác bị ép buộc phải làm. Làm việc với tâm thế thoải mái thì sẽ cho ra kết quả tốt hơn. Hơn hết, chị mong muốn mọi người có thể kết bạn với nhau không những qua công việc mà còn thân nhau ở ngoài đời nữa cơ.
Vậy chị thấy là chị có phần nào giống anh Linh không? Nó là “hoà nhập nhưng không hoà tan”, nghĩa là cùng mục đích nhưng khác nhau ở quá trình, ý là phong cách lãnh đạo. Mỗi người mỗi trải nghiệm, mỗi người một tính cách, mỗi người có mỗi hoàn cảnh riêng nhưng mục đích chung quy lại rất giống vì đều muốn phát triển con người, muốn đóng góp cho cộng đồng. Anh Linh thật sự là một người có ảnh hưởng đến mindset khi làm lãnh đạo của chị bởi vì phong cách rất giản dị, ấn tượng ngay từ ban đầu. Vô hình chung, chị cảm thấy an toàn, thấy thoải mái để chia sẻ bất cứ điều gì với một người sếp tâm lí. Rất khó để tìm được một người sếp như vậy dẫn dắt mình. Tính ra anh Linh là người chị cần phải học hỏi rất nhiều.
SYE’s BLIND DATE
Vậy chị có bao giờ suy nghĩ thử, Nếu chị không phải là Thanh của SYE vậy thì chị sẽ là Thanh của gì ở thời điểm hiện tại không?
Thanh của quá khứ là một người không biết bất cứ một cái gì ngoài các bài học trên trường. Nên khi vào SYE, chị stress vì mọi người trong này giỏi quá. Chính xác là vào đây học được nhiều lắm, học tới mức không biết bản thân mình là ai, học đến mức stress luôn, tại vì cái gì cũng chả biết. Khi vào thì chị bơi giữa một dàn người cái gì cũng biết, kiến thức của chị lại chính xác là một con số 0, chả biết gì cả. Tiếp theo là học được tính nhẫn nại. Tại vì tính cách của chị làm cái gì cũng nhanh, đã làm thì cố gắng sẽ không phải hiệu chỉnh nhiều lần, đó là cái cách làm việc của chị. Ở SYE thì mỗi người mỗi tốc độ khác nhau, bởi vậy nên phải nhẫn nại với mọi người. Và chị học được cách quản lý tốt hơn, có thể nắm bắt được tâm lý của nhân sự tốt hơn, để quản lý mọi người oke hơn mà mọi người đều vui vẻ. Nói chung là học được nhiều về kỹ năng lãnh đạo lắm.
HY
ME ?W
W
Vui chứ. Đơn giản là nó không bể thôi (cười lớn). Sự kiện lần đấy muốn đạt mức chuyên nghiệp chị mong muốn thì chưa được rồi. May là nó không fail và mọi người đều hưởng ứng, nhắn tin và tương tác. Nói chung, sự kiện đầu tiên chạy như vậy tạm ổn. Còn để đạt mức chuyên nghiệp thì cần phải học nhiều, chị cũng cần phải học nhiều. May thật, lúc mà chị diễn giả điện chị là chị mới vừa làm xong, còn ở quán, cầm tô cơm lên mà không kịp ăn luôn, nên phải mang vào cất để nói chuyện với diễn giả. May mắn là chị Ngọc Minh rất nice. Rất là may luôn í. Chị đã hỏi rất nhiều điều mà chị Minh vẫn kiên nhẫn hướng dẫn. Chị thấy chị Minh quá tốt, nên không lo quá về phần diễn giả. Trời ơi, còn giới thiệu cho chị Ánh thì quá đỉnh rồi. Chắc một phần là do quen với sếp Linh với cả sếp Đạt.
Chị có nói chị khá trầm ổn. Vậy tại sao chị lại lựa một chiếc mood vui vẻ khác hẳn với sự nghiêm túc, căng như các LP, DP khác vậy?
M E?
HY
Vậy chạy xong sự kiện chị thấy vui không?
Chị hãy so sánh phiên bản Thanh trước khi tham gia SYE và chị Thanh ở thời điểm hiện tại đi ạ?
ME?
Có bao giờ chị chạy deadline SYE mà không kịp chạy deadline học không? Nói không phải khoe nhưng chị chưa bao giờ trễ deadline nào nha mọi người. Nhờ chị biết cân bằng đấy. Chị hy sinh giờ ngủ của chị để chị chạy deadline. Rất thích ngủ nhưng phải hy sinh giờ ngủ của mình ra. Bí quyết là biết phân loại, và sắp xếp vị trí ưu tiên thôi.
r o t i d E h t u o Y B U S
Còn điều gì không thích nữa không? Đã nói là không có không thích bởi vì mọi người có những khuyết điểm mà, đâu có ai hoàn hảo đâu. Nên là chỉ cần chấp nhận những khuyết điểm đó và cải thiện dần là được. Chứ những điều không thích thì không có.
Những điều chị không thích ở SYE? Trước giờ? (Cười lớn) Nói nghe thôi chứ không áp lực nha. Đoán được không? Nãy giờ nói hint như vậy mà còn không biết nữa. Do chị làm việc rất nhanh, một deadline cùng lắm đưa cho chị một hai ngày chị đã hoàn thành xong rồi, không cần phải kéo dài quá lâu. Nên điều cần cải thiện ha, chứ không thích thì cũng không phải, đó là chị mong mọi người đừng nhây deadline với chị, chạy deadline nhanh hơn nào. Bởi vì vậy (cười) chị đang rất là đau đầu cho việc tìm Vice. Làm việc với chị nói khó cũng không khó nhưng nói dễ cũng không dễ. Chính xác là phải mang nguồn năng lượng chạy deadline siêu tốc, thái độ chủ động học hỏi, và quan trọng là thấu hiểu mọi người. Ai có nhu cầu apply vị trí đó thì mọi người nhớ nha mọi người. Chị bắn hint rồi đó.
SYE’s BLIND DATE
5 điều cơ à? Thôi, 1 thôi nhưng 1 điều đó bao gồm rất nhiều hàm ý. Đó là chị thích con người ở SYE. Thật sự, con người ở SYE mới giữ được chị ở lại đây chứ không chị đi mất tiêu rồi. Mọi người thật sự rất cute, nhiệt huyết và đặc biệt là “nói được, làm được”. Chị cảm thấy chị học hỏi rất nhiều điều hay từ mọi người trong dự án. Hơn hết, coreteam cũng có chung mục tiêu với chị đó là hướng tới con người. Nếu như chúng ta không hợp nhau ngay từ đầu, không vui vẻ để làm việc với nhau, thì mình nên giải thoát cho nhau. May mắn, mọi người cũng có mindset như vậy, cũng muốn hướng tới cộng đồng, cũng muốn phát triển con người. Đó, rất hợp mindset, nên những con người trong coreteam thật sự là một trong những yếu tố giữ chị ở lại đây.
HY
ME ?W
W
Thật sự những deadline như này không làm chị overload được đâu. Chị chỉ đơn giản không tìm được định hướng cho SYE, và đấy mới chính là điều làm chị burn-out. Chị cảm thấy công việc mình làm không thật sự đạt được như mong muốn của mình ấy bởi vì kỳ vọng của chị cao. Chị đặt mục tiêu cho dự án mình rất cao, vì vậy, chị bắt bản thân phải nghĩ ra giải pháp thật sự hiệu quả với dự án. Chị burn-out đơn giản là vì chị không có idea hay thôi. Thật sự những công việc này chị làm được, chứ không phải là quá khó.
Bây giờ mình chơi top 5 nha. Bắt đầu là 5 điều chị thích nhất ở SYE?
M E?
HY
Ngoài thời điểm ban đầu khiến chị rất nản ra, thì từ đó đến hiện tại, có giây phút nào chị cảm thấy công việc của SYE khiến chị quá tải không?
ME?
Có bao giờ chị chạy deadline SYE mà không kịp chạy deadline học không? Nói không phải khoe nhưng chị chưa bao giờ trễ deadline nào nha mọi người. Nhờ chị biết cân bằng đấy. Chị hy sinh giờ ngủ của chị để chị chạy deadline. Rất thích ngủ nhưng phải hy sinh giờ ngủ của mình ra. Bí quyết là biết phân loại, và sắp xếp vị trí ưu tiên thôi.
r o t i d E h t u o Y B U S
Còn điều gì không thích nữa không? Đã nói là không có không thích bởi vì mọi người có những khuyết điểm mà, đâu có ai hoàn hảo đâu. Nên là chỉ cần chấp nhận những khuyết điểm đó và cải thiện dần là được. Chứ những điều không thích thì không có.
Những điều chị không thích ở SYE? Trước giờ? (Cười lớn) Nói nghe thôi chứ không áp lực nha. Đoán được không? Nãy giờ nói hint như vậy mà còn không biết nữa. Do chị làm việc rất nhanh, một deadline cùng lắm đưa cho chị một hai ngày chị đã hoàn thành xong rồi, không cần phải kéo dài quá lâu. Nên điều cần cải thiện ha, chứ không thích thì cũng không phải, đó là chị mong mọi người đừng nhây deadline với chị, chạy deadline nhanh hơn nào. Bởi vì vậy (cười) chị đang rất là đau đầu cho việc tìm Vice. Làm việc với chị nói khó cũng không khó nhưng nói dễ cũng không dễ. Chính xác là phải mang nguồn năng lượng chạy deadline siêu tốc, thái độ chủ động học hỏi, và quan trọng là thấu hiểu mọi người. Ai có nhu cầu apply vị trí đó thì mọi người nhớ nha mọi người. Chị bắn hint rồi đó.
SYE’s BLIND DATE
5 điều cơ à? Thôi, 1 thôi nhưng 1 điều đó bao gồm rất nhiều hàm ý. Đó là chị thích con người ở SYE. Thật sự, con người ở SYE mới giữ được chị ở lại đây chứ không chị đi mất tiêu rồi. Mọi người thật sự rất cute, nhiệt huyết và đặc biệt là “nói được, làm được”. Chị cảm thấy chị học hỏi rất nhiều điều hay từ mọi người trong dự án. Hơn hết, coreteam cũng có chung mục tiêu với chị đó là hướng tới con người. Nếu như chúng ta không hợp nhau ngay từ đầu, không vui vẻ để làm việc với nhau, thì mình nên giải thoát cho nhau. May mắn, mọi người cũng có mindset như vậy, cũng muốn hướng tới cộng đồng, cũng muốn phát triển con người. Đó, rất hợp mindset, nên những con người trong coreteam thật sự là một trong những yếu tố giữ chị ở lại đây.
HY
ME ?W
W
Thật sự những deadline như này không làm chị overload được đâu. Chị chỉ đơn giản không tìm được định hướng cho SYE, và đấy mới chính là điều làm chị burn-out. Chị cảm thấy công việc mình làm không thật sự đạt được như mong muốn của mình ấy bởi vì kỳ vọng của chị cao. Chị đặt mục tiêu cho dự án mình rất cao, vì vậy, chị bắt bản thân phải nghĩ ra giải pháp thật sự hiệu quả với dự án. Chị burn-out đơn giản là vì chị không có idea hay thôi. Thật sự những công việc này chị làm được, chứ không phải là quá khó.
Bây giờ mình chơi top 5 nha. Bắt đầu là 5 điều chị thích nhất ở SYE?
M E?
HY
Ngoài thời điểm ban đầu khiến chị rất nản ra, thì từ đó đến hiện tại, có giây phút nào chị cảm thấy công việc của SYE khiến chị quá tải không?
ME?
Vậy không biết định hướng sắp tới cho không chỉ chị mà Một điều cụ thể mà chị mong còn cho SYE, dàn coreteam muốn SYE sẽ đạt được? và các thành viên là gì ạ? Chị mong muốn page SYE sẽ đạt 10.000 like. Ước muốn là ước muốn thôi. Hi vọng đội ngũ kế thừa sau này có thể hoàn thành được con số đáng mơ ước này để hoàn thành sứ mệnh mang dịch thuật đến với các bạn trẻ. Bên cạnh đó, thì chị còn mong mọi người khi vào SYE sẽ có thể học được nhiều điều hay, và có một nhiệm kỳ đáng nhớ. À quên, một điều nữa là cái vibe làm việc trong dự án vẫn là vui vẻ.
Còn gì nữa không ạ?
NHÀ S
Khi nhắc đến nhà mình, các thành viên nhà S thường nhắc đến chiếc “nhân tố bí ẩn”, nơi khởi nguồn của nhiều chiếc “bất ngờ bật ngửa” như định hướng sắp tới của SYE, không còn xa lạ gì nữa, chính là dàn coreteam của chúng ta. Nhưng mà, hình như câu nói cửa miệng của coreteam là “deadline” thì phải đấy? Sao mà họ “u mê” với deadline quá vậy cà? Đi tìm hiểu xem sao nha.
Hết rồi.
Không biết câu chuyện trở thành người “dưới một người, trên cả ban” của bạn như thế nào vậy nhỉ? Thu Phương - Phó ban Đối ngoại - Sự kiện Lúc đầu mình vào SYE mục tiêu là hoàn thành tốt nhiệm vụ của một thành viên thôi, nên mình cũng chưa có nhiều kinh nghiệm gì nhiều, và cũng không có tự tin để có thể được đề bạt lên vị trí nào cao hơn. Lúc đó Trưởng ban có ngỏ lời mời mình lên làm Phó ban để hỗ trợ thêm trong công việc. Nên lúc ấy Trưởng ban đã cho mình vài lời khuyên cũng như động viên mình rằng SYE coi trọng thái độ làm việc hơn, còn kinh nghiệm chuyên môn thì mình vẫn có thể trau dồi từ từ. Nhờ đó mà mình đã nhận lời và có thêm động lực để đảm nhận vị trí cao cả này.
SYE’s BLIND DATE
Hi vọng mọi người có nhiệm kỳ tốt đẹp và đáng nhớ với SYE nói chung và từng thành viên nói riêng. Sau khi rời dự án mọi người sẽ nhận được kiến thức, kĩ năng chứ không phải chỉ có certificate với dấu mộc đỏ vì nó không có mang lại nhiều giá trị. Hi vọng khi mọi người vào SYE, hãy hòa nhập vào văn hoá của dự án. Mong mọi người có thể biết được giá trị của bản thân mình, và trả lời được câu hỏi “Mình là ai?”. Mong mọi người tìm được sở thích, bởi vì ở SYE không giới hạn về khả năng hay bất cứ thứ gì. Chỉ cần bạn muốn làm, chủ động thực hiện và thật sự có trách nhiệm thì dự án luôn tạo điều kiện để bạn trải nghiệm những gì bạn muốn. Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã chọn SYE!
HY
ME ?W
W
Thế còn mục tiêu chị đặt ra Cuối cùng, chị có điều gì cho dự án mình là gì vậy ạ ? muốn nhắn nhủ với tất cả thành viên trong dự án Thì làm cho dự án mình phát triển và được nhiều không ạ? người biết đến. Vì sau khi chị vào dự án được 6 tháng, lượng follow tăng một cách rất là… rùa bò ấy, mà cái này thì cần thời gian nên cứ từ từ. Trước mắt, thì chị mong muốn mọi người thấm nhuần văn hóa “WHY ME?” mới của dự án, và có thể tổ chức được chuỗi sự kiện về ngành Biên - Phiên dịch, và tiếp đó là có thể tổ chức một cuộc thi offline hoặc online về ngành này luôn. Hi vọng mọi người sẽ cùng nhau cố gắng hoàn thành mục tiêu này.
Nhân tố X bận rộn bí ẩn
M E?
HY
Định hướng cho dự án sắp tới của chị là tìm được người kế nhiệm cho đội ngũ coreteam này. Đây cũng là cái bài toán nan giải mà chị đang tìm hướng giải quyết đấy. Tìm được một dàn coreteam mới phải có tâm, kĩ năng thì có training nhưng quan trọng là phải có tâm để phát triển dự án lâu hơn. Còn đối với định hướng của các thành viên, sau Digital Book, chị sẽ tổ chức lại các chuỗi training để cho mọi người có thể được học hỏi thêm. Chính xác là phải tạo điều kiện để mọi người học hỏi nhiều, và nhiều hoạt động gắn kết để mọi người cùng trải qua một nhiệm kỳ đáng nhớ. Chứ không phải vào đây chỉ có làm hề với mọi người nhưng chả học được cái gì. Còn bản thân chị, thì chỉ chị mong tìm được việc phù hợp, chứ sợ thất nghiệp lắm rồi.
CORETEAM
ME?
Vậy không biết định hướng sắp tới cho không chỉ chị mà Một điều cụ thể mà chị mong còn cho SYE, dàn coreteam muốn SYE sẽ đạt được? và các thành viên là gì ạ? Chị mong muốn page SYE sẽ đạt 10.000 like. Ước muốn là ước muốn thôi. Hi vọng đội ngũ kế thừa sau này có thể hoàn thành được con số đáng mơ ước này để hoàn thành sứ mệnh mang dịch thuật đến với các bạn trẻ. Bên cạnh đó, thì chị còn mong mọi người khi vào SYE sẽ có thể học được nhiều điều hay, và có một nhiệm kỳ đáng nhớ. À quên, một điều nữa là cái vibe làm việc trong dự án vẫn là vui vẻ.
Còn gì nữa không ạ?
NHÀ S
Khi nhắc đến nhà mình, các thành viên nhà S thường nhắc đến chiếc “nhân tố bí ẩn”, nơi khởi nguồn của nhiều chiếc “bất ngờ bật ngửa” như định hướng sắp tới của SYE, không còn xa lạ gì nữa, chính là dàn coreteam của chúng ta. Nhưng mà, hình như câu nói cửa miệng của coreteam là “deadline” thì phải đấy? Sao mà họ “u mê” với deadline quá vậy cà? Đi tìm hiểu xem sao nha.
Hết rồi.
Không biết câu chuyện trở thành người “dưới một người, trên cả ban” của bạn như thế nào vậy nhỉ? Thu Phương - Phó ban Đối ngoại - Sự kiện Lúc đầu mình vào SYE mục tiêu là hoàn thành tốt nhiệm vụ của một thành viên thôi, nên mình cũng chưa có nhiều kinh nghiệm gì nhiều, và cũng không có tự tin để có thể được đề bạt lên vị trí nào cao hơn. Lúc đó Trưởng ban có ngỏ lời mời mình lên làm Phó ban để hỗ trợ thêm trong công việc. Nên lúc ấy Trưởng ban đã cho mình vài lời khuyên cũng như động viên mình rằng SYE coi trọng thái độ làm việc hơn, còn kinh nghiệm chuyên môn thì mình vẫn có thể trau dồi từ từ. Nhờ đó mà mình đã nhận lời và có thêm động lực để đảm nhận vị trí cao cả này.
SYE’s BLIND DATE
Hi vọng mọi người có nhiệm kỳ tốt đẹp và đáng nhớ với SYE nói chung và từng thành viên nói riêng. Sau khi rời dự án mọi người sẽ nhận được kiến thức, kĩ năng chứ không phải chỉ có certificate với dấu mộc đỏ vì nó không có mang lại nhiều giá trị. Hi vọng khi mọi người vào SYE, hãy hòa nhập vào văn hoá của dự án. Mong mọi người có thể biết được giá trị của bản thân mình, và trả lời được câu hỏi “Mình là ai?”. Mong mọi người tìm được sở thích, bởi vì ở SYE không giới hạn về khả năng hay bất cứ thứ gì. Chỉ cần bạn muốn làm, chủ động thực hiện và thật sự có trách nhiệm thì dự án luôn tạo điều kiện để bạn trải nghiệm những gì bạn muốn. Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã chọn SYE!
HY
ME ?W
W
Thế còn mục tiêu chị đặt ra Cuối cùng, chị có điều gì cho dự án mình là gì vậy ạ ? muốn nhắn nhủ với tất cả thành viên trong dự án Thì làm cho dự án mình phát triển và được nhiều không ạ? người biết đến. Vì sau khi chị vào dự án được 6 tháng, lượng follow tăng một cách rất là… rùa bò ấy, mà cái này thì cần thời gian nên cứ từ từ. Trước mắt, thì chị mong muốn mọi người thấm nhuần văn hóa “WHY ME?” mới của dự án, và có thể tổ chức được chuỗi sự kiện về ngành Biên - Phiên dịch, và tiếp đó là có thể tổ chức một cuộc thi offline hoặc online về ngành này luôn. Hi vọng mọi người sẽ cùng nhau cố gắng hoàn thành mục tiêu này.
Nhân tố X bận rộn bí ẩn
M E?
HY
Định hướng cho dự án sắp tới của chị là tìm được người kế nhiệm cho đội ngũ coreteam này. Đây cũng là cái bài toán nan giải mà chị đang tìm hướng giải quyết đấy. Tìm được một dàn coreteam mới phải có tâm, kĩ năng thì có training nhưng quan trọng là phải có tâm để phát triển dự án lâu hơn. Còn đối với định hướng của các thành viên, sau Digital Book, chị sẽ tổ chức lại các chuỗi training để cho mọi người có thể được học hỏi thêm. Chính xác là phải tạo điều kiện để mọi người học hỏi nhiều, và nhiều hoạt động gắn kết để mọi người cùng trải qua một nhiệm kỳ đáng nhớ. Chứ không phải vào đây chỉ có làm hề với mọi người nhưng chả học được cái gì. Còn bản thân chị, thì chỉ chị mong tìm được việc phù hợp, chứ sợ thất nghiệp lắm rồi.
CORETEAM
ME?
Xuân Nhi - Trưởng ban Subteam Tôn chỉ về sự lãnh đạo của mình đó là không ép mọi người, dù việc nào đi nữa thì mình cũng sẽ để cho mọi người thoải mái, chủ động làm công việc được giao đó. Chứ mình rất ít khi dí deadline cho mọi người bởi chỉ khi nào gấp lắm mình mới làm vậy thôi.
Thu Huyền - Phó ban Truyền thông Mình nghĩ là mỗi người sẽ có một phong cách lãnh đạo riêng ý. Đối với mình thì mình nghĩ là mình lựa chọn phong cách lãnh đạo gần gũi. Bởi vì, lựa chọn phong cách này mình có thể làm thân hơn đối với mọi người. Và với phong cách này, mình có thể cho phép mọi người đưa ra quyết định với mình. Mình sẽ hỏi ý kiến mọi người sau đó mình mới đưa ra quyết định. Bởi thế, mình mới lựa chọn phong cách gần gũi; nghiêm khắc không phải phong cách của mình. Điều này thì sẽ giúp mọi người trong ban gắn kết với nhau hơn.
Sau một thời gian đảm nhiệm vị trí này, đâu là những điều bạn thấy bản thân mình đã thay đổi so với trước đó?
Thu Huyền - Phó ban Truyền thông Từ một người chỉ biết design không thôi, không có kinh nghiệm gì hết, mình đã biết cách quản lý thời gian và gánh vác rất nhiều các đầu việc ở trong ban Truyền thông từ việc nhỏ đến việc to rồi làm việc nhiều hơn với mọi người, quản lý các công việc trong ban; xây dựng mối quan hệ với mọi người trong ban cũng như là trong coreteam. Quan trọng nhất là mình được làm quen và làm việc với rất nhiều người giỏi trong coreteam.
Có bao giờ bạn cảm thấy yếu lòng hay áp lực khi đảm nhiệm vị trí quản lý ban mình không? Kim Yến - Trưởng ban Truyền thông Thú thật mình rất hay nản. Hồi là Phó ban, mình phải hoàn thành khá nhiều đầu việc, mình bắt đầu thấy nản. Lúc đó ở SYE mình cảm thấy bản thân chưa có sự tiến bộ nào cả. Tuy nhiên, mình vẫn quyết định gắn bó với SYE vì mình thấy khả năng mình vẫn còn hạn chế, có nhiều thứ cần phải tiếp thu học hỏi từ tất cả mọi người trong dự án.
Hoài Thương - Phó ban Subteam Chắc tại vì mình là một người chưa có nhiều kinh nghiệm thế nên là cách nhìn nhận đầu việc của mình khá là khác với mọi người. Cũng như dưới tư cách là một Editor thì mình sẽ khó mà support được các bạn dịch những ngôn ngữ khác tiếng Anh. Chính vì thế nên những video dịch từ tiếng Trung hoặc Nhật, mình sẽ chỉ quan sát được dưới hình thức là người xem thôi chứ không phải là một người làm sub. Khó khăn tiếp đó là việc hiểu được cách thành viên. Bởi các thành viên trong SYE tính cách rất đa dạng nên để tìm được một điểm chung của mọi người để kết nối mọi người với nhau khá là khó khăn.
Đâu là điều bạn thích nhất ở ban của mình? Và bạn có điều gì mà bản thân mình không thích ở ban của mình không?
SYE’s BLIND DATE
Bạn là một người lãnh đạo “nghiêm túc” hay “gần gũi” với các thành viên?
Theo mình thì mình đã có thêm kỹ năng tìm kiếm được niềm vui trong công việc. Tại khi bạn làm một công việc nào đó thì chưa chắc bạn đã giỏi ở mảng đó, hay thích việc đó cả. Tuy nhiên công việc thì luôn đi kèm theo hai từ “trách nhiệm”. Vì vậy từ cái trách nhiệm đó bạn sẽ có thể học được cách sẵn sàng làm nó bằng hết khả năng của bạn cho dù công việc có thế nào đi chăng nữa. Và đó chính là cảm giác của mình khi tham gia coreteam, môi trường của coreteam cũng rất lành mạnh bởi mọi người luôn nhiệt huyết, sẵn sàng hỗ trợ lẫn nhau nữa, vì thế nên dần dần mình đã tìm được niềm vui trong công việc cũng như có trách nhiệm hơn với bản thân và team.
HY
ME ?W
W
Lúc được lên làm Trưởng ban Truyền thông thì mình cũng sốc lắm. Tuy nhiên sau khi lên thì khối lượng công việc nhiều hơn hẳn, mình phải có trách nhiệm hơn, phải mang đến sự kết nối giữa các thành viên mới và các thành viên cũ, đảm bảo làm sao các bạn sẽ học hỏi được một điều gì đó. Quan trọng nhất mình nhận ra là tinh thần trách nhiệm của mình to lớn hơn trước.
Hoài Thương - Phó ban Subteam
M E?
HY
Kim Yến - Trưởng ban Truyền thông
ME?
Xuân Nhi - Trưởng ban Subteam Tôn chỉ về sự lãnh đạo của mình đó là không ép mọi người, dù việc nào đi nữa thì mình cũng sẽ để cho mọi người thoải mái, chủ động làm công việc được giao đó. Chứ mình rất ít khi dí deadline cho mọi người bởi chỉ khi nào gấp lắm mình mới làm vậy thôi.
Thu Huyền - Phó ban Truyền thông Mình nghĩ là mỗi người sẽ có một phong cách lãnh đạo riêng ý. Đối với mình thì mình nghĩ là mình lựa chọn phong cách lãnh đạo gần gũi. Bởi vì, lựa chọn phong cách này mình có thể làm thân hơn đối với mọi người. Và với phong cách này, mình có thể cho phép mọi người đưa ra quyết định với mình. Mình sẽ hỏi ý kiến mọi người sau đó mình mới đưa ra quyết định. Bởi thế, mình mới lựa chọn phong cách gần gũi; nghiêm khắc không phải phong cách của mình. Điều này thì sẽ giúp mọi người trong ban gắn kết với nhau hơn.
Sau một thời gian đảm nhiệm vị trí này, đâu là những điều bạn thấy bản thân mình đã thay đổi so với trước đó?
Thu Huyền - Phó ban Truyền thông Từ một người chỉ biết design không thôi, không có kinh nghiệm gì hết, mình đã biết cách quản lý thời gian và gánh vác rất nhiều các đầu việc ở trong ban Truyền thông từ việc nhỏ đến việc to rồi làm việc nhiều hơn với mọi người, quản lý các công việc trong ban; xây dựng mối quan hệ với mọi người trong ban cũng như là trong coreteam. Quan trọng nhất là mình được làm quen và làm việc với rất nhiều người giỏi trong coreteam.
Có bao giờ bạn cảm thấy yếu lòng hay áp lực khi đảm nhiệm vị trí quản lý ban mình không? Kim Yến - Trưởng ban Truyền thông Thú thật mình rất hay nản. Hồi là Phó ban, mình phải hoàn thành khá nhiều đầu việc, mình bắt đầu thấy nản. Lúc đó ở SYE mình cảm thấy bản thân chưa có sự tiến bộ nào cả. Tuy nhiên, mình vẫn quyết định gắn bó với SYE vì mình thấy khả năng mình vẫn còn hạn chế, có nhiều thứ cần phải tiếp thu học hỏi từ tất cả mọi người trong dự án.
Hoài Thương - Phó ban Subteam Chắc tại vì mình là một người chưa có nhiều kinh nghiệm thế nên là cách nhìn nhận đầu việc của mình khá là khác với mọi người. Cũng như dưới tư cách là một Editor thì mình sẽ khó mà support được các bạn dịch những ngôn ngữ khác tiếng Anh. Chính vì thế nên những video dịch từ tiếng Trung hoặc Nhật, mình sẽ chỉ quan sát được dưới hình thức là người xem thôi chứ không phải là một người làm sub. Khó khăn tiếp đó là việc hiểu được cách thành viên. Bởi các thành viên trong SYE tính cách rất đa dạng nên để tìm được một điểm chung của mọi người để kết nối mọi người với nhau khá là khó khăn.
Đâu là điều bạn thích nhất ở ban của mình? Và bạn có điều gì mà bản thân mình không thích ở ban của mình không?
SYE’s BLIND DATE
Bạn là một người lãnh đạo “nghiêm túc” hay “gần gũi” với các thành viên?
Theo mình thì mình đã có thêm kỹ năng tìm kiếm được niềm vui trong công việc. Tại khi bạn làm một công việc nào đó thì chưa chắc bạn đã giỏi ở mảng đó, hay thích việc đó cả. Tuy nhiên công việc thì luôn đi kèm theo hai từ “trách nhiệm”. Vì vậy từ cái trách nhiệm đó bạn sẽ có thể học được cách sẵn sàng làm nó bằng hết khả năng của bạn cho dù công việc có thế nào đi chăng nữa. Và đó chính là cảm giác của mình khi tham gia coreteam, môi trường của coreteam cũng rất lành mạnh bởi mọi người luôn nhiệt huyết, sẵn sàng hỗ trợ lẫn nhau nữa, vì thế nên dần dần mình đã tìm được niềm vui trong công việc cũng như có trách nhiệm hơn với bản thân và team.
HY
ME ?W
W
Lúc được lên làm Trưởng ban Truyền thông thì mình cũng sốc lắm. Tuy nhiên sau khi lên thì khối lượng công việc nhiều hơn hẳn, mình phải có trách nhiệm hơn, phải mang đến sự kết nối giữa các thành viên mới và các thành viên cũ, đảm bảo làm sao các bạn sẽ học hỏi được một điều gì đó. Quan trọng nhất mình nhận ra là tinh thần trách nhiệm của mình to lớn hơn trước.
Hoài Thương - Phó ban Subteam
M E?
HY
Kim Yến - Trưởng ban Truyền thông
ME?
Minh Hòa - Trưởng ban Chuyên môn Tạm thời thì mình rất là thích trong ban là không khí mọi người làm việc nghiêm túc và nói chuyện rất là cởi mở thân thiện. Còn về không thích ấy, chắc là chưa có á. Mọi người hơi trầm tính ít nói nhưng mà mình cũng vậy thôi à.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam Giúp mình trưởng thành và học hỏi rất nhiều thứ. Điều đó vô cùng trân quý và cũng là tất cả những gì mình thấy thích nhất là SYE. Nhưng duy nhất một điểm mình chưa hài lòng đó là sự tương tác giữa các thành viên, tất cả mọi người dường như chưa thực sự năng nổ, phải chăng giữa các bạn có sợi dây vô hình khiến các bạn chưa dám mở lòng?
Bạn có điều gì muốn nhắn nhủ tới những người “đồng hội đồng thuyền” của mình không? Xuân Nhi - Trưởng ban Subteam Mình chỉ muốn nói một câu là: “Nếu mọi người làm việc từ cái tâm thì kết quả mọi người cũng sẽ nhận được ở một tầm cao”. Mình mong là khi tham gia SYE mọi người sẽ làm được một điều gì đấy mới, gặp được những người bạn mới, thu nạp kiến thức mới để trước khi rời SYE sẽ không bị tiếc nuối.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam Mọi người hãy cứ thoải mái lên, năng nổ lên, không sao hết, đừng ngần ngại, cứ thoải mái thể hiện bản thân.
Đâu là kỷ niệm bạn nhớ nhất của mình khi ở vị trí “trọng trách” này?
Mình cũng muốn gửi gắm riêng đến chị Nhi rằng: “Chị Nhi thật sự tuyệt vời, chị là hình tượng mình muốn hướng” đến hay chị Thương: ”Chị thực sự hài hước, chị lúc nào cũng đem đến tiếng cười cho mọi người”.
Minh Hòa - Trưởng ban Chuyên môn
Cá nhân mình, mình rất muốn đóng góp hơn cho ban. Mình mong muốn sẽ ra thật nhiều ý tưởng tốt, hay để giúp dự án phát triển tốt hơn. Mình cảm thấy mình chưa thực sự có quá nhiều kinh nghiệm nên có vẻ tầm nhìn của mình chưa được rộng lắm, nhưng mình sẽ cố gắng trau dồi để nâng đỡ dự án thành công hơn nữa.
Thùy Linh - Trưởng ban Nhân sự Hi vọng SYE sẽ phát triển mạnh mẽ hơn trong cộng đồng dịch thuật, đáp ứng sự mong đợi của nhiều người hơn. Tại khi bạn làm một công việc nào đó thì chưa chắc bạn đã giỏi ở mảng đó, hay thích việc đó cả. Ngoài ra, mình mong SYE có thể tổ chức thêm các sự kiện, hoạt động thú vị nhiều hơn và mượt hơn. Mình cũng mong lượt tương tác với SYE sẽ ngày một tăng cũng như các thành viên trong SYE có thể trở nên mạnh mẽ hơn, trau dồi bản thân hơn trong quá khứ. Hiện tại mọi người trong SYE đều đang cố gắng để đạt được những điều đó.
SYE’s BLIND DATE
Kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ban đối với mình là ngày sinh nhật của Đăng - thành viên của ban nhân sự. Lúc đấy mọi người vào chúc mừng sinh nhật bằng đủ thứ tiếng luôn: Pháp có, Anh có, Hàn, Nhật, blabla… Đúng chất của SYE luôn haha. Ngoài ra kỉ niệm khác đó là ngày sinh nhật mình, các thành viên trong ban đã chúc mừng sinh nhật. Mọi người rất là quan tâm đến leader là mình. Bên trong sự quan tâm đó của mọi người còn có niềm vui giản đơn nhưng mà hạnh phúc nữa. Kỉ niệm tiếp theo là khi làm về các hoạt động, các tổ chức như trong đợt bonding tháng 5 hoặc 6 gì đó, Hồng, Như và Đăng đã chủ trì cuộc bonding rất là thành công dù mắc vài sai lầm một xíu. Trong các quá trình, mấy đứa đã tự mình làm hết từ A-Z. Mình cảm thấy lúc đấy rất là tự hào vì sự cố gắng hết sức bản thân.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam
HY
ME ?W
W
Thùy Linh - Trưởng ban Nhân sự
Bạn có ý định thay đổi điều gì ở ban mình trong tương lai gần không?
M E?
HY
Mình vào đây chính thức vào ngày 26/4/2022. Mình là gen 4, đến nay là đã được gần 5 tháng rồi. Kỉ niệm đáng nhớ nhất chắc là những lần cùng mọi người chạy deadline để qua vòng challenge và khuyến khích các bạn chỉnh sửa, cùng nhau edit bài để đăng page đúng thời hạn nè và những cái công việc bình thường của bọn mình nhưng mà đó cũng là những kỉ niệm đáng nhớ khi chúng mình làm việc chung với nhau.
ME?
Minh Hòa - Trưởng ban Chuyên môn Tạm thời thì mình rất là thích trong ban là không khí mọi người làm việc nghiêm túc và nói chuyện rất là cởi mở thân thiện. Còn về không thích ấy, chắc là chưa có á. Mọi người hơi trầm tính ít nói nhưng mà mình cũng vậy thôi à.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam Giúp mình trưởng thành và học hỏi rất nhiều thứ. Điều đó vô cùng trân quý và cũng là tất cả những gì mình thấy thích nhất là SYE. Nhưng duy nhất một điểm mình chưa hài lòng đó là sự tương tác giữa các thành viên, tất cả mọi người dường như chưa thực sự năng nổ, phải chăng giữa các bạn có sợi dây vô hình khiến các bạn chưa dám mở lòng?
Bạn có điều gì muốn nhắn nhủ tới những người “đồng hội đồng thuyền” của mình không? Xuân Nhi - Trưởng ban Subteam Mình chỉ muốn nói một câu là: “Nếu mọi người làm việc từ cái tâm thì kết quả mọi người cũng sẽ nhận được ở một tầm cao”. Mình mong là khi tham gia SYE mọi người sẽ làm được một điều gì đấy mới, gặp được những người bạn mới, thu nạp kiến thức mới để trước khi rời SYE sẽ không bị tiếc nuối.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam Mọi người hãy cứ thoải mái lên, năng nổ lên, không sao hết, đừng ngần ngại, cứ thoải mái thể hiện bản thân.
Đâu là kỷ niệm bạn nhớ nhất của mình khi ở vị trí “trọng trách” này?
Mình cũng muốn gửi gắm riêng đến chị Nhi rằng: “Chị Nhi thật sự tuyệt vời, chị là hình tượng mình muốn hướng” đến hay chị Thương: ”Chị thực sự hài hước, chị lúc nào cũng đem đến tiếng cười cho mọi người”.
Minh Hòa - Trưởng ban Chuyên môn
Cá nhân mình, mình rất muốn đóng góp hơn cho ban. Mình mong muốn sẽ ra thật nhiều ý tưởng tốt, hay để giúp dự án phát triển tốt hơn. Mình cảm thấy mình chưa thực sự có quá nhiều kinh nghiệm nên có vẻ tầm nhìn của mình chưa được rộng lắm, nhưng mình sẽ cố gắng trau dồi để nâng đỡ dự án thành công hơn nữa.
Thùy Linh - Trưởng ban Nhân sự Hi vọng SYE sẽ phát triển mạnh mẽ hơn trong cộng đồng dịch thuật, đáp ứng sự mong đợi của nhiều người hơn. Tại khi bạn làm một công việc nào đó thì chưa chắc bạn đã giỏi ở mảng đó, hay thích việc đó cả. Ngoài ra, mình mong SYE có thể tổ chức thêm các sự kiện, hoạt động thú vị nhiều hơn và mượt hơn. Mình cũng mong lượt tương tác với SYE sẽ ngày một tăng cũng như các thành viên trong SYE có thể trở nên mạnh mẽ hơn, trau dồi bản thân hơn trong quá khứ. Hiện tại mọi người trong SYE đều đang cố gắng để đạt được những điều đó.
SYE’s BLIND DATE
Kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ban đối với mình là ngày sinh nhật của Đăng - thành viên của ban nhân sự. Lúc đấy mọi người vào chúc mừng sinh nhật bằng đủ thứ tiếng luôn: Pháp có, Anh có, Hàn, Nhật, blabla… Đúng chất của SYE luôn haha. Ngoài ra kỉ niệm khác đó là ngày sinh nhật mình, các thành viên trong ban đã chúc mừng sinh nhật. Mọi người rất là quan tâm đến leader là mình. Bên trong sự quan tâm đó của mọi người còn có niềm vui giản đơn nhưng mà hạnh phúc nữa. Kỉ niệm tiếp theo là khi làm về các hoạt động, các tổ chức như trong đợt bonding tháng 5 hoặc 6 gì đó, Hồng, Như và Đăng đã chủ trì cuộc bonding rất là thành công dù mắc vài sai lầm một xíu. Trong các quá trình, mấy đứa đã tự mình làm hết từ A-Z. Mình cảm thấy lúc đấy rất là tự hào vì sự cố gắng hết sức bản thân.
Quỳnh Trang - Phó ban Subteam
HY
ME ?W
W
Thùy Linh - Trưởng ban Nhân sự
Bạn có ý định thay đổi điều gì ở ban mình trong tương lai gần không?
M E?
HY
Mình vào đây chính thức vào ngày 26/4/2022. Mình là gen 4, đến nay là đã được gần 5 tháng rồi. Kỉ niệm đáng nhớ nhất chắc là những lần cùng mọi người chạy deadline để qua vòng challenge và khuyến khích các bạn chỉnh sửa, cùng nhau edit bài để đăng page đúng thời hạn nè và những cái công việc bình thường của bọn mình nhưng mà đó cũng là những kỉ niệm đáng nhớ khi chúng mình làm việc chung với nhau.
ME?
03
STRIVE FOR SYEXCELLENT
03
STRIVE FOR SYEXCELLENT
Theo Catherine Jones, bước đầu tiên cần thay đổi là cách bạn nhìn nhận thời gian.
đều chọn cách nhìn nhận thời gian theo cách này. “Một số nền văn hóa bản địa không tính số năm trôi qua hoặc tuổi của chính họ. Họ rất chú trọng đến hiện tại và có xu hướng sống cho hiện tại. Ví dụ, một số bộ lạc thổ dân châu Mỹ thậm chí không có các từ để miêu tả tương lai hoặc quá khứ, và họ dường như cũng chẳng quan tâm đến tương lai. “Carl Honoré, tác giả của “In Praise Of Slow” xác định quá trình công nghiệp hóa và sự ra đời của thời gian cơ giới hóa là một thời điểm lịch sử khi quan niệm về thời gian trong văn hoá phương Tây bắt đầu bị đảo lộn hoàn toàn.
C
uộc sống ở thế kỷ 21 ngày càng tiện lợi và nhanh chóng, nhưng nhiều người trong chúng ta cảm thấy thời gian của mình bị lãng phí bởi tắc đường, dịch vụ khách hàng chậm chạp hoặc đồng nghiệp làm việc hiệu suất thấp gây mệt mỏi. Khi chúng ta già đi, áp lực về thời gian của chúng ta dường như tăng lên. Steve Taylor, tác giả của cuốn “Making Time” cho biết: “Thời gian trôi đi thật chậm đối với trẻ em bởi vì tất cả các trải nghiệm của chúng đều mới mẻ và chúng nhận thức thế giới với cường độ cao hơn. Nhưng khi chúng ta lớn lên, trải nghiệm của chúng ta trở thành thói quen và thời gian trong khái niệm của người lớn dần trôi chậm lại.”
Thay đổi nhận thức của bạn
Dành thời gian cho bản thân
Bước đầu tiên để có cảm giác kiểm soát được thời gian là chấp nhận sự thật - thời gian không phải là thứ mà chúng ta có thể thay đổi, hoặc sở hữu nhiều thời gian hơn người khác. Những gì chúng ta có thể làm là thay đổi cách chúng ta nhìn nhận về nó. Taylor cho biết tư duy tuyến tính trong nền văn hóa phương Tây không giúp ích gì cho mối quan hệ của chúng ta với nó. “Chúng ta nghĩ về thời gian như một dòng sông chảy theo một hướng. Chúng ta nhận thức được rằng điều đó đang lấy đi nhiều thứ trong khi mình đang cố gắng hướng tới tương lai, ví dụ như bào mòn đi vẻ ngoài ưa nhìn và vòng eo thon gọn khi bạn dần bước vào tuổi trung niên chẳng hạn”.
Taylor cho biết thêm, trong tất cả những lúc vội vàng, chúng ta thường bỏ bê bản thân. “Chúng ta nỗ lực gắn kết những mối quan hệ với người khác, nhưng không chú trọng chăm sóc nội tâm của chính mình.” Thật khó để cảm thấy bản thân có thể kiểm soát thời gian khi sống trong một nền văn hóa vội vã mà chúng ta thường nghĩ rằng sẽ không bao giờ có đủ thời gian để hoàn thành tất cả mọi việc. Honoré nói. “Nhưng ngay cả trong thời đại công nghệ và rất nhiều áp lực thúc đẩy này, tất cả chúng ta đều có quyền tự chủ, nắm quyền kiểm soát cuộc sống của bản thân. Đó là dấu hiệu và thước đo của một cuộc sống tốt đẹp: Bạn đang tận hưởng cuộc sống của mình thay vì vội vàng lướt qua nó. Đó là những gì chúng ta nên làm khi giành lại quyền kiểm soát thời gian.”
Khi bạn cảm thấy như thể đang bị đè bẹp bởi những lo lắng về các sự kiện trong tương lai hoặc hối tiếc về quá khứ, thiền định có thể giúp vượt qua cảm giác ngột ngạt này vì nó làm dịu tâm trí của bạn và giúp bạn chìm đắm trong không gian yên tĩnh hiếm có. “Tất nhiên, thiền sẽ khó khăn trong giai đoạn đầu. Bạn cần thực hành thiền định một cách kỷ luật, nhưng nếu bạn có thể duy trì tần suất đều đặn hàng ngày trong vài tuần, tâm trí của bạn sẽ bắt đầu trở nên tĩnh tại hơn”, Taylor nói, “Thời gian sẽ dần được kéo dài hơn.”
Cụm từ “thời gian là tiền bạc” đã được gắn mác cho cuộc sống hiện đại. Cụm từ này mang hơi hướng của những năm 80 nhưng thực ra nó đã tồn tại gần 250 năm - chính Benjamin Franklin đã khẳng định điều đó vào buổi đầu của kỷ nguyên công nghiệp, nơi mà cội nguồn của nền văn hóa siêu bận rộn của chúng ta dường như bắt đầu.” Thời gian trở thành lăng kính mà qua đó mọi thứ đều bị khúc xạ. Chúng ta không còn kiểm soát thời gian, thay vào đó, nó đã kiểm soát chúng ta. Honoré cho biết, ngày nay, bận rộn đã trở thành một loại chất gây nghiện. “Chúng ta phải từ từ cai nghiện loại thuốc này. Cách tốt nhất để khai thác giá trị từ thời gian của bạn không phải là làm nhiều việc hơn hay hoàn thành công việc với tốc độ ánh sáng mà là tìm ra nhịp độ chính xác, điều mà các nhạc sĩ thường gọi là giusto nhịp độ. Khi bạn tiếp cận mọi khoảnh khắc theo nhịp độ vừa đủ, mối quan hệ của bạn với thời gian được xác định lại. Bạn sẽ ít bị ám ảnh hơn và quản lý thời gian tốt hơn.”
Nguồn: Psychologies Thực hiện: Trần Minh Thuận, Khánh Quỳnh
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Ông giải thích, không phải mọi nền văn hóa
Thoát ra khỏi muộn phiền bằng phương pháp Thiền định
HY
ME ?W
W
Sống cho hiện tại
M E?
HY
Cách kiểm soát thời gian
ME?
Theo Catherine Jones, bước đầu tiên cần thay đổi là cách bạn nhìn nhận thời gian.
đều chọn cách nhìn nhận thời gian theo cách này. “Một số nền văn hóa bản địa không tính số năm trôi qua hoặc tuổi của chính họ. Họ rất chú trọng đến hiện tại và có xu hướng sống cho hiện tại. Ví dụ, một số bộ lạc thổ dân châu Mỹ thậm chí không có các từ để miêu tả tương lai hoặc quá khứ, và họ dường như cũng chẳng quan tâm đến tương lai. “Carl Honoré, tác giả của “In Praise Of Slow” xác định quá trình công nghiệp hóa và sự ra đời của thời gian cơ giới hóa là một thời điểm lịch sử khi quan niệm về thời gian trong văn hoá phương Tây bắt đầu bị đảo lộn hoàn toàn.
C
uộc sống ở thế kỷ 21 ngày càng tiện lợi và nhanh chóng, nhưng nhiều người trong chúng ta cảm thấy thời gian của mình bị lãng phí bởi tắc đường, dịch vụ khách hàng chậm chạp hoặc đồng nghiệp làm việc hiệu suất thấp gây mệt mỏi. Khi chúng ta già đi, áp lực về thời gian của chúng ta dường như tăng lên. Steve Taylor, tác giả của cuốn “Making Time” cho biết: “Thời gian trôi đi thật chậm đối với trẻ em bởi vì tất cả các trải nghiệm của chúng đều mới mẻ và chúng nhận thức thế giới với cường độ cao hơn. Nhưng khi chúng ta lớn lên, trải nghiệm của chúng ta trở thành thói quen và thời gian trong khái niệm của người lớn dần trôi chậm lại.”
Thay đổi nhận thức của bạn
Dành thời gian cho bản thân
Bước đầu tiên để có cảm giác kiểm soát được thời gian là chấp nhận sự thật - thời gian không phải là thứ mà chúng ta có thể thay đổi, hoặc sở hữu nhiều thời gian hơn người khác. Những gì chúng ta có thể làm là thay đổi cách chúng ta nhìn nhận về nó. Taylor cho biết tư duy tuyến tính trong nền văn hóa phương Tây không giúp ích gì cho mối quan hệ của chúng ta với nó. “Chúng ta nghĩ về thời gian như một dòng sông chảy theo một hướng. Chúng ta nhận thức được rằng điều đó đang lấy đi nhiều thứ trong khi mình đang cố gắng hướng tới tương lai, ví dụ như bào mòn đi vẻ ngoài ưa nhìn và vòng eo thon gọn khi bạn dần bước vào tuổi trung niên chẳng hạn”.
Taylor cho biết thêm, trong tất cả những lúc vội vàng, chúng ta thường bỏ bê bản thân. “Chúng ta nỗ lực gắn kết những mối quan hệ với người khác, nhưng không chú trọng chăm sóc nội tâm của chính mình.” Thật khó để cảm thấy bản thân có thể kiểm soát thời gian khi sống trong một nền văn hóa vội vã mà chúng ta thường nghĩ rằng sẽ không bao giờ có đủ thời gian để hoàn thành tất cả mọi việc. Honoré nói. “Nhưng ngay cả trong thời đại công nghệ và rất nhiều áp lực thúc đẩy này, tất cả chúng ta đều có quyền tự chủ, nắm quyền kiểm soát cuộc sống của bản thân. Đó là dấu hiệu và thước đo của một cuộc sống tốt đẹp: Bạn đang tận hưởng cuộc sống của mình thay vì vội vàng lướt qua nó. Đó là những gì chúng ta nên làm khi giành lại quyền kiểm soát thời gian.”
Khi bạn cảm thấy như thể đang bị đè bẹp bởi những lo lắng về các sự kiện trong tương lai hoặc hối tiếc về quá khứ, thiền định có thể giúp vượt qua cảm giác ngột ngạt này vì nó làm dịu tâm trí của bạn và giúp bạn chìm đắm trong không gian yên tĩnh hiếm có. “Tất nhiên, thiền sẽ khó khăn trong giai đoạn đầu. Bạn cần thực hành thiền định một cách kỷ luật, nhưng nếu bạn có thể duy trì tần suất đều đặn hàng ngày trong vài tuần, tâm trí của bạn sẽ bắt đầu trở nên tĩnh tại hơn”, Taylor nói, “Thời gian sẽ dần được kéo dài hơn.”
Cụm từ “thời gian là tiền bạc” đã được gắn mác cho cuộc sống hiện đại. Cụm từ này mang hơi hướng của những năm 80 nhưng thực ra nó đã tồn tại gần 250 năm - chính Benjamin Franklin đã khẳng định điều đó vào buổi đầu của kỷ nguyên công nghiệp, nơi mà cội nguồn của nền văn hóa siêu bận rộn của chúng ta dường như bắt đầu.” Thời gian trở thành lăng kính mà qua đó mọi thứ đều bị khúc xạ. Chúng ta không còn kiểm soát thời gian, thay vào đó, nó đã kiểm soát chúng ta. Honoré cho biết, ngày nay, bận rộn đã trở thành một loại chất gây nghiện. “Chúng ta phải từ từ cai nghiện loại thuốc này. Cách tốt nhất để khai thác giá trị từ thời gian của bạn không phải là làm nhiều việc hơn hay hoàn thành công việc với tốc độ ánh sáng mà là tìm ra nhịp độ chính xác, điều mà các nhạc sĩ thường gọi là giusto nhịp độ. Khi bạn tiếp cận mọi khoảnh khắc theo nhịp độ vừa đủ, mối quan hệ của bạn với thời gian được xác định lại. Bạn sẽ ít bị ám ảnh hơn và quản lý thời gian tốt hơn.”
Nguồn: Psychologies Thực hiện: Trần Minh Thuận, Khánh Quỳnh
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Ông giải thích, không phải mọi nền văn hóa
Thoát ra khỏi muộn phiền bằng phương pháp Thiền định
HY
ME ?W
W
Sống cho hiện tại
M E?
HY
Cách kiểm soát thời gian
ME?
Cuộc sống là một chuyến phiêu lưu bất tận! Và lối tư duy cầu tiến giúp bạn hiểu rằng thất bại chỉ là một điều bình thường trong hành trình này. Khó khăn bạn phải đối mặt sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn, thử thách và lỗi lầm sẽ dạy bạn nhiều điều. Bạn sẽ đối mặt với các thử thách trong thế chủ động và ngày càng rắn rỏi. Mình muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình! Như những gì hạt mầm can đảm đã làm. Sợ hãi là một cảm xúc bình thường của con người mà mỗi chúng ta ai cũng từng trải qua. Nỗi sợ có thể khiến chúng ta khó lòng thay đổi cách tư duy, điều quan trọng nhất là phải luôn cố gắng. Sau đây là một vài lời khuyên để đánh thức tư duy cầu tiến trong bạn. Trên đời này không có sự hoàn hảo, theo đuổi sự hoàn hảo chính là dấn thân vào một đường đua không có đích đến cuối cùng, cẩn thận kẻo cố quá sẽ thành… quá cố đấy. Khi tâm trí bạn chỉ toàn những ý nghĩ tiêu cực, hãy thay đổi chúng, đơn giản bằng cách chuyển “không” thành “chưa”.
Coi mỗi thử thách là một cuộc phiêu lưu, chúng sẽ giúp bạn cứng cáp hơn và đến được với những thế giới mới. Chăm chỉ làm việc, bạn sẽ thấy kết quả hiện ra trước mắt. Và đừng lo lắng về việc mắc lỗi, đó là một phần tất yếu của cuộc sống, và chúng ta có thể học hỏi từ chính lỗi lầm của mình. Điều đáng mừng là sau bão bùng sấm chớp mặt trời rồi sẽ ló dạng. Với tư duy cầu tiến bạn sẽ thấy rằng chút mưa rào có ập đến cũng chẳng còn làm bạn bận tâm nữa rồi.
Nguồn: ClickView Thực hiện: Đoàn Vân, Bích Phượng, Quỳnh Trang.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Về phía hạt mầm can đảm, nó cảm nhận được sự ấm áp của ánh nắng trên mặt đất và bắt đầu cố sức phá vỏ chui ra. Nó tất nhiên cũng có nhiều nỗi băn khoăn về việc đến với thế giới bên ngoài nhưng sự tò mò của nó đã vượt lên trên tất cả “Mình muốn được ngắm nhìn tất cả các sinh vật trong khu vườn này! Thật mong chờ khoảnh khắc mình được cảm nhận giọt sương sáng rơi trên những chiếc lá của mình”. Và thế là hạt mầm nhỏ cố sức bứt ra khỏi vỏ cho đến khi một chồi non lộ ra. Nó cứ vươn lên từng ngày trong những ngày nắng đẹp ấm áp, và ngay cả trong những ngày bão lạnh giá, nó vẫn tiếp tục vươn lên. Hạt mầm can đảm hiểu rằng mặt trời sẽ luôn quay trở lại.
HY
ME ?W
W
H
Ở đây ta có hai hạt mầm. Chúng được gieo vào cùng một ngày, trong cùng một loại đất, ở cùng một luống. Một hạt có tính tò mò, luôn tràn đầy năng lượng sống và sẵn sàng để vươn lên cao nhất có thể. Trong khi đó thì hạt còn lại luôn bồn chồn sợ hãi, nó nghĩ: “Nhỡ khi mình lớn lên, ánh nắng gay gắt sẽ làm cháy lá của mình thì sao? Hay nhỡ một con quái vật ghê rợn sẽ đến xơi tái chồi non mỏng manh íu đúi của mình? Không thể để chuyện đó xảy ra được! Mình sẽ không bao giờ bứt vỏ vươn ra đâu”. Vậy nên nó cố chấp giữ nguyên trong hình dạng hạt mầm ngủ sâu trong lòng đất.
là h ạt mầm nào?
Trong cuộc sống, bạn sẽ luôn có những lúc thấy mình ở trong vị trí của một trong hai hạt mầm trên. Cách chúng ta nhìn nhận thế giới xung quanh và cách chúng ta ứng xử trong cuộc sống được gọi là tư duy. Bạn có thể lựa chọn tư duy cố định hoặc tư duy cầu tiến. Nếu bạn có tư duy cố định, mọi thứ đều có thể trở thành gánh nặng, những suy nghĩ tiêu cực sẽ bủa vây tâm trí bạn khiến bạn bắt đầu từ bỏ một cách dễ dàng: “Mình không thể làm được”. Bạn sẽ tin rằng nếu bạn không giỏi điều gì thì bạn sẽ chẳng bao giờ giỏi điều đó: “Mình sinh ra đã vậy rồi”. Khó khăn sẽ làm bạn chùn bước và cảm thấy ái ngại với những thử thách: “Cố gắng để làm gì kia chứ?”. Đó là những điều mà hạt mầm sợ sệt kia đã làm. Tuy nhiên, bạn hoàn toàn có thể chọn cho mình lối tư duy cầu tiến. Tư duy cầu tiến khiến bạn tin rằng mục tiêu đề ra nằm trong tầm khả năng của bạn chỉ cần bạn cố gắng và kiên trì thì bạn sẽ đạt được nó.
M E?
HY
ai
t hạ
à hai lối tư duy - B v m ạn sẽ ầ m
ME?
Cuộc sống là một chuyến phiêu lưu bất tận! Và lối tư duy cầu tiến giúp bạn hiểu rằng thất bại chỉ là một điều bình thường trong hành trình này. Khó khăn bạn phải đối mặt sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn, thử thách và lỗi lầm sẽ dạy bạn nhiều điều. Bạn sẽ đối mặt với các thử thách trong thế chủ động và ngày càng rắn rỏi. Mình muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình! Như những gì hạt mầm can đảm đã làm. Sợ hãi là một cảm xúc bình thường của con người mà mỗi chúng ta ai cũng từng trải qua. Nỗi sợ có thể khiến chúng ta khó lòng thay đổi cách tư duy, điều quan trọng nhất là phải luôn cố gắng. Sau đây là một vài lời khuyên để đánh thức tư duy cầu tiến trong bạn. Trên đời này không có sự hoàn hảo, theo đuổi sự hoàn hảo chính là dấn thân vào một đường đua không có đích đến cuối cùng, cẩn thận kẻo cố quá sẽ thành… quá cố đấy. Khi tâm trí bạn chỉ toàn những ý nghĩ tiêu cực, hãy thay đổi chúng, đơn giản bằng cách chuyển “không” thành “chưa”.
Coi mỗi thử thách là một cuộc phiêu lưu, chúng sẽ giúp bạn cứng cáp hơn và đến được với những thế giới mới. Chăm chỉ làm việc, bạn sẽ thấy kết quả hiện ra trước mắt. Và đừng lo lắng về việc mắc lỗi, đó là một phần tất yếu của cuộc sống, và chúng ta có thể học hỏi từ chính lỗi lầm của mình. Điều đáng mừng là sau bão bùng sấm chớp mặt trời rồi sẽ ló dạng. Với tư duy cầu tiến bạn sẽ thấy rằng chút mưa rào có ập đến cũng chẳng còn làm bạn bận tâm nữa rồi.
Nguồn: ClickView Thực hiện: Đoàn Vân, Bích Phượng, Quỳnh Trang.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Về phía hạt mầm can đảm, nó cảm nhận được sự ấm áp của ánh nắng trên mặt đất và bắt đầu cố sức phá vỏ chui ra. Nó tất nhiên cũng có nhiều nỗi băn khoăn về việc đến với thế giới bên ngoài nhưng sự tò mò của nó đã vượt lên trên tất cả “Mình muốn được ngắm nhìn tất cả các sinh vật trong khu vườn này! Thật mong chờ khoảnh khắc mình được cảm nhận giọt sương sáng rơi trên những chiếc lá của mình”. Và thế là hạt mầm nhỏ cố sức bứt ra khỏi vỏ cho đến khi một chồi non lộ ra. Nó cứ vươn lên từng ngày trong những ngày nắng đẹp ấm áp, và ngay cả trong những ngày bão lạnh giá, nó vẫn tiếp tục vươn lên. Hạt mầm can đảm hiểu rằng mặt trời sẽ luôn quay trở lại.
HY
ME ?W
W
H
Ở đây ta có hai hạt mầm. Chúng được gieo vào cùng một ngày, trong cùng một loại đất, ở cùng một luống. Một hạt có tính tò mò, luôn tràn đầy năng lượng sống và sẵn sàng để vươn lên cao nhất có thể. Trong khi đó thì hạt còn lại luôn bồn chồn sợ hãi, nó nghĩ: “Nhỡ khi mình lớn lên, ánh nắng gay gắt sẽ làm cháy lá của mình thì sao? Hay nhỡ một con quái vật ghê rợn sẽ đến xơi tái chồi non mỏng manh íu đúi của mình? Không thể để chuyện đó xảy ra được! Mình sẽ không bao giờ bứt vỏ vươn ra đâu”. Vậy nên nó cố chấp giữ nguyên trong hình dạng hạt mầm ngủ sâu trong lòng đất.
là h ạt mầm nào?
Trong cuộc sống, bạn sẽ luôn có những lúc thấy mình ở trong vị trí của một trong hai hạt mầm trên. Cách chúng ta nhìn nhận thế giới xung quanh và cách chúng ta ứng xử trong cuộc sống được gọi là tư duy. Bạn có thể lựa chọn tư duy cố định hoặc tư duy cầu tiến. Nếu bạn có tư duy cố định, mọi thứ đều có thể trở thành gánh nặng, những suy nghĩ tiêu cực sẽ bủa vây tâm trí bạn khiến bạn bắt đầu từ bỏ một cách dễ dàng: “Mình không thể làm được”. Bạn sẽ tin rằng nếu bạn không giỏi điều gì thì bạn sẽ chẳng bao giờ giỏi điều đó: “Mình sinh ra đã vậy rồi”. Khó khăn sẽ làm bạn chùn bước và cảm thấy ái ngại với những thử thách: “Cố gắng để làm gì kia chứ?”. Đó là những điều mà hạt mầm sợ sệt kia đã làm. Tuy nhiên, bạn hoàn toàn có thể chọn cho mình lối tư duy cầu tiến. Tư duy cầu tiến khiến bạn tin rằng mục tiêu đề ra nằm trong tầm khả năng của bạn chỉ cần bạn cố gắng và kiên trì thì bạn sẽ đạt được nó.
M E?
HY
ai
t hạ
à hai lối tư duy - B v m ạn sẽ ầ m
ME?
CÁC NHÀ TÂM LÝ HỌC GIẢI THÍCH
VÌ SAO
CHÚNG TA KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC
Schiff phát biểu rằng: “Bạn sẽ mang theo những kỷ niệm này trong suốt cuộc đời mình, đặc biệt là vì người đó chịu trách nhiệm cho sự phát triển cá nhân của bạn. Tình đầu cũng thường đại diện cho thời thanh xuân nhiệt huyết hoặc một khoảng thời gian khi bạn còn trẻ trung và đơn thuần, một tình yêu mà hầu hết mọi người đều yêu thích và khao khát.” Khi lần đầu tiên bạn trải qua điều đó với một người, bạn có thể khó quên được họ. Nhưng nó không phải lý do duy nhất khiến bạn không thể gạt bỏ mối tình đầu ra khỏi tâm trí. Theo các chuyên gia, tình đầu thực sự tác động đến não bộ của bạn.
Nếu vẫn băn khoăn vì sao mối tình đầu vẫn giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim bạn, bạn có thể cảm ơn não bộ của mình vì điều đó. Theo Tiến sĩ Robin Buckley, huấn luyện viên nhận thức hành vi cho các cặp đôi, tình yêu có thể gây nghiện. Tiến sĩ Robin Buckley chia sẻ với tờ Bustle: “Một số chất dẫn truyền thần kinh được kích hoạt khi chúng ta đang yêu cũng tương tự như khi sử dụng những chất kích thích gây nghiện, có thể kể đến như endorphin, dopamine và serotonin. Bộ não của chúng ta học cách khao khát được giải phóng và tạo ra các chất dẫn truyền thần kinh này.” Những hóa chất “tạo cảm giác dễ chịu” này có thể khiến bạn cảm thấy vô cùng vui vẻ và hưng phấn, đặc biệt là khi kết hợp chúng với những đụng chạm cơ thể. Theo Buckley, việc giải phóng chất dẫn truyền thần kinh sẽ còn tăng cao hơn khi quan hệ tình dục. Khi bạn trải qua điều này trong những tháng năm niên thiếu, hệ thống phần thưởng của não bộ (*) sẽ trở nên đặc biệt nhạy cảm với những trải nghiệm thỏa mãn và mãnh liệt như yêu và quan hệ tình dục.
Buckley nói: “Giống như mức độ hưng phấn cao sau khi thắng cờ bạc hoặc con nghiện heroin được thoả mãn cơn nghiện, mọi người đều muốn trải nghiệm lại “lần đầu tiên” một lần nữa. Đó là lý do mối tình đầu cực kỳ khó quên. Bộ não của chúng ta ghi nhớ trọn vẹn những hoá chất thần kinh liên quan đến cảm giác đó và muốn được trải nghiệm lại.” Mối tình đầu để lại dấu ấn trong não bạn Nhiều người trải qua tình đầu ở tuổi vị thành niên. Như Joseph Bordelon, bác sĩ chính và ông chủ của tổ chức Christian Counseling Austin, nói với Bustle, thời niên thiếu là giai đoạn mà trí nhớ và khả năng xử lý của chúng ta đạt đến đỉnh cao. Vì trí nhớ của bạn cực kỳ tốt trong giai đoạn này, nên bạn có khả năng ghi nhớ những trải nghiệm tình cảm một cách chi tiết. Bordelon nói: “Tình đầu của bạn rất khó quên vì nó để lại “vết tích” trên các vùng cảm giác của não bạn. Những kỷ niệm trong giai đoạn mới lớn để lại dấu ấn nội tiết tố đồng thời với quá trình phát triển thần kinh đang hình thành nên cá tính của bạn”.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Oxytocin được biết đến với cái tên “hormone tình yêu”. Nó giúp gắn kết hai người với nhau, giữ lửa cho mối quan hệ chung thuỷ một vợ một chồng. Thậm chí nó có thể giảm bớt cảm giác lo lắng và tự kiềm chế của bạn, giúp bạn trở nên cởi mở và tin tưởng người khác hơn. Những hành động đơn giản như ôm, hôn và âu yếm có thể giúp bạn tạo liên kết hoá học với người yêu mình. Mối tình đầu của bạn thường đi kèm với những dấu ấn đáng nhớ như lần đầu tiên về thể xác, có thể là nụ hôn đầu hoặc chuyện 18+, hay lần đầu học cách ứng xử với người thương – thoả hiệp hoặc tranh luận bình đẳng.
Não bộ của bạn được lập trình để ghi nhớ và tìm kiếm những trải nghiệm thú vị
HY
ME ?W
W
Theo các chuyên gia về mối quan hệ, có nhiều lý do khiến mối tình đầu của bạn rất khó quên. Theo Tiến sĩ Holly Schiff, Tiến sĩ Tâm lý, một nhà tâm lý học lâm sàng được cấp phép, tình đầu không chỉ mở ra một thế giới mới với những cảm xúc hạnh phúc và mới lạ cho bạn, mà còn có thể đem đến cảm giác sợ hãi. Ông Schiff trả lời phỏng vấn vời tờ Bustle rằng: “Trải nghiệm lần đầu biết yêu không giống với bất cứ điều gì bạn từng trải qua trước đây, vì vậy nhiều người coi cuộc khám phá nội tâm lạ kỳ này là điều cố định vĩnh viễn trong tâm trí. Chưa kể đến các liên kết hóa học mà bạn trải qua khi yêu, chẳng hạn như oxytocin.”
MỐI TÌNH ĐẦU
M E?
HY
Bất kể thời gian đã trôi qua bao lâu hay trải qua bao nhiêu mối quan hệ thì chúng ta vẫn rất khó quên mối tình đầu của mình. Lần đầu biết yêu là một trải nghiệm thay đổi cuộc đời. Khi đó là lần đầu tiên bạn có cảm xúc mãnh liệt với một người khác, khoảnh khắc chia ly sẽ đau khổ tột cùng. Nếu bạn đang tự hỏi bản thân rất nhiều lần rằng làm sao có thể vượt qua được ký ức về mối tình đầu, thậm chí đã là rất nhiều năm sau đó, thì bạn không đơn độc đâu.
ME?
CÁC NHÀ TÂM LÝ HỌC GIẢI THÍCH
VÌ SAO
CHÚNG TA KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC
Schiff phát biểu rằng: “Bạn sẽ mang theo những kỷ niệm này trong suốt cuộc đời mình, đặc biệt là vì người đó chịu trách nhiệm cho sự phát triển cá nhân của bạn. Tình đầu cũng thường đại diện cho thời thanh xuân nhiệt huyết hoặc một khoảng thời gian khi bạn còn trẻ trung và đơn thuần, một tình yêu mà hầu hết mọi người đều yêu thích và khao khát.” Khi lần đầu tiên bạn trải qua điều đó với một người, bạn có thể khó quên được họ. Nhưng nó không phải lý do duy nhất khiến bạn không thể gạt bỏ mối tình đầu ra khỏi tâm trí. Theo các chuyên gia, tình đầu thực sự tác động đến não bộ của bạn.
Nếu vẫn băn khoăn vì sao mối tình đầu vẫn giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim bạn, bạn có thể cảm ơn não bộ của mình vì điều đó. Theo Tiến sĩ Robin Buckley, huấn luyện viên nhận thức hành vi cho các cặp đôi, tình yêu có thể gây nghiện. Tiến sĩ Robin Buckley chia sẻ với tờ Bustle: “Một số chất dẫn truyền thần kinh được kích hoạt khi chúng ta đang yêu cũng tương tự như khi sử dụng những chất kích thích gây nghiện, có thể kể đến như endorphin, dopamine và serotonin. Bộ não của chúng ta học cách khao khát được giải phóng và tạo ra các chất dẫn truyền thần kinh này.” Những hóa chất “tạo cảm giác dễ chịu” này có thể khiến bạn cảm thấy vô cùng vui vẻ và hưng phấn, đặc biệt là khi kết hợp chúng với những đụng chạm cơ thể. Theo Buckley, việc giải phóng chất dẫn truyền thần kinh sẽ còn tăng cao hơn khi quan hệ tình dục. Khi bạn trải qua điều này trong những tháng năm niên thiếu, hệ thống phần thưởng của não bộ (*) sẽ trở nên đặc biệt nhạy cảm với những trải nghiệm thỏa mãn và mãnh liệt như yêu và quan hệ tình dục.
Buckley nói: “Giống như mức độ hưng phấn cao sau khi thắng cờ bạc hoặc con nghiện heroin được thoả mãn cơn nghiện, mọi người đều muốn trải nghiệm lại “lần đầu tiên” một lần nữa. Đó là lý do mối tình đầu cực kỳ khó quên. Bộ não của chúng ta ghi nhớ trọn vẹn những hoá chất thần kinh liên quan đến cảm giác đó và muốn được trải nghiệm lại.” Mối tình đầu để lại dấu ấn trong não bạn Nhiều người trải qua tình đầu ở tuổi vị thành niên. Như Joseph Bordelon, bác sĩ chính và ông chủ của tổ chức Christian Counseling Austin, nói với Bustle, thời niên thiếu là giai đoạn mà trí nhớ và khả năng xử lý của chúng ta đạt đến đỉnh cao. Vì trí nhớ của bạn cực kỳ tốt trong giai đoạn này, nên bạn có khả năng ghi nhớ những trải nghiệm tình cảm một cách chi tiết. Bordelon nói: “Tình đầu của bạn rất khó quên vì nó để lại “vết tích” trên các vùng cảm giác của não bạn. Những kỷ niệm trong giai đoạn mới lớn để lại dấu ấn nội tiết tố đồng thời với quá trình phát triển thần kinh đang hình thành nên cá tính của bạn”.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Oxytocin được biết đến với cái tên “hormone tình yêu”. Nó giúp gắn kết hai người với nhau, giữ lửa cho mối quan hệ chung thuỷ một vợ một chồng. Thậm chí nó có thể giảm bớt cảm giác lo lắng và tự kiềm chế của bạn, giúp bạn trở nên cởi mở và tin tưởng người khác hơn. Những hành động đơn giản như ôm, hôn và âu yếm có thể giúp bạn tạo liên kết hoá học với người yêu mình. Mối tình đầu của bạn thường đi kèm với những dấu ấn đáng nhớ như lần đầu tiên về thể xác, có thể là nụ hôn đầu hoặc chuyện 18+, hay lần đầu học cách ứng xử với người thương – thoả hiệp hoặc tranh luận bình đẳng.
Não bộ của bạn được lập trình để ghi nhớ và tìm kiếm những trải nghiệm thú vị
HY
ME ?W
W
Theo các chuyên gia về mối quan hệ, có nhiều lý do khiến mối tình đầu của bạn rất khó quên. Theo Tiến sĩ Holly Schiff, Tiến sĩ Tâm lý, một nhà tâm lý học lâm sàng được cấp phép, tình đầu không chỉ mở ra một thế giới mới với những cảm xúc hạnh phúc và mới lạ cho bạn, mà còn có thể đem đến cảm giác sợ hãi. Ông Schiff trả lời phỏng vấn vời tờ Bustle rằng: “Trải nghiệm lần đầu biết yêu không giống với bất cứ điều gì bạn từng trải qua trước đây, vì vậy nhiều người coi cuộc khám phá nội tâm lạ kỳ này là điều cố định vĩnh viễn trong tâm trí. Chưa kể đến các liên kết hóa học mà bạn trải qua khi yêu, chẳng hạn như oxytocin.”
MỐI TÌNH ĐẦU
M E?
HY
Bất kể thời gian đã trôi qua bao lâu hay trải qua bao nhiêu mối quan hệ thì chúng ta vẫn rất khó quên mối tình đầu của mình. Lần đầu biết yêu là một trải nghiệm thay đổi cuộc đời. Khi đó là lần đầu tiên bạn có cảm xúc mãnh liệt với một người khác, khoảnh khắc chia ly sẽ đau khổ tột cùng. Nếu bạn đang tự hỏi bản thân rất nhiều lần rằng làm sao có thể vượt qua được ký ức về mối tình đầu, thậm chí đã là rất nhiều năm sau đó, thì bạn không đơn độc đâu.
ME?
Làm quen thêm nhiều bạn bè mới và mở rộng mạng lưới quan hệ có thể kích hoạt một số chất dẫn truyền thần kinh khiến bạn cảm thấy dễ chịu hơn. Buckley nói: “Nó làm giảm suy nghĩ rằng chúng ta “cô đơn” và có thể cung cấp cho chúng ta những trải nghiệm giao lưu xã hội tích cực, lấp đầy khoảng trống mà mối quan hệ vừa kết thúc để lại.” Điều quan trọng là phải tiếp tục nhìn về phía trước. Ví dụ, đừng cố gắng liên lạc lại với mối tình đầu của bạn, đặc biệt nếu hiện tại hai bạn đang sống ở hai nơi khác nhau. Có thể họ đã hoàn toàn khác so với người trong ký ức của bạn. “Bằng cách kết nối lại với người cũ, bạn đang hồi tưởng quá khứ và đánh lạc hướng bản thân khỏi hiện tại – bạn là ai, và nếu ở trong một mối quan hệ thì bạn đang ở cùng với ai”, Buckley nói, “Việc này cũng sẽ kích hoạt các chất dẫn truyền thần kinh liên quan và củng cố lại những ký ức đẹp đẽ nhất hai bạn từng có.” Cuối cùng, hãy nỗ lực làm việc để thay đổi tư duy của bạn hiện tại. Hãy nghĩ về những gì tốt đẹp trong cuộc sống của bạn bây giờ. Bạn đã thay đổi điều gì so với năm đó? Bạn đã trở nên mạnh mẽ hơn về mặt cảm xúc, thể chất hoặc tinh thần như thế nào? Để tiến về phía trước, bạn cần tập trung vào ngày hôm nay chứ không phải là quá khứ đã qua
Theo Buckley, tình đầu của bạn có thể trở thành “khuôn mẫu hành vi cho các mối quan hệ trong tương lai”. Bạn nhận thức được bạn khao khát điều gì để tìm lại nó. Đồng thời bạn sẽ né tránh những gì bạn không thích. Buckley cho rằng: “Mối tình đầu của chúng ta trở thành khuôn khổ để đánh giá các mối quan hệ trong tương lai. Khi nhớ về tình đầu của mình như một phép so sánh, chúng ta sẽ kích hoạt một số hóa chất thần kinh liên quan đến nó, đảm bảo những cảm xúc liên quan đến ký ức luôn hoạt động.” Làm sao để vượt qua “ám ảnh mối tình đầu”? Chỉ vì mối tình đầu khó quên, không có nghĩa đó là tình yêu đích thực mà bạn không bao giờ có lại được lần nữa. Nếu bạn vẫn cảm thấy khó khăn trong việc bước qua được ký ức, thậm chí đã rất nhiều năm trôi qua, Buckley gợi ý một số phương pháp mà bạn có thể thử. Đầu tiên, bạn có thể nói lời tạm biệt chính thức bằng cách “thử làm gì đó để bản thân hoàn toàn chấm dứt mối quan hệ này”. Nó có thể là viết một lá thư tạm biệt gửi cho người thương cũ, đốt những đồ dùng cá nhân gắn liền với những kỷ niệm thân mật của hai người, hoặc tụ tập bạn bè để trút bầu tâm sự hoặc khóc một trận cho những trải nghiệm tình yêu đầu đời của bạn.
Nguồn: Bustle Thực hiện: Minh Hòa, Nguyễn Thu Giang
Các chuyên gia: Tiến sĩ Holly Schiff, PsyD, nhà tâm lý học lâm sàng được cấp phép Tiến sĩ Robin Buckley, huấn luyện viên hành vi nhận thức cho các cặp đôi Joseph Bordelon, bác sĩ chính và chủ sở hữu của Christian Counseling Austin
Chú thích: (*) Hệ thống phần thưởng là một nhóm cấu trúc thần kinh đảm nhiệm chức năng tạo ra sự khích lệ, cũng như tiếp nhận những kiến thức thông qua liên tưởng, và sinh ra hóa trị cảm xúc tích cực, đặc biệt là những cảm xúc liên quan đến niềm vui như là một phần cấu thành cốt lõi (Wikipedia).
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Một khi bạn đã trải qua một mối tình đầu quá ấn tượng và tuyệt vời, bạn có thể sẽ cố gắng kiếm tìm lại cảm giác đó. Đó là lý do mà mọi người thường buồn bã rất lâu sau khi chấm dứt mối quan hệ với người yêu đầu tiên.
HY
ME ?W
W
Mối tình đầu ảnh hưởng đến cách yêu của bạn trong các mối quan hệ tương lai
M E?
HY
Những dấu ấn này có thể rất sâu sắc và gợi lên cảm xúc mạnh mẽ khi ký ức được kích hoạt. Đó là lý do tại sao khi nghe lại bài hát bạn từng nhảy hoặc nhìn thấy ảnh “crush đầu đời” trên mạng xã hội có thể khiến bạn nhớ về “những năm tháng ấy” và khiến bạn xúc động.
“Ngay bây giờ mới là cuộc sống của bạn”, Buckley nói, “Chỉ có bạn mới có thể đưa ra quyết định cho thực tại và hướng tới tương lai của mình, thay vì mãi hoài niệm quá khứ”. Mặc dù bạn có thể vĩnh viễn không quên được mối tình đầu của mình, nhưng với sự hỗ trợ của những người xung quanh và ý chí của bản thân, bạn có thể vượt qua được ký ức để sống cho hiện tại.
ME?
Làm quen thêm nhiều bạn bè mới và mở rộng mạng lưới quan hệ có thể kích hoạt một số chất dẫn truyền thần kinh khiến bạn cảm thấy dễ chịu hơn. Buckley nói: “Nó làm giảm suy nghĩ rằng chúng ta “cô đơn” và có thể cung cấp cho chúng ta những trải nghiệm giao lưu xã hội tích cực, lấp đầy khoảng trống mà mối quan hệ vừa kết thúc để lại.” Điều quan trọng là phải tiếp tục nhìn về phía trước. Ví dụ, đừng cố gắng liên lạc lại với mối tình đầu của bạn, đặc biệt nếu hiện tại hai bạn đang sống ở hai nơi khác nhau. Có thể họ đã hoàn toàn khác so với người trong ký ức của bạn. “Bằng cách kết nối lại với người cũ, bạn đang hồi tưởng quá khứ và đánh lạc hướng bản thân khỏi hiện tại – bạn là ai, và nếu ở trong một mối quan hệ thì bạn đang ở cùng với ai”, Buckley nói, “Việc này cũng sẽ kích hoạt các chất dẫn truyền thần kinh liên quan và củng cố lại những ký ức đẹp đẽ nhất hai bạn từng có.” Cuối cùng, hãy nỗ lực làm việc để thay đổi tư duy của bạn hiện tại. Hãy nghĩ về những gì tốt đẹp trong cuộc sống của bạn bây giờ. Bạn đã thay đổi điều gì so với năm đó? Bạn đã trở nên mạnh mẽ hơn về mặt cảm xúc, thể chất hoặc tinh thần như thế nào? Để tiến về phía trước, bạn cần tập trung vào ngày hôm nay chứ không phải là quá khứ đã qua
Theo Buckley, tình đầu của bạn có thể trở thành “khuôn mẫu hành vi cho các mối quan hệ trong tương lai”. Bạn nhận thức được bạn khao khát điều gì để tìm lại nó. Đồng thời bạn sẽ né tránh những gì bạn không thích. Buckley cho rằng: “Mối tình đầu của chúng ta trở thành khuôn khổ để đánh giá các mối quan hệ trong tương lai. Khi nhớ về tình đầu của mình như một phép so sánh, chúng ta sẽ kích hoạt một số hóa chất thần kinh liên quan đến nó, đảm bảo những cảm xúc liên quan đến ký ức luôn hoạt động.” Làm sao để vượt qua “ám ảnh mối tình đầu”? Chỉ vì mối tình đầu khó quên, không có nghĩa đó là tình yêu đích thực mà bạn không bao giờ có lại được lần nữa. Nếu bạn vẫn cảm thấy khó khăn trong việc bước qua được ký ức, thậm chí đã rất nhiều năm trôi qua, Buckley gợi ý một số phương pháp mà bạn có thể thử. Đầu tiên, bạn có thể nói lời tạm biệt chính thức bằng cách “thử làm gì đó để bản thân hoàn toàn chấm dứt mối quan hệ này”. Nó có thể là viết một lá thư tạm biệt gửi cho người thương cũ, đốt những đồ dùng cá nhân gắn liền với những kỷ niệm thân mật của hai người, hoặc tụ tập bạn bè để trút bầu tâm sự hoặc khóc một trận cho những trải nghiệm tình yêu đầu đời của bạn.
Nguồn: Bustle Thực hiện: Minh Hòa, Nguyễn Thu Giang
Các chuyên gia: Tiến sĩ Holly Schiff, PsyD, nhà tâm lý học lâm sàng được cấp phép Tiến sĩ Robin Buckley, huấn luyện viên hành vi nhận thức cho các cặp đôi Joseph Bordelon, bác sĩ chính và chủ sở hữu của Christian Counseling Austin
Chú thích: (*) Hệ thống phần thưởng là một nhóm cấu trúc thần kinh đảm nhiệm chức năng tạo ra sự khích lệ, cũng như tiếp nhận những kiến thức thông qua liên tưởng, và sinh ra hóa trị cảm xúc tích cực, đặc biệt là những cảm xúc liên quan đến niềm vui như là một phần cấu thành cốt lõi (Wikipedia).
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Một khi bạn đã trải qua một mối tình đầu quá ấn tượng và tuyệt vời, bạn có thể sẽ cố gắng kiếm tìm lại cảm giác đó. Đó là lý do mà mọi người thường buồn bã rất lâu sau khi chấm dứt mối quan hệ với người yêu đầu tiên.
HY
ME ?W
W
Mối tình đầu ảnh hưởng đến cách yêu của bạn trong các mối quan hệ tương lai
M E?
HY
Những dấu ấn này có thể rất sâu sắc và gợi lên cảm xúc mạnh mẽ khi ký ức được kích hoạt. Đó là lý do tại sao khi nghe lại bài hát bạn từng nhảy hoặc nhìn thấy ảnh “crush đầu đời” trên mạng xã hội có thể khiến bạn nhớ về “những năm tháng ấy” và khiến bạn xúc động.
“Ngay bây giờ mới là cuộc sống của bạn”, Buckley nói, “Chỉ có bạn mới có thể đưa ra quyết định cho thực tại và hướng tới tương lai của mình, thay vì mãi hoài niệm quá khứ”. Mặc dù bạn có thể vĩnh viễn không quên được mối tình đầu của mình, nhưng với sự hỗ trợ của những người xung quanh và ý chí của bản thân, bạn có thể vượt qua được ký ức để sống cho hiện tại.
ME?
Nghệ thuật không giới hạn
Nói thật nhé, nhiều phim khiêu dâm gây khó chịu, ám ảnh, đến mức vượt qua ranh giới nhục dục của con người (ví dụ như nhân thú, giết người, cưỡng hiếp, …). Tôi không coi loại phim ấy là nghệ thuật. Bài viết này hoàn toàn không bênh vực những thể loại đó, mà hướng tới những bộ phim người lớn thể hiện bản chất con người, phần “con” đầy nhục cảm vặn vẹo ẩn trong tâm tưởng của mỗi chúng ta. Ta đều sống trong một xã hội man rợ, ra vẻ văn minh, và cố dìm phần thú vật xuống. Khiêu dâm chính là cách ta bộc lộ những cảm xúc ấy, vì vậy, là dạng nghệ thuật chân thực nhất.
Eugène Delacroix, The Death of Sardanapalus (1827 - 1844)
Tại sao chúng ta luôn nghĩ về phim người lớn theo hướng xấu như vậy? Tại sao chúng ta luôn có định kiến khiến ta nghĩ rằng việc xem phim khiêu dâm là sai? Tôi biết rất nhiều người thường xuyên xem phim khiêu dâm, và họ là những người tốt bụng nhất mà tôi từng biết. Phim khiêu dâm không biến họ thành lũ quái vật thèm làm tình. Vì vậy, cứ xem đi cho dù những người phản đối phim khiêu dâm cho rằng bạn sẽ trở thành người như vậy. Phim khiêu dâm là một cách tốt để làm giảm thú tính trong bạn xuống.
Rất nhiều các phim điện ảnh, quảng cáo, video âm nhạc nổi tiếng đáng lý bị coi là phim khiêu dâm, nhưng lại được xem là nghệ thuật. Tại sao lại như thế? Điều gì đã phân cách giữa các bộ phim kia và ngành công nghiệp khiêu dâm đáng khinh miệt? Đáp án là chẳng có gì cả. Nội dung đứng đắn, lành mạnh trong video âm nhạc “Tip Drill” của Nelly cũng chẳng khác video “Gangbang of New York” là bao. Điểm khác biệt duy nhất chính là mức độ kiểm duyệt - khi một video được chiếu công khai, và video còn lại thì không. Không chỉ vậy, mỗi phim khiêu dâm đều tuân theo một mô tuýp. Ragina Humpsalot nhờ Bill Bigcox sửa giúp cáp mạng nhà cô ấy, và chắc hẳn các bạn biết mọi chuyện diễn ra như nào rồi nhỉ. Các cốt truyện ấy đều dùng những sự việc hàng ngày, và biến chúng trở nên “kì dị”. Như vậy còn gần gũi với đời sống xã hội hơn việc Nelly dùng thẻ tín dụng quẹt giữa cánh mông của mấy cô gái mà gã gọi là “đĩ”. Tại sao video của Nelly lại mang tính nghệ thuật hơn là việc lấy các tình huống đời thực và khiến nó giải trí hơn? Chắc chắn có điều gì đó sai ở đây.
Khiêu dâm chính là nghệ thuật theo một cách rất khác thường của riêng nó. Muốn khơi gợi khoái cảm, hưng phấn, cần những bộ óc có tầm nhìn và biến thái, kỳ dị. Nó thô tục, lố lăng, nhưng hơn cả, thể hiện một cách chân thực tâm ma của con người có thể vặn vẹo đến mức nào.
Tiziano Vecelli, Venus with a Mirror (1555)
Jean Auguste, Odalisque with Slave (1842)
Kali Babineaux - một học sinh người Anh 20 tuổi đến từ Baton Rouge.
Nguồn: Isureveille.com Thực hiện: Khánh Ngân, Thu Giang
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Theo Dictionary.com, khiêu dâm có thể hiểu là “các hình ảnh, văn bản, hoặc các tài liệu chứa yếu tố tình dục, nhằm khơi gợi sự hưng phấn”. Tòa án tối cao nhận định rằng các tài liệu khiêu dâm không mang tính nghệ thuật, hay giá trị xã hội, và do cách hiểu trên mà khiêu dâm không đáng được coi trọng. Tuy nhiên, đã có nhiều lời phản biện cho ngành công nghiệp đang bị chèn ép này.
Nhờ sự trần trụi ấy, các tác phẩm khiêu dâm đều thể hiện rõ mặt tối của bản chất con người, bằng việc phô diễn sự yếu đuối trước khát vọng xác thịt. Sự chân thực của các bộ phim này rất đáng khen. Con người chỉ là những sinh vật đầy nhục dục, khao khát khoái cảm. Và ngành công nghiệp khiêu dâm đã thể hiện khía cạnh ấy thật hoàn hảo. Dù sao, chúng ta cũng vốn chỉ là lũ thú vật với bản năng giao phối.
HY
ME ?W
W
Giữa nghệ thuật và sự thô tục luôn có một đường ranh giới mỏng manh. Nhưng ai có quyền vẽ đường ranh giới ấy? Qua từng thế hệ, ranh giới ấy ngày càng mờ nhạt. Vậy tại sao các tác phẩm khiêu dâm lại không được coi là một trường phái nghệ thuật?
M E?
HY
Ranh giới mỏng manh và mờ nhạt giữa nghệ thuật và khiêu dâm
ME?
Nghệ thuật không giới hạn
Nói thật nhé, nhiều phim khiêu dâm gây khó chịu, ám ảnh, đến mức vượt qua ranh giới nhục dục của con người (ví dụ như nhân thú, giết người, cưỡng hiếp, …). Tôi không coi loại phim ấy là nghệ thuật. Bài viết này hoàn toàn không bênh vực những thể loại đó, mà hướng tới những bộ phim người lớn thể hiện bản chất con người, phần “con” đầy nhục cảm vặn vẹo ẩn trong tâm tưởng của mỗi chúng ta. Ta đều sống trong một xã hội man rợ, ra vẻ văn minh, và cố dìm phần thú vật xuống. Khiêu dâm chính là cách ta bộc lộ những cảm xúc ấy, vì vậy, là dạng nghệ thuật chân thực nhất.
Eugène Delacroix, The Death of Sardanapalus (1827 - 1844)
Tại sao chúng ta luôn nghĩ về phim người lớn theo hướng xấu như vậy? Tại sao chúng ta luôn có định kiến khiến ta nghĩ rằng việc xem phim khiêu dâm là sai? Tôi biết rất nhiều người thường xuyên xem phim khiêu dâm, và họ là những người tốt bụng nhất mà tôi từng biết. Phim khiêu dâm không biến họ thành lũ quái vật thèm làm tình. Vì vậy, cứ xem đi cho dù những người phản đối phim khiêu dâm cho rằng bạn sẽ trở thành người như vậy. Phim khiêu dâm là một cách tốt để làm giảm thú tính trong bạn xuống.
Rất nhiều các phim điện ảnh, quảng cáo, video âm nhạc nổi tiếng đáng lý bị coi là phim khiêu dâm, nhưng lại được xem là nghệ thuật. Tại sao lại như thế? Điều gì đã phân cách giữa các bộ phim kia và ngành công nghiệp khiêu dâm đáng khinh miệt? Đáp án là chẳng có gì cả. Nội dung đứng đắn, lành mạnh trong video âm nhạc “Tip Drill” của Nelly cũng chẳng khác video “Gangbang of New York” là bao. Điểm khác biệt duy nhất chính là mức độ kiểm duyệt - khi một video được chiếu công khai, và video còn lại thì không. Không chỉ vậy, mỗi phim khiêu dâm đều tuân theo một mô tuýp. Ragina Humpsalot nhờ Bill Bigcox sửa giúp cáp mạng nhà cô ấy, và chắc hẳn các bạn biết mọi chuyện diễn ra như nào rồi nhỉ. Các cốt truyện ấy đều dùng những sự việc hàng ngày, và biến chúng trở nên “kì dị”. Như vậy còn gần gũi với đời sống xã hội hơn việc Nelly dùng thẻ tín dụng quẹt giữa cánh mông của mấy cô gái mà gã gọi là “đĩ”. Tại sao video của Nelly lại mang tính nghệ thuật hơn là việc lấy các tình huống đời thực và khiến nó giải trí hơn? Chắc chắn có điều gì đó sai ở đây.
Khiêu dâm chính là nghệ thuật theo một cách rất khác thường của riêng nó. Muốn khơi gợi khoái cảm, hưng phấn, cần những bộ óc có tầm nhìn và biến thái, kỳ dị. Nó thô tục, lố lăng, nhưng hơn cả, thể hiện một cách chân thực tâm ma của con người có thể vặn vẹo đến mức nào.
Tiziano Vecelli, Venus with a Mirror (1555)
Jean Auguste, Odalisque with Slave (1842)
Kali Babineaux - một học sinh người Anh 20 tuổi đến từ Baton Rouge.
Nguồn: Isureveille.com Thực hiện: Khánh Ngân, Thu Giang
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Theo Dictionary.com, khiêu dâm có thể hiểu là “các hình ảnh, văn bản, hoặc các tài liệu chứa yếu tố tình dục, nhằm khơi gợi sự hưng phấn”. Tòa án tối cao nhận định rằng các tài liệu khiêu dâm không mang tính nghệ thuật, hay giá trị xã hội, và do cách hiểu trên mà khiêu dâm không đáng được coi trọng. Tuy nhiên, đã có nhiều lời phản biện cho ngành công nghiệp đang bị chèn ép này.
Nhờ sự trần trụi ấy, các tác phẩm khiêu dâm đều thể hiện rõ mặt tối của bản chất con người, bằng việc phô diễn sự yếu đuối trước khát vọng xác thịt. Sự chân thực của các bộ phim này rất đáng khen. Con người chỉ là những sinh vật đầy nhục dục, khao khát khoái cảm. Và ngành công nghiệp khiêu dâm đã thể hiện khía cạnh ấy thật hoàn hảo. Dù sao, chúng ta cũng vốn chỉ là lũ thú vật với bản năng giao phối.
HY
ME ?W
W
Giữa nghệ thuật và sự thô tục luôn có một đường ranh giới mỏng manh. Nhưng ai có quyền vẽ đường ranh giới ấy? Qua từng thế hệ, ranh giới ấy ngày càng mờ nhạt. Vậy tại sao các tác phẩm khiêu dâm lại không được coi là một trường phái nghệ thuật?
M E?
HY
Ranh giới mỏng manh và mờ nhạt giữa nghệ thuật và khiêu dâm
ME?
Là con lai nửa dòng máu Nhật, Kumai lần đầu biết tới Kintsugi khi còn nhỏ từ mẹ và bà của mình, nhưng mãi đến gần đây, cô mới lại quay về khám phá những liên hệ của nó với cuộc sống. Kumai chia sẻ: “Tôi đã biết về Kintsugi khi còn rất nhỏ, nhưng rồi nó quay lại với tôi khi tôi trong giai đoạn rất khó khăn của cuộc đời”. Đó chính là lúc Kumai quyết định dành một chuyến đi tới Nhật Bản và học tập một bậc thầy về Kintsugi ở Kyoto. Kumai nói thêm: “Theo tôi, con người cần những phép ẩn dụ và vật cụ thể để hiểu được nghệ thuật chữa lành. Kintsugi dẫn bạn trên con đường tới chữa lành và cho bạn thấy bạn tuyệt đẹp hơn biết bao khi mang trên mình những vết sẹo “vàng””.
KINTSUGI
Môn nghệ thuật Nhật Bản giúp bạn đương đầu với căng thẳng
Dù bạn đang trải qua giai đoạn thất nghiệp hay ly dị, môn nghệ thuật hàn gắn những thứ đã vỡ này có thể cũng sẽ chữa lành cho tâm hồn rạn nứt của bạn.
Hẳn bạn đang tự hỏi, vậy Kintsugi là gì? Kintsugi là môn nghệ thuật của xứ sở hoa anh đào, sử dụng vàng ròng để hàn gắn gốm vỡ. Môn nghệ thuật nay dựa trên tư tưởng rằng, khi bạn biết trân trọng những khiếm khuyết và không hoàn hảo, bạn có thể tạo ra những tác phẩm nghệ thuật bền, đẹp hơn. Mỗi vết nứt đều là độc nhất, và thay vì cố sửa mọi thứ như mới, môn nghệ thuật có tuổi đời 400 năm này lại tôn vinh những “vết sẹo” như một phần của thiết kế mới. Kintsugi như một hình ảnh ẩn dụ cho quá trình tự chữa lành dạy ta một bài học quan trọng: Trên con đường chữa lành những thương tổn, ta lại tạo nên thứ mới độc đáo, đẹp đẽ và bền bỉ hơn.
Cuốn sách Kintsugi Wellness: The Japanese Art of Nourishing Mind, Body, and Spirit
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
“Bạn sẽ không nhận ra hết tiềm năng của mình cho đến khi bạn trải qua gian khó”, Kumai chia sẻ. Vì vậy, ta cần nhận thức cũng như thực hành để Kintsugi có thể thực sự chữa lành. Việc thực hành đó bắt đầu bằng cách dựa theo những nguyên tắc chính đã được đề cập trong sách. Ở đó, Kumai cho chúng ta thấy một phần nhỏ cách thực hành Kintsugi vào đời sống hằng ngày.
HY
ME ?W
W
Tác giả, đầu bếp Candice Kumai được biết đến nhiều nhất với món sinh tố xanh sạch, bánh kẹo vị trà xanh cũng như các loại thực phẩm an toàn cho sức khỏe. Nhưng trong cuốn sách mới của mình, “Kintsugi Wellness: The Japanese Art of Nourishing Mind, Body, and Spirit” (tạm dịch: Nghệ thuật Sống Khỏe Kintsugi: Môn nghệ thuật Nhật Bản giúp nuôi dưỡng tâm trí, cơ thể và linh hồn), người đầu bếp được đào tạo bài bản này sẽ đưa chúng ta đi trên hành trình khác của sự chữa lành và sức khỏe bằng cách khai thác những thông điệp mạnh mẽ ẩn sau nghệ thuật Kintsugi.
Trong thời gian ba năm Kumai dành để viết, hiệu chỉnh và chụp ảnh cho sách, cô thăm Nhật Bản 10 lần, thấm thía hơn những thông điệp của Kintsugi liên kết tới đời sống hằng ngày đến nhường nào. Dù bạn đang trải qua giai đoạn thất nghiệp, ly dị hay bất kỳ bi kịch nào, Kintsugi là một cách để định hình lại những khó khăn để nhắc nhở bản thân rằng, bạn không phải là nạn nhân của hoàn cảnh - và cũng để giúp bạn mạnh mẽ hơn, bước ra bên kia con đường tăm tối.
M E?
HY
Nhiều người trong chúng ta khi làm vỡ một cái bát hoặc cái bình thì nghĩ rằng nó đã thành rác. Nhưng nghệ thuật Nhật Bản khuyến khích chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp tiềm năng trong việc tái tạo những mảnh vỡ.
ME?
Là con lai nửa dòng máu Nhật, Kumai lần đầu biết tới Kintsugi khi còn nhỏ từ mẹ và bà của mình, nhưng mãi đến gần đây, cô mới lại quay về khám phá những liên hệ của nó với cuộc sống. Kumai chia sẻ: “Tôi đã biết về Kintsugi khi còn rất nhỏ, nhưng rồi nó quay lại với tôi khi tôi trong giai đoạn rất khó khăn của cuộc đời”. Đó chính là lúc Kumai quyết định dành một chuyến đi tới Nhật Bản và học tập một bậc thầy về Kintsugi ở Kyoto. Kumai nói thêm: “Theo tôi, con người cần những phép ẩn dụ và vật cụ thể để hiểu được nghệ thuật chữa lành. Kintsugi dẫn bạn trên con đường tới chữa lành và cho bạn thấy bạn tuyệt đẹp hơn biết bao khi mang trên mình những vết sẹo “vàng””.
KINTSUGI
Môn nghệ thuật Nhật Bản giúp bạn đương đầu với căng thẳng
Dù bạn đang trải qua giai đoạn thất nghiệp hay ly dị, môn nghệ thuật hàn gắn những thứ đã vỡ này có thể cũng sẽ chữa lành cho tâm hồn rạn nứt của bạn.
Hẳn bạn đang tự hỏi, vậy Kintsugi là gì? Kintsugi là môn nghệ thuật của xứ sở hoa anh đào, sử dụng vàng ròng để hàn gắn gốm vỡ. Môn nghệ thuật nay dựa trên tư tưởng rằng, khi bạn biết trân trọng những khiếm khuyết và không hoàn hảo, bạn có thể tạo ra những tác phẩm nghệ thuật bền, đẹp hơn. Mỗi vết nứt đều là độc nhất, và thay vì cố sửa mọi thứ như mới, môn nghệ thuật có tuổi đời 400 năm này lại tôn vinh những “vết sẹo” như một phần của thiết kế mới. Kintsugi như một hình ảnh ẩn dụ cho quá trình tự chữa lành dạy ta một bài học quan trọng: Trên con đường chữa lành những thương tổn, ta lại tạo nên thứ mới độc đáo, đẹp đẽ và bền bỉ hơn.
Cuốn sách Kintsugi Wellness: The Japanese Art of Nourishing Mind, Body, and Spirit
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
“Bạn sẽ không nhận ra hết tiềm năng của mình cho đến khi bạn trải qua gian khó”, Kumai chia sẻ. Vì vậy, ta cần nhận thức cũng như thực hành để Kintsugi có thể thực sự chữa lành. Việc thực hành đó bắt đầu bằng cách dựa theo những nguyên tắc chính đã được đề cập trong sách. Ở đó, Kumai cho chúng ta thấy một phần nhỏ cách thực hành Kintsugi vào đời sống hằng ngày.
HY
ME ?W
W
Tác giả, đầu bếp Candice Kumai được biết đến nhiều nhất với món sinh tố xanh sạch, bánh kẹo vị trà xanh cũng như các loại thực phẩm an toàn cho sức khỏe. Nhưng trong cuốn sách mới của mình, “Kintsugi Wellness: The Japanese Art of Nourishing Mind, Body, and Spirit” (tạm dịch: Nghệ thuật Sống Khỏe Kintsugi: Môn nghệ thuật Nhật Bản giúp nuôi dưỡng tâm trí, cơ thể và linh hồn), người đầu bếp được đào tạo bài bản này sẽ đưa chúng ta đi trên hành trình khác của sự chữa lành và sức khỏe bằng cách khai thác những thông điệp mạnh mẽ ẩn sau nghệ thuật Kintsugi.
Trong thời gian ba năm Kumai dành để viết, hiệu chỉnh và chụp ảnh cho sách, cô thăm Nhật Bản 10 lần, thấm thía hơn những thông điệp của Kintsugi liên kết tới đời sống hằng ngày đến nhường nào. Dù bạn đang trải qua giai đoạn thất nghiệp, ly dị hay bất kỳ bi kịch nào, Kintsugi là một cách để định hình lại những khó khăn để nhắc nhở bản thân rằng, bạn không phải là nạn nhân của hoàn cảnh - và cũng để giúp bạn mạnh mẽ hơn, bước ra bên kia con đường tăm tối.
M E?
HY
Nhiều người trong chúng ta khi làm vỡ một cái bát hoặc cái bình thì nghĩ rằng nó đã thành rác. Nhưng nghệ thuật Nhật Bản khuyến khích chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp tiềm năng trong việc tái tạo những mảnh vỡ.
ME?
Wabi sabi: trân trọng những điều không hoàn hảo
Kuma đã thăm Nhật Bản 10 lần để học hỏi một bậc thầy về Kintsugi ở Kyoto Trong cuốn sách của mình, Kumai đề cập đến yuimaru, một cách thực hành Kintsugi đề cao sự gắn bó. Yuimaru giúp bạn chữa lành thông qua sức mạnh và sự nuôi dưỡng từ bạn bè và gia đình. Trong thời gian ở Nhật, Kumai đã gặp gỡ bạn bè và gia đình của mẹ cô và học được rằng khi cô cho phép mình yếu lòng trước họ, cô nhận ra được mình cần gì trong cuộc sống. “Khi bạn biết chăm sóc cho những người thân của mình, bạn có thể chăm sóc tốt cho chính mình. Tôi đã học cách yêu và chăm sóc bản thân như thể tôi là người bạn tốt nhất của mình”, Kumai nói. Cynthia V. Catchings, Nhân viên xã hội Lâm sàng được cấp phép, Giám đốc điều hành tại Trung tâm Chăm sóc sức khỏe cảm xúc của phụ nữ ở Alexandria, bang Virginia, chia sẻ: “Việc đào sâu các mối quan hệ có thể giúp ta đối xử tốt với chính mình. Khi ta biết có những sự hỗ trợ tốt xung quanh mình, ta có xu hướng chăm sóc bản thân nhiều hơn một chút. Toàn bộ tư tưởng cho và nhận có tác động tích cực lên cảm xúc”.
Eiyoshoku: nuôi dưỡng cơ thể Một tâm trí tích cực bắt nguồn từ một cơ thể mạnh mẽ và khỏe khoắn. Là một đầu bếp, Kumai xem nấu ăn như một hình thức thiền và chăm sóc cho bản thân: Việc nhìn ngắm và thưởng thức món ăn nuôi dưỡng cả thân thể và linh hồn. Ngày nay, ta thường có xu hướng phức tạp hóa những
Có lẽ khái niệm quan trọng nhất trong nghệ thuật sống khỏe của Kintsugi là kansha, hành động bày tỏ lòng biết ơn đối với điều tốt và điều xấu. “Khi bạn nhận ra tất cả những gì mình có, những vết thương sẽ chữa lành nhanh hơn và bạn sẽ kiên cường hơn. Thực hành lòng biết ơn cũng là sống cho hiện tại và không mơ mộng những thứ không có”, Kumai giải thích. Kansha có nghĩa là buông bỏ cái tôi của chính bạn và định hình lại những trải nghiệm để bạn thay đổi bộ não để nhìn thấy điều tích cực thay vì tiêu cực. Catchings nói: “Lòng biết ơn bao gồm với cả điều tốt và điều chưa tốt. Mọi thứ xảy ra đều có lý do của nó, và không có tình huống khó khăn ta gặp phải mà không có mục đích. Mục đích đó không gì khác chính là giúp chúng ta trở thành những con người tốt hơn, kiên cường và biết ơn hơn”. Kumai hy vọng rằng bằng cách dạy những người khác về cách ứng dụng thông điệp từ Kintsugi, cô có thể giúp mọi người nhận ra rằng có một mặt khác của nghệ thuật sống khỏe ngoài những trào lưu ăn kiêng mới nhất hay những chiếc quần tập yoga tốt nhất. Như Kumai đã nói: “Nghệ thuật sống khỏe là rèn luyện sự kiên cường, vượt qua thử thách và trở thành một phiên bản tốt hơn của chính bạn, mang trên mình những vết nứt vàng”.
Nguồn: Tiffany Ayuda (How the Japanese art of Kintsugi can help you deal with stressful situations)
Thực hiện: Nguyễn Thùy Duyên, Nguyễn Thu Giang
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Yuimaru: tinh thần tương trợ
Kansha: tu dưỡng lòng biết ơn chân thành
HY
ME ?W
W
Gaman: sống kiên nhẫn
Tinh thần gaman là khả năng nhẫn nhịn, kiên trì và giữ tâm yên. Ai cũng có thể luyện tập gaman trong đời sống hằng ngày thông qua thiền, hình tượng hóa hoặc đơn giản chỉ là dành vài khoảnh khắc nhỏ trong ngày để hít thở. Nhà tư vấn chuyên nghiệp được cấp phép Chritine Tolman nói: “Bằng cách tập trung vào những thứ đơn giản nhưng quan trọng như hít thở, chúng ta đang cho tâm trí được nghỉ ngơi. Sự kiên nhẫn có thể được luyện tập mỗi ngày thông qua cách bạn phản ứng trước những căng thẳng thường nhật”. Thay vì cứ mãi chú tâm vào những tình huống tiêu cực, Kumai khuyên bạn hãy xem những thử thách như một cơ hội học hỏi. Cho dù bạn đang trải qua một việc nghiêm trọng và làm đảo lộn cuộc sống như ly hôn hay đang cố gắng vượt qua một tuần làm việc căng thẳng, gaman khuyến khích chúng ta khai thác sức mạnh bên trong và tập trung vào tiềm năng của bản thân. Kumai nói: “Nếu sức mạnh từ bên trong được rèn luyện, nó sẽ mạnh mẽ hơn tất thảy mọi tiêu cực”.
M E?
HY
Wabi sabi ca ngợi sự không hoàn hảo và lối sống đơn giản. “Ai cũng trải qua những đoạn đời đầy bão giông bão, và việc sống một cuộc đời hoàn hảo không thực sự thiết thực”, Kuman nói. Trong tiếng Nhật, wabi nghĩa là một mình và sabi nghĩa là dòng chảy thời gian. Kết hợp lại, wabi sabi dạy ta cách trân trọng sự không hoàn hảo, phần tốt và xấu trong bản thân và sự bất đối xứng của cuộc đời. Tiến sĩ Rachel O’Neil, Cố vấn Lâm sàng chuyên nghiệp được cấp phép, đồng thời là nhà trị liệu ở Talkspace chia sẻ: “Trân trọng những sự không hoàn hảo đồng nghĩa tôn vinh sức mạnh nội tại. Sự thay đổi trong tư duy này, đi từ phấn đấu cho một lý tưởng bất khả thi đến nắm lấy thế mạnh của chúng ta, sẽ giúp dẫn đến một tư duy tích cực và dựa trên sức mạnh bản thân hơn”.
chất dinh dưỡng và suy nghĩ quá nhiều liệu ta nên hay không nên ăn gì. Kumai nói: “Khi tôi ở Nhật, tôi học cách ăn uống đơn giản và sạch sẽ của các nhà sư sùng đạo. Họ sống rất tối giản, và điều đó dạy tôi rằng ta không có cần thật nhiều để chăm sóc bản thân”. Cơ thể và tâm trí ta kết nối với nhau bằng những món ăn. Vì vậy, khi ta nạp vào cơ thể những bữa ăn đơn giản và lành mạnh, tâm trí ta cũng hưởng lợi từ đó. Bác sĩ O’Neil nói rằng: “Khi ta không để tâm mình ăn gì hoặc ăn những thứ không lành mạnh, chúng ta tự tước đi cơ hội nạp năng lượng cho cơ thể và tâm trí. Nuôi dưỡng từ trong ra ngoài là một khía cạnh quan trọng của việc chăm sóc bản thân”.
ME?
Wabi sabi: trân trọng những điều không hoàn hảo
Kuma đã thăm Nhật Bản 10 lần để học hỏi một bậc thầy về Kintsugi ở Kyoto Trong cuốn sách của mình, Kumai đề cập đến yuimaru, một cách thực hành Kintsugi đề cao sự gắn bó. Yuimaru giúp bạn chữa lành thông qua sức mạnh và sự nuôi dưỡng từ bạn bè và gia đình. Trong thời gian ở Nhật, Kumai đã gặp gỡ bạn bè và gia đình của mẹ cô và học được rằng khi cô cho phép mình yếu lòng trước họ, cô nhận ra được mình cần gì trong cuộc sống. “Khi bạn biết chăm sóc cho những người thân của mình, bạn có thể chăm sóc tốt cho chính mình. Tôi đã học cách yêu và chăm sóc bản thân như thể tôi là người bạn tốt nhất của mình”, Kumai nói. Cynthia V. Catchings, Nhân viên xã hội Lâm sàng được cấp phép, Giám đốc điều hành tại Trung tâm Chăm sóc sức khỏe cảm xúc của phụ nữ ở Alexandria, bang Virginia, chia sẻ: “Việc đào sâu các mối quan hệ có thể giúp ta đối xử tốt với chính mình. Khi ta biết có những sự hỗ trợ tốt xung quanh mình, ta có xu hướng chăm sóc bản thân nhiều hơn một chút. Toàn bộ tư tưởng cho và nhận có tác động tích cực lên cảm xúc”.
Eiyoshoku: nuôi dưỡng cơ thể Một tâm trí tích cực bắt nguồn từ một cơ thể mạnh mẽ và khỏe khoắn. Là một đầu bếp, Kumai xem nấu ăn như một hình thức thiền và chăm sóc cho bản thân: Việc nhìn ngắm và thưởng thức món ăn nuôi dưỡng cả thân thể và linh hồn. Ngày nay, ta thường có xu hướng phức tạp hóa những
Có lẽ khái niệm quan trọng nhất trong nghệ thuật sống khỏe của Kintsugi là kansha, hành động bày tỏ lòng biết ơn đối với điều tốt và điều xấu. “Khi bạn nhận ra tất cả những gì mình có, những vết thương sẽ chữa lành nhanh hơn và bạn sẽ kiên cường hơn. Thực hành lòng biết ơn cũng là sống cho hiện tại và không mơ mộng những thứ không có”, Kumai giải thích. Kansha có nghĩa là buông bỏ cái tôi của chính bạn và định hình lại những trải nghiệm để bạn thay đổi bộ não để nhìn thấy điều tích cực thay vì tiêu cực. Catchings nói: “Lòng biết ơn bao gồm với cả điều tốt và điều chưa tốt. Mọi thứ xảy ra đều có lý do của nó, và không có tình huống khó khăn ta gặp phải mà không có mục đích. Mục đích đó không gì khác chính là giúp chúng ta trở thành những con người tốt hơn, kiên cường và biết ơn hơn”. Kumai hy vọng rằng bằng cách dạy những người khác về cách ứng dụng thông điệp từ Kintsugi, cô có thể giúp mọi người nhận ra rằng có một mặt khác của nghệ thuật sống khỏe ngoài những trào lưu ăn kiêng mới nhất hay những chiếc quần tập yoga tốt nhất. Như Kumai đã nói: “Nghệ thuật sống khỏe là rèn luyện sự kiên cường, vượt qua thử thách và trở thành một phiên bản tốt hơn của chính bạn, mang trên mình những vết nứt vàng”.
Nguồn: Tiffany Ayuda (How the Japanese art of Kintsugi can help you deal with stressful situations)
Thực hiện: Nguyễn Thùy Duyên, Nguyễn Thu Giang
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Yuimaru: tinh thần tương trợ
Kansha: tu dưỡng lòng biết ơn chân thành
HY
ME ?W
W
Gaman: sống kiên nhẫn
Tinh thần gaman là khả năng nhẫn nhịn, kiên trì và giữ tâm yên. Ai cũng có thể luyện tập gaman trong đời sống hằng ngày thông qua thiền, hình tượng hóa hoặc đơn giản chỉ là dành vài khoảnh khắc nhỏ trong ngày để hít thở. Nhà tư vấn chuyên nghiệp được cấp phép Chritine Tolman nói: “Bằng cách tập trung vào những thứ đơn giản nhưng quan trọng như hít thở, chúng ta đang cho tâm trí được nghỉ ngơi. Sự kiên nhẫn có thể được luyện tập mỗi ngày thông qua cách bạn phản ứng trước những căng thẳng thường nhật”. Thay vì cứ mãi chú tâm vào những tình huống tiêu cực, Kumai khuyên bạn hãy xem những thử thách như một cơ hội học hỏi. Cho dù bạn đang trải qua một việc nghiêm trọng và làm đảo lộn cuộc sống như ly hôn hay đang cố gắng vượt qua một tuần làm việc căng thẳng, gaman khuyến khích chúng ta khai thác sức mạnh bên trong và tập trung vào tiềm năng của bản thân. Kumai nói: “Nếu sức mạnh từ bên trong được rèn luyện, nó sẽ mạnh mẽ hơn tất thảy mọi tiêu cực”.
M E?
HY
Wabi sabi ca ngợi sự không hoàn hảo và lối sống đơn giản. “Ai cũng trải qua những đoạn đời đầy bão giông bão, và việc sống một cuộc đời hoàn hảo không thực sự thiết thực”, Kuman nói. Trong tiếng Nhật, wabi nghĩa là một mình và sabi nghĩa là dòng chảy thời gian. Kết hợp lại, wabi sabi dạy ta cách trân trọng sự không hoàn hảo, phần tốt và xấu trong bản thân và sự bất đối xứng của cuộc đời. Tiến sĩ Rachel O’Neil, Cố vấn Lâm sàng chuyên nghiệp được cấp phép, đồng thời là nhà trị liệu ở Talkspace chia sẻ: “Trân trọng những sự không hoàn hảo đồng nghĩa tôn vinh sức mạnh nội tại. Sự thay đổi trong tư duy này, đi từ phấn đấu cho một lý tưởng bất khả thi đến nắm lấy thế mạnh của chúng ta, sẽ giúp dẫn đến một tư duy tích cực và dựa trên sức mạnh bản thân hơn”.
chất dinh dưỡng và suy nghĩ quá nhiều liệu ta nên hay không nên ăn gì. Kumai nói: “Khi tôi ở Nhật, tôi học cách ăn uống đơn giản và sạch sẽ của các nhà sư sùng đạo. Họ sống rất tối giản, và điều đó dạy tôi rằng ta không có cần thật nhiều để chăm sóc bản thân”. Cơ thể và tâm trí ta kết nối với nhau bằng những món ăn. Vì vậy, khi ta nạp vào cơ thể những bữa ăn đơn giản và lành mạnh, tâm trí ta cũng hưởng lợi từ đó. Bác sĩ O’Neil nói rằng: “Khi ta không để tâm mình ăn gì hoặc ăn những thứ không lành mạnh, chúng ta tự tước đi cơ hội nạp năng lượng cho cơ thể và tâm trí. Nuôi dưỡng từ trong ra ngoài là một khía cạnh quan trọng của việc chăm sóc bản thân”.
ME?
GỬI ĐẾN NHỮNG AI ĐANG TRONG HOÀN CẢNH TƯƠNG TỰ
Vậy nên hãy cho bản thân một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, dẫu chỉ là một ngày cuối tuần hay một khoảng thời gian nào đó.
Viết ra những lời biết ơn chính bản thân mình Mỗi ngày, tớ đều viết xuống những điều mà mình cảm thấy biết ơn. Khi viết ra những dòng ấy trong bóng tối, kể cả khi bản thân chẳng tin lấy một phần, tớ vẫn sẽ nhìn vào danh sách ấy và nói thật to, để nhắc nhở chính mình rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, còn rất nhiều điều để bạn bước tiếp mà.
Hãy kiên nhẫn với chính mình Ai trong chúng ta cũng đều trải qua một khoảng thời gian đầy khó khăn nên đừng để ai đó bàn tán hay ngăn cản chính bạn khỏi những gì bản thân đang trải qua. Bạn biết không, tớ đã có một khoảng thời gian đầy khó khăn với bố mẹ mình khi tớ thoát khỏi những gì bản thân từng chịu đựng. Bọn họ chẳng biết làm thế nào để trò chuyện với tớ. Tớ cũng chẳng biết phải nói chuyện đó ra sao. Vì vậy tớ đã tìm đến Internet, tớ chỉ cần gọi tên được chính xác câu hỏi của bản thân và tìm ra những người cũng đang trải qua những điều tương tự để cảm thấy bản thân mình được thấu hiểu hơn. Khi bạn làm được những điều như trên bạn sẽ cảm thấy mọi thứ đang dần tiến triển, nó chưa bao giờ và sẽ không bao giờ đứng yên và là những thứ được định sẵn hay là chuyển dễ dàng phân định đúng sai. Điều quan trọng nhất mình muốn nói với bạn là, không sao cả, kể cả khi phải gắng sức với cuộc sống này thật nhiều thì hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc, có rất nhiều người xa lạ đang cùng bạn trải qua những điều tồi tệ ấy.
Nhấc mình khỏi chiếc ghế sô-pha Mình biết là bạn rất dễ chìm đắm vào ghế sô-pha mỗi khi bạn cảm thấy tồi tệ, nhưng chỉ cần bạn nhắc mình khỏi nó, buộc bản thân đứng dậy và đi dạo đôi chút, có thể nhảy múa, tập yoga, đi bộ đường dài, đá bóng, hay bất cứ điều gì, miễn là bạn đang vận động cơ thể của mình là được. Duy trì thói quen luyện tập thể dục thể thao hằng ngày để cải thiện thể lực đồng thời nâng cao sức khỏe tinh thần một cách hiệu quả nhất. Không khí trong lành, ánh nắng sớm mai sẽ giúp tinh thần cả ngày hôm đó trở nên vui vẻ phấn chấn hơn rất nhiều. Hãy bắt đầu từ việc tập thể dục thể thao mỗi ngày để thấy lợi ích tốt nhất cho tâm trí của bản thân.
Nguồn: Participant Thực hiện: Việt Đoan, Hoài Thương, Thanh Hằng.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
LO ÂU, TRẦM CẢM
Tìm kiếm sự trợ giúp Chúng mình đều sống trong một thế giới mà bạn có thể nhận được sự giúp đỡ của ai đó, kể cả khi sự trợ giúp đó đến muộn một chút, có thể là 3 tuần, 5 tuần, có khi cả tháng, xin bạn hãy kiên nhẫn chờ đợi thêm chút nữa. Đừng tử bỏ cuộc sống của chính mình. Bởi sau tất cả bạn sẽ tìm được con người mà bạn từng đánh mất. Hãy tìm đến những người dành cho bạn sự quan tâm. Nếu không có ai cản thì hãy dựa vào chính mình, tự ủng hộ chính mình bởi bạn xứng đáng nhận được điều đó.
HY
ME ?W
W
NGƯỜI MẮC CHỨNG
Cho phép bản thân nghỉ ngơi Mình nghĩ rằng đôi khi con người ta lại chẳng thể cho phép bản thân họ quyền được trân trọng và yêu thương lấy chính bản thân mình. Những gì bạn cảm thấy là thật đấy và đừng hoài nghi, bởi chúng thực sự quan trọng. Có lẽ trong giờ phút này bạn cảm giác như chẳng còn lối thoát nào cho chính mình cả. Và cách duy nhất để giải thoát bản thân là kết thúc tất cả. Nhưng bạn à, khi làm vậy, điều đó cũng đồng nghĩa là bạn đang tự tước đoạt đi cơ hội tìm thấy niềm hạnh phúc và nhận ra cuộc sống này tươi đẹp biết dường nào.
M E?
HY
LỜI KHUYÊN TỪ NHỮNG
ME?
GỬI ĐẾN NHỮNG AI ĐANG TRONG HOÀN CẢNH TƯƠNG TỰ
Vậy nên hãy cho bản thân một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, dẫu chỉ là một ngày cuối tuần hay một khoảng thời gian nào đó.
Viết ra những lời biết ơn chính bản thân mình Mỗi ngày, tớ đều viết xuống những điều mà mình cảm thấy biết ơn. Khi viết ra những dòng ấy trong bóng tối, kể cả khi bản thân chẳng tin lấy một phần, tớ vẫn sẽ nhìn vào danh sách ấy và nói thật to, để nhắc nhở chính mình rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, còn rất nhiều điều để bạn bước tiếp mà.
Hãy kiên nhẫn với chính mình Ai trong chúng ta cũng đều trải qua một khoảng thời gian đầy khó khăn nên đừng để ai đó bàn tán hay ngăn cản chính bạn khỏi những gì bản thân đang trải qua. Bạn biết không, tớ đã có một khoảng thời gian đầy khó khăn với bố mẹ mình khi tớ thoát khỏi những gì bản thân từng chịu đựng. Bọn họ chẳng biết làm thế nào để trò chuyện với tớ. Tớ cũng chẳng biết phải nói chuyện đó ra sao. Vì vậy tớ đã tìm đến Internet, tớ chỉ cần gọi tên được chính xác câu hỏi của bản thân và tìm ra những người cũng đang trải qua những điều tương tự để cảm thấy bản thân mình được thấu hiểu hơn. Khi bạn làm được những điều như trên bạn sẽ cảm thấy mọi thứ đang dần tiến triển, nó chưa bao giờ và sẽ không bao giờ đứng yên và là những thứ được định sẵn hay là chuyển dễ dàng phân định đúng sai. Điều quan trọng nhất mình muốn nói với bạn là, không sao cả, kể cả khi phải gắng sức với cuộc sống này thật nhiều thì hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc, có rất nhiều người xa lạ đang cùng bạn trải qua những điều tồi tệ ấy.
Nhấc mình khỏi chiếc ghế sô-pha Mình biết là bạn rất dễ chìm đắm vào ghế sô-pha mỗi khi bạn cảm thấy tồi tệ, nhưng chỉ cần bạn nhắc mình khỏi nó, buộc bản thân đứng dậy và đi dạo đôi chút, có thể nhảy múa, tập yoga, đi bộ đường dài, đá bóng, hay bất cứ điều gì, miễn là bạn đang vận động cơ thể của mình là được. Duy trì thói quen luyện tập thể dục thể thao hằng ngày để cải thiện thể lực đồng thời nâng cao sức khỏe tinh thần một cách hiệu quả nhất. Không khí trong lành, ánh nắng sớm mai sẽ giúp tinh thần cả ngày hôm đó trở nên vui vẻ phấn chấn hơn rất nhiều. Hãy bắt đầu từ việc tập thể dục thể thao mỗi ngày để thấy lợi ích tốt nhất cho tâm trí của bản thân.
Nguồn: Participant Thực hiện: Việt Đoan, Hoài Thương, Thanh Hằng.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
LO ÂU, TRẦM CẢM
Tìm kiếm sự trợ giúp Chúng mình đều sống trong một thế giới mà bạn có thể nhận được sự giúp đỡ của ai đó, kể cả khi sự trợ giúp đó đến muộn một chút, có thể là 3 tuần, 5 tuần, có khi cả tháng, xin bạn hãy kiên nhẫn chờ đợi thêm chút nữa. Đừng tử bỏ cuộc sống của chính mình. Bởi sau tất cả bạn sẽ tìm được con người mà bạn từng đánh mất. Hãy tìm đến những người dành cho bạn sự quan tâm. Nếu không có ai cản thì hãy dựa vào chính mình, tự ủng hộ chính mình bởi bạn xứng đáng nhận được điều đó.
HY
ME ?W
W
NGƯỜI MẮC CHỨNG
Cho phép bản thân nghỉ ngơi Mình nghĩ rằng đôi khi con người ta lại chẳng thể cho phép bản thân họ quyền được trân trọng và yêu thương lấy chính bản thân mình. Những gì bạn cảm thấy là thật đấy và đừng hoài nghi, bởi chúng thực sự quan trọng. Có lẽ trong giờ phút này bạn cảm giác như chẳng còn lối thoát nào cho chính mình cả. Và cách duy nhất để giải thoát bản thân là kết thúc tất cả. Nhưng bạn à, khi làm vậy, điều đó cũng đồng nghĩa là bạn đang tự tước đoạt đi cơ hội tìm thấy niềm hạnh phúc và nhận ra cuộc sống này tươi đẹp biết dường nào.
M E?
HY
LỜI KHUYÊN TỪ NHỮNG
ME?
NHỮNG ĐIỀU RÙNG RỢN TÔI TỪNG CHỨNG KIẾN TẠI CÁC TRƯỜNG TƯ THỤC
“Chạy trốn lúc nửa đêm” là một thuật ngữ dành riêng cho Hàn Quốc, cho những giáo viên tiếng Anh có trường hợp giống tôi, những người có cấp trên đang vi phạm pháp luật hay các điều lệ, hoặc là đối đãi họ tồi tệ, đôi khi là phân biệt chủng tộc, hay cả tấn công tình dục. Đó là thuật ngữ dành cho những người chỉ còn kế sách cuối cùng là rời đi và không nói gì với ai cả. Vốn dĩ ban đầu tôi muốn dạy ở Hagwon là vì tôi có người họ hàng đã sống ở Hàn Quốc hơn sáu năm. Nói đúng hơn thì việc được dạy học và làm việc với trẻ em chính là đam mê của tôi. Nhưng rồi việc dạy học ở Hagwon lại trở thành một trong những trải nghiệm tồi tệ nhất cuộc đời
Những giáo viên người Hàn sẽ có ít thời gian nghỉ hơn so với các giáo viên nước ngoài. Họ làm việc còn quá sức hơn nữa. Tôi từng chứng kiến cảnh nhiều giáo viên phải tất bật, chạy tới chạy lui mà không được nghỉ ngơi, đúng nghĩa tám tiếng một ngày ấy. Tôi cũng từng thấy nhiều người khóc. Một trong số họ đã rơi nước mắt vì bị Giám đốc mắng. Và tôi thậm chí còn không thể đi đến để ôm hay an ủi cô ấy vì tôi sẽ bị la là không được nói chuyện với cô ấy. Nơi đó thật sự là một môi trường thù nghịch. Thứ sốc nhất mà tôi từng thấy chính là cách các giáo viên bị đối xử. Trong ba ngày đầu tiên ở đó, tôi thấy Giám đốc của tôi mắng một giáo viên người Hàn và bảo cô ấy “ngu dốt” liên tục nhiều lần bằng tiếng Hàn. Tôi chỉ biết vài từ tiếng Hàn, nhưng tôi biết từ đó. Và đó là lần đầu tiên tôi nhận ra rằng: “Ồ, mình đã tự đưa mình vào cái gì thế này?”
Đồng nghiệp của tôi tìm thấy phim khiêu dâm trên máy tính của tên Trợ lý giám đốc. Chúng nằm trong một thư mục trên máy tính của hắn, bạn chỉ cần mở nó ra là sẽ thấy tất cả mọi thứ. Luôn có trẻ con ở xung quanh vì hắn dạy học cho đám trẻ. Tôi chỉ thấy điều đó cực kỳ kinh tởm. Đồng nghiệp của tôi cũng báo cáo điều đó cho giám đốc, nhưng vẫn như thường lệ, chẳng có gì xảy ra cả, và cô ấy lại bỏ qua nó. Điều này cho thấy được mức độ mà người phụ nữ này sẵn sàng chấp nhận để duy trì hoạt động kinh doanh của mình mà không muốn sa thải người đã xem phim khiêu dâm và quấy rối tình dục nhân viên của cô ta. Đỉnh điểm là lúc tôi bị nhiễm COVID, và nhà trường đã nói dối thẳng mặt chúng tôi về việc đó. Tôi phải tự cách ly, còn Giám đốc thì bay tới Jeju
Tôi vốn chắc sẽ làm điều đó nếu cô ấy không đuổi tôi đi và cho tôi một con đường để giải thoát. Giám đốc bảo với tôi, “Này, cô không nghe theo tôi, cô không nghe lời tôi”, điều mà tôi nghĩ ý cô ta là, “Cô luôn không làm theo những điều tôi muốn, nên tôi không thích cô.” Và cô ấy bảo, “Ok, vậy nên cô cần phải đi thôi.” Trải nghiệm đó thật sự rất ám ảnh. Bị đối xử như thế bởi những người rõ ràng không quan tâm bạn như một con người thật sự, họ chỉ quan tâm đến số tiền mà bạn kiếm được cho họ, chính là một điều rất kinh khủng. Có rất nhiều Hagwon khác cũng giống như thế này, hoặc nếu không thì chắc tôi đã từng nghe những câu chuyện còn khủng khiếp hơn nữa. Điều này không phải hiếm. Nguồn: VICE Thực hiện: Tú Anh, Minh Hạnh, Gia Mẫn
HY
ME ?W
W
Tôi cảm thấy rất khó chịu khi ở gần Trợ lý giám đốc. Có một vài lần hắn ta cố tình chạm vào người tôi, thậm chí có những lúc chạm vào mông tôi nữa. Và bạn sẽ bắt đầu nghĩ như kiểu, không nhất thiết là đến mức muốn chết đâu, nhưng mình phải làm gì đây?
tôi. Những đứa trẻ ở đó đều phải học quá nhiều. Tôi dạy chúng chủ yếu là tiếng Anh, nhưng đồng thời cũng dạy ba lê bất hợp pháp cho chúng nữa. Ở đó không có đủ giáo viên. Tôi phải quan sát nhiều lớp học, hầu như là 3 lớp cùng một lúc, với những đứa trẻ chỉ 4 tuổi, bạn biết đó, những đứa rất nhỏ. Có những đứa nhảy sầm sập trên bàn. Thậm chí còn có cả một đứa cố gắng để đùa bằng cách tự ném bản thân nó qua cửa sổ. Điều đó hoàn toàn là một sự điên rồ đấy.
khi cô ấy biết mình bị nhiễm. Họ lừa chúng tôi rất nhiều lần. Họ nói dối chúng tôi bằng cách nói thiếu sót rất nhiều. Điều đó hoàn toàn rất đáng thất vọng, và tôi không ổn chút nào, tôi đã rất suy sụp. “Liệu tôi có cần “chạy trốn lúc nửa đêm” không? Liệu tôi có nên rời khỏi đây và không hé lộ bất kì điều gì mà chỉ chớp lấy cơ hội này rồi rời đi?” Tất cả những suy nghĩ này xoay vòng trong đầu tôi, “Tôi thật sự nên làm điều gì tiếp theo đây?” Nhưng tôi lại chẳng thể làm gì vì tôi lúc đó đang mắc kẹt giữa một căn phòng. Đó là cảm giác của sự vô vọng và bất lực như thể tôi không thể làm gì được nữa.
M E?
HY
Tôi đã từng dạy tại một Hagwon Hàn Quốc. Hagwon là một dạng trường tư thục ở Hàn. Ở đó, chúng tôi bị quan sát 24/7, CCTV có ở khắp nơi, trong mỗi lớp học và các hành lang, và tôi nghĩ là còn có cả thu âm nữa. Chúng tôi không thể tùy tiện nói về những thứ tiêu cực đang xảy ra.
Tôi cảm thấy… rất khó chịu khi ở gần Trợ lý giám đốc. Có một vài lần hắn ta chạm vào người tôi, đôi khi còn chạm cả vào mông tôi nữa, và luôn cố gắng để đến rất gần tôi. Và nếu chỉ có tôi và hắn trong phòng nghỉ, thì tôi sẽ kiểu, “Không, tôi ổn. Xin hãy tránh xa tôi ra!” Tôi muốn nói với Giám đốc vì tôi biết nó là cả một vấn đề lớn, đặc biệt là khi nghe các đồng nghiệp của tôi cũng bị hắn đụng chạm. Và tôi cũng đã nghĩ cô ấy chắc hẳn sẽ hiểu. Nhưng cô ấy lại không quan tâm rằng hắn đã làm như thế. Cô ấy chỉ đơn giản là gạt nó đi như thể chẳng có chuyện gì lớn, điều này khá thất vọng vì tôi đã nghĩ có thể đã cùng là phụ nữ thì cô ấy sẽ hiểu cho.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
HÀN QUỐC
ME?
NHỮNG ĐIỀU RÙNG RỢN TÔI TỪNG CHỨNG KIẾN TẠI CÁC TRƯỜNG TƯ THỤC
“Chạy trốn lúc nửa đêm” là một thuật ngữ dành riêng cho Hàn Quốc, cho những giáo viên tiếng Anh có trường hợp giống tôi, những người có cấp trên đang vi phạm pháp luật hay các điều lệ, hoặc là đối đãi họ tồi tệ, đôi khi là phân biệt chủng tộc, hay cả tấn công tình dục. Đó là thuật ngữ dành cho những người chỉ còn kế sách cuối cùng là rời đi và không nói gì với ai cả. Vốn dĩ ban đầu tôi muốn dạy ở Hagwon là vì tôi có người họ hàng đã sống ở Hàn Quốc hơn sáu năm. Nói đúng hơn thì việc được dạy học và làm việc với trẻ em chính là đam mê của tôi. Nhưng rồi việc dạy học ở Hagwon lại trở thành một trong những trải nghiệm tồi tệ nhất cuộc đời
Những giáo viên người Hàn sẽ có ít thời gian nghỉ hơn so với các giáo viên nước ngoài. Họ làm việc còn quá sức hơn nữa. Tôi từng chứng kiến cảnh nhiều giáo viên phải tất bật, chạy tới chạy lui mà không được nghỉ ngơi, đúng nghĩa tám tiếng một ngày ấy. Tôi cũng từng thấy nhiều người khóc. Một trong số họ đã rơi nước mắt vì bị Giám đốc mắng. Và tôi thậm chí còn không thể đi đến để ôm hay an ủi cô ấy vì tôi sẽ bị la là không được nói chuyện với cô ấy. Nơi đó thật sự là một môi trường thù nghịch. Thứ sốc nhất mà tôi từng thấy chính là cách các giáo viên bị đối xử. Trong ba ngày đầu tiên ở đó, tôi thấy Giám đốc của tôi mắng một giáo viên người Hàn và bảo cô ấy “ngu dốt” liên tục nhiều lần bằng tiếng Hàn. Tôi chỉ biết vài từ tiếng Hàn, nhưng tôi biết từ đó. Và đó là lần đầu tiên tôi nhận ra rằng: “Ồ, mình đã tự đưa mình vào cái gì thế này?”
Đồng nghiệp của tôi tìm thấy phim khiêu dâm trên máy tính của tên Trợ lý giám đốc. Chúng nằm trong một thư mục trên máy tính của hắn, bạn chỉ cần mở nó ra là sẽ thấy tất cả mọi thứ. Luôn có trẻ con ở xung quanh vì hắn dạy học cho đám trẻ. Tôi chỉ thấy điều đó cực kỳ kinh tởm. Đồng nghiệp của tôi cũng báo cáo điều đó cho giám đốc, nhưng vẫn như thường lệ, chẳng có gì xảy ra cả, và cô ấy lại bỏ qua nó. Điều này cho thấy được mức độ mà người phụ nữ này sẵn sàng chấp nhận để duy trì hoạt động kinh doanh của mình mà không muốn sa thải người đã xem phim khiêu dâm và quấy rối tình dục nhân viên của cô ta. Đỉnh điểm là lúc tôi bị nhiễm COVID, và nhà trường đã nói dối thẳng mặt chúng tôi về việc đó. Tôi phải tự cách ly, còn Giám đốc thì bay tới Jeju
Tôi vốn chắc sẽ làm điều đó nếu cô ấy không đuổi tôi đi và cho tôi một con đường để giải thoát. Giám đốc bảo với tôi, “Này, cô không nghe theo tôi, cô không nghe lời tôi”, điều mà tôi nghĩ ý cô ta là, “Cô luôn không làm theo những điều tôi muốn, nên tôi không thích cô.” Và cô ấy bảo, “Ok, vậy nên cô cần phải đi thôi.” Trải nghiệm đó thật sự rất ám ảnh. Bị đối xử như thế bởi những người rõ ràng không quan tâm bạn như một con người thật sự, họ chỉ quan tâm đến số tiền mà bạn kiếm được cho họ, chính là một điều rất kinh khủng. Có rất nhiều Hagwon khác cũng giống như thế này, hoặc nếu không thì chắc tôi đã từng nghe những câu chuyện còn khủng khiếp hơn nữa. Điều này không phải hiếm. Nguồn: VICE Thực hiện: Tú Anh, Minh Hạnh, Gia Mẫn
HY
ME ?W
W
Tôi cảm thấy rất khó chịu khi ở gần Trợ lý giám đốc. Có một vài lần hắn ta cố tình chạm vào người tôi, thậm chí có những lúc chạm vào mông tôi nữa. Và bạn sẽ bắt đầu nghĩ như kiểu, không nhất thiết là đến mức muốn chết đâu, nhưng mình phải làm gì đây?
tôi. Những đứa trẻ ở đó đều phải học quá nhiều. Tôi dạy chúng chủ yếu là tiếng Anh, nhưng đồng thời cũng dạy ba lê bất hợp pháp cho chúng nữa. Ở đó không có đủ giáo viên. Tôi phải quan sát nhiều lớp học, hầu như là 3 lớp cùng một lúc, với những đứa trẻ chỉ 4 tuổi, bạn biết đó, những đứa rất nhỏ. Có những đứa nhảy sầm sập trên bàn. Thậm chí còn có cả một đứa cố gắng để đùa bằng cách tự ném bản thân nó qua cửa sổ. Điều đó hoàn toàn là một sự điên rồ đấy.
khi cô ấy biết mình bị nhiễm. Họ lừa chúng tôi rất nhiều lần. Họ nói dối chúng tôi bằng cách nói thiếu sót rất nhiều. Điều đó hoàn toàn rất đáng thất vọng, và tôi không ổn chút nào, tôi đã rất suy sụp. “Liệu tôi có cần “chạy trốn lúc nửa đêm” không? Liệu tôi có nên rời khỏi đây và không hé lộ bất kì điều gì mà chỉ chớp lấy cơ hội này rồi rời đi?” Tất cả những suy nghĩ này xoay vòng trong đầu tôi, “Tôi thật sự nên làm điều gì tiếp theo đây?” Nhưng tôi lại chẳng thể làm gì vì tôi lúc đó đang mắc kẹt giữa một căn phòng. Đó là cảm giác của sự vô vọng và bất lực như thể tôi không thể làm gì được nữa.
M E?
HY
Tôi đã từng dạy tại một Hagwon Hàn Quốc. Hagwon là một dạng trường tư thục ở Hàn. Ở đó, chúng tôi bị quan sát 24/7, CCTV có ở khắp nơi, trong mỗi lớp học và các hành lang, và tôi nghĩ là còn có cả thu âm nữa. Chúng tôi không thể tùy tiện nói về những thứ tiêu cực đang xảy ra.
Tôi cảm thấy… rất khó chịu khi ở gần Trợ lý giám đốc. Có một vài lần hắn ta chạm vào người tôi, đôi khi còn chạm cả vào mông tôi nữa, và luôn cố gắng để đến rất gần tôi. Và nếu chỉ có tôi và hắn trong phòng nghỉ, thì tôi sẽ kiểu, “Không, tôi ổn. Xin hãy tránh xa tôi ra!” Tôi muốn nói với Giám đốc vì tôi biết nó là cả một vấn đề lớn, đặc biệt là khi nghe các đồng nghiệp của tôi cũng bị hắn đụng chạm. Và tôi cũng đã nghĩ cô ấy chắc hẳn sẽ hiểu. Nhưng cô ấy lại không quan tâm rằng hắn đã làm như thế. Cô ấy chỉ đơn giản là gạt nó đi như thể chẳng có chuyện gì lớn, điều này khá thất vọng vì tôi đã nghĩ có thể đã cùng là phụ nữ thì cô ấy sẽ hiểu cho.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
HÀN QUỐC
ME?
Cùng
Mark Wanda
Mark
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
Mark
Wanda
Mark
Chào đằng ấy. Ai cơ? Tôi á? Đúng rồi, cậu đó. Cậu trông có vẻ là một chàng trai bình thường. Ờ thì, tôi thích uống smoothie và lái chiếc Prius. Nếu đó là ý của bạn. Chính xác. Hỏi một câu ngắn gọn thế này nhá. Đã bao giờ cậu nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ thế nào nếu bản thân là người đồng tính? Ờ, tôi không chắc nữa. Có lẽ nó sẽ khó khăn hơn đôi chút. Đợi đã. Liệu đó có phải là kỳ thị đồng tính không? Ôi Chúa ơi. Tôi thật sự xin lỗi. Đây là vùng không gian an toàn, Carl à. Tôi là Mark. Gì cũng được. Dẫu sao thì cậu cũng đã đúng. Là một người đồng tính đồng nghĩa với việc có những thách thức riêng của nó. Nhưng không phải lúc nào cũng thế. Giống như người Hy Lạp? Hoàn toàn chính xác. Bằng chứng sớm nhất về mối quan hệ đồng tính nam đã có từ thời Hy Lạp cổ đại, mặc dù hầu hết các mối quan hệ này chủ yếu là giữa những người đàn ông lớn tuổi và các chàng trai trẻ tuổi. Cậu có biết là Socrates (một triết gia người Hy Lạp cổ đại) cũng là người đồng tính không? Tôi không biết đó. Tôi cũng không biết rằng thời đó đã có tình yêu đồng giới. Vậy từ khi nào mà tất cả sự kỳ thị điên khùng ấy bắt đầu? Kỳ thị đồng tính dường như bắt nguồn từ các nhà thờ vào giai đoạn Trung kỳ Trung Cổ. Whoa!
Mark Wanda
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
Mark Wanda
Và vào thời Phục Hưng, mọi chuyện thậm chí còn tồi tệ hơn. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Chà, nếu bạn công khai xu hướng tính dục mình, chỉ có thể nói là nó sẽ rất tệ đấy. Ah! Vẫn có rất nhiều người đã dũng cảm đứng lên chống lại điều đó. Ngày 31/8/1512, một nhóm quý tộc trẻ sống tại Florence đã làm điều mà nhiều người coi đây là cuộc biểu tình đầu tiên về quyền của người đồng tính trong lịch sử. Nhưng điều đó đã chẳng thể ngăn được việc tư tưởng kỳ thị này truyền bá đến các bang thuộc địa Mỹ. Năm 1776, việc là người đồng tính ở bất cứ thuộc địa nào của Thanh giáo đều là bất hợp pháp. Chúa ơi. Vậy từ khi nào mà mọi thứ bắt đầu trở nên tốt hơn? Phải cho đến tận thế kỷ XX, chúng ta mới thấy được sự tiến bộ. Những quán
Mark Wanda
Mark Wanda Mark Wanda
bar cho người đồng tính mọc lên như nấm ở các thành phố lớn nhưng lại thường xuyên bị cảnh sát đột kích bởi việc là người đồng tính vẫn bị xem là bất hợp pháp ở mọi bang trừ Illinois. Quẩy thôi! Đúng vậy đấy. Một trong những quán bar nổi tiếng nhất là Stonewall Inn ở New York. Sáng ngày 28/6/1969, cũng là ngày diễn ra tang lễ của của nữ diễn viên Judy Garland những khách hàng quen thuộc của quán bar nổi tiếng này đã quyết định họ sẽ không để mặc cho chuyện này xảy ra nữa. Phải vậy chứ. Một phụ nữ chuyển giới người da màu tên Marsha P. Johnson, người được cho là đã lãnh đạo cuộc nổi dậy khởi đầu cho phong trào đòi quyền lợi cho những người đồng tính thời hiện đại đồng thời thêm chữ T vào cụm từ LGBTQ. Giờ đây, cứ vào tháng 11 hàng năm, cộng đồng người chuyển giới và những người ủng hộ lại tổ chức Tuần lễ nâng cao nhận thức về người chuyển giới. Điều đó thật tuyệt. Có vẻ như mọi thứ đang diễn ra khá thuận lợi. Hmm, trong một thời gian. Một thời gian? Vậy chuyện gì đã diễn ra sau đó? Well, vào đầu những năm 80, đại dịch AIDS tác động đến cả thế giới và điều đó thậm chí còn tệ hơn với cộng đồng
Mark Wanda
người đồng tính. AIDS được biết đến như căn bệnh của người đồng tính.Trên thực tế, ban đầu nó còn được gọi là GRID, có nghĩa là bệnh Suy giảm hệ miễn dịch ở người đồng tính. Không thể nào. Thật đấy. Nhiều người cho rằng chính phủ đã không hành động kịp thời bởi đó là bệnh của người đồng tính. Thế nên cộng đồng LGBTQ đã phải đứng lên đấu tranh cho chính bản thân mình.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Wanda Mark Wanda
LGBTQ+
HY
ME ?W
W
ngược dòng lịch sử
M E?
HY
Wanda Sykes
ME?
Cùng
Mark Wanda
Mark
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
Mark
Wanda
Mark
Chào đằng ấy. Ai cơ? Tôi á? Đúng rồi, cậu đó. Cậu trông có vẻ là một chàng trai bình thường. Ờ thì, tôi thích uống smoothie và lái chiếc Prius. Nếu đó là ý của bạn. Chính xác. Hỏi một câu ngắn gọn thế này nhá. Đã bao giờ cậu nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ thế nào nếu bản thân là người đồng tính? Ờ, tôi không chắc nữa. Có lẽ nó sẽ khó khăn hơn đôi chút. Đợi đã. Liệu đó có phải là kỳ thị đồng tính không? Ôi Chúa ơi. Tôi thật sự xin lỗi. Đây là vùng không gian an toàn, Carl à. Tôi là Mark. Gì cũng được. Dẫu sao thì cậu cũng đã đúng. Là một người đồng tính đồng nghĩa với việc có những thách thức riêng của nó. Nhưng không phải lúc nào cũng thế. Giống như người Hy Lạp? Hoàn toàn chính xác. Bằng chứng sớm nhất về mối quan hệ đồng tính nam đã có từ thời Hy Lạp cổ đại, mặc dù hầu hết các mối quan hệ này chủ yếu là giữa những người đàn ông lớn tuổi và các chàng trai trẻ tuổi. Cậu có biết là Socrates (một triết gia người Hy Lạp cổ đại) cũng là người đồng tính không? Tôi không biết đó. Tôi cũng không biết rằng thời đó đã có tình yêu đồng giới. Vậy từ khi nào mà tất cả sự kỳ thị điên khùng ấy bắt đầu? Kỳ thị đồng tính dường như bắt nguồn từ các nhà thờ vào giai đoạn Trung kỳ Trung Cổ. Whoa!
Mark Wanda
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
Mark Wanda
Và vào thời Phục Hưng, mọi chuyện thậm chí còn tồi tệ hơn. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Chà, nếu bạn công khai xu hướng tính dục mình, chỉ có thể nói là nó sẽ rất tệ đấy. Ah! Vẫn có rất nhiều người đã dũng cảm đứng lên chống lại điều đó. Ngày 31/8/1512, một nhóm quý tộc trẻ sống tại Florence đã làm điều mà nhiều người coi đây là cuộc biểu tình đầu tiên về quyền của người đồng tính trong lịch sử. Nhưng điều đó đã chẳng thể ngăn được việc tư tưởng kỳ thị này truyền bá đến các bang thuộc địa Mỹ. Năm 1776, việc là người đồng tính ở bất cứ thuộc địa nào của Thanh giáo đều là bất hợp pháp. Chúa ơi. Vậy từ khi nào mà mọi thứ bắt đầu trở nên tốt hơn? Phải cho đến tận thế kỷ XX, chúng ta mới thấy được sự tiến bộ. Những quán
Mark Wanda
Mark Wanda Mark Wanda
bar cho người đồng tính mọc lên như nấm ở các thành phố lớn nhưng lại thường xuyên bị cảnh sát đột kích bởi việc là người đồng tính vẫn bị xem là bất hợp pháp ở mọi bang trừ Illinois. Quẩy thôi! Đúng vậy đấy. Một trong những quán bar nổi tiếng nhất là Stonewall Inn ở New York. Sáng ngày 28/6/1969, cũng là ngày diễn ra tang lễ của của nữ diễn viên Judy Garland những khách hàng quen thuộc của quán bar nổi tiếng này đã quyết định họ sẽ không để mặc cho chuyện này xảy ra nữa. Phải vậy chứ. Một phụ nữ chuyển giới người da màu tên Marsha P. Johnson, người được cho là đã lãnh đạo cuộc nổi dậy khởi đầu cho phong trào đòi quyền lợi cho những người đồng tính thời hiện đại đồng thời thêm chữ T vào cụm từ LGBTQ. Giờ đây, cứ vào tháng 11 hàng năm, cộng đồng người chuyển giới và những người ủng hộ lại tổ chức Tuần lễ nâng cao nhận thức về người chuyển giới. Điều đó thật tuyệt. Có vẻ như mọi thứ đang diễn ra khá thuận lợi. Hmm, trong một thời gian. Một thời gian? Vậy chuyện gì đã diễn ra sau đó? Well, vào đầu những năm 80, đại dịch AIDS tác động đến cả thế giới và điều đó thậm chí còn tệ hơn với cộng đồng
Mark Wanda
người đồng tính. AIDS được biết đến như căn bệnh của người đồng tính.Trên thực tế, ban đầu nó còn được gọi là GRID, có nghĩa là bệnh Suy giảm hệ miễn dịch ở người đồng tính. Không thể nào. Thật đấy. Nhiều người cho rằng chính phủ đã không hành động kịp thời bởi đó là bệnh của người đồng tính. Thế nên cộng đồng LGBTQ đã phải đứng lên đấu tranh cho chính bản thân mình.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Wanda Mark Wanda
LGBTQ+
HY
ME ?W
W
ngược dòng lịch sử
M E?
HY
Wanda Sykes
ME?
Wanda Mark
Wanda
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
phút ngắn ngủi thôi sao? Không có thời gian cho việc đó, Carl à. Còn quá nhiều điều luật cần thay đổi. Oh, yeah. Đúng rồi nhỉ. Việc là người đồng tính tuy đã được chấp nhận rộng rãi hơn, nhưng vẫn còn quá nhiều quyền lợi mà họ không được thụ hưởng. Dẫu thế nào thì họ đã có được điều mà bản thân đã chẳng thể chạm đến trước đây. Đó là gì vậy? Đồng minh. Yeah, năm 2003, Massachusetts trở thành bang đầu tiên hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới.
Nguồn: TheEllenShow Người thực hiện: Việt Đoan, Ngọc Hà
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Mark
Mark
12 năm sau, điều này đã được công nhận ở tất cả 50 bang, rất nhiều người Mỹ đã đồng lòng ủng hộ để điều này biến thành sự thật. Vậy nên là một người đồng tính sống vào năm 2019, cậu cảm thấy thế nào? Thật hạnh phúc vì bản thân được sống ở thời hiện tại, tôi rất biết ơn tất cả những người hùng đã đấu tranh đến tận hôm nay, và hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn trong tương lai. Và cũng thật vui khi cuộc chiến này vẫn đang được tiếp diễn. “Dựng nhà cần nhiều người, đánh giặc cần nhiều sức”, thế nên chúng tôi rất cần sự giúp đỡ của bạn.
HY
ME ?W
W
Mark Wanda
Họ đã đấu tranh thế nào? Họ có những tổ chức cho chuyện này. Các nhóm hoạt động có thể kể đến như ACT UP, Gay Men’s Health Crisis, Lesbian AIDS Project, và The Names Project đã nổi lên và từ chối việc bị phớt lờ. Cộng đồng những người đồng tính mới được trao quyền này đều có chung một mục tiêu. Đó là gì vậy? Là công khai xu hướng tính dục của mình. Họ nghĩ rằng vấn đề của sự kỳ thị nằm ở chỗ mọi người hầu như không biết đến sự tồn tại của những người đồng tính trong cộng đồng, và nếu có nhiều người công khai xu hướng tính dục của bản thân hơn, họ sẽ được nhìn nhận như chính con người mình chứ còn là một định kiến như trước. Tuy nhiên, việc thuyết phục ai đó công khai xu hướng tính dục của bản thân vẫn còn là một vấn đề nan giải. Nhưng rồi mọi chuyện cũng dễ dàng hơn vào năm 1997 khi Ellen xuất hiện trên trang bìa tạp chí Time và nói với cả thế giới rằng, “Đúng vậy đấy, tôi là người đồng tính.” Sau đó, ngày càng có nhiều người đồng tính bắt đầu xuất hiện trên tivi, phim ảnh, điều đó đã giúp hàng triệu người dũng cảm hơn để yêu chính người họ muốn. Wow. Quả là một hành trình gian nan. Tôi cảm giác như mình là người đồng tính vậy. Gượm đã nào. Còn nhiều chuyện phải làm lắm. Nhưng chúng ta đã đi được rất xa. Không thể ăn mừng điều này dù chỉ là 1
M E?
HY
Mark Wanda
ME?
Wanda Mark
Wanda
Wanda Mark Wanda
Mark Wanda
phút ngắn ngủi thôi sao? Không có thời gian cho việc đó, Carl à. Còn quá nhiều điều luật cần thay đổi. Oh, yeah. Đúng rồi nhỉ. Việc là người đồng tính tuy đã được chấp nhận rộng rãi hơn, nhưng vẫn còn quá nhiều quyền lợi mà họ không được thụ hưởng. Dẫu thế nào thì họ đã có được điều mà bản thân đã chẳng thể chạm đến trước đây. Đó là gì vậy? Đồng minh. Yeah, năm 2003, Massachusetts trở thành bang đầu tiên hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới.
Nguồn: TheEllenShow Người thực hiện: Việt Đoan, Ngọc Hà
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Mark
Mark
12 năm sau, điều này đã được công nhận ở tất cả 50 bang, rất nhiều người Mỹ đã đồng lòng ủng hộ để điều này biến thành sự thật. Vậy nên là một người đồng tính sống vào năm 2019, cậu cảm thấy thế nào? Thật hạnh phúc vì bản thân được sống ở thời hiện tại, tôi rất biết ơn tất cả những người hùng đã đấu tranh đến tận hôm nay, và hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn trong tương lai. Và cũng thật vui khi cuộc chiến này vẫn đang được tiếp diễn. “Dựng nhà cần nhiều người, đánh giặc cần nhiều sức”, thế nên chúng tôi rất cần sự giúp đỡ của bạn.
HY
ME ?W
W
Mark Wanda
Họ đã đấu tranh thế nào? Họ có những tổ chức cho chuyện này. Các nhóm hoạt động có thể kể đến như ACT UP, Gay Men’s Health Crisis, Lesbian AIDS Project, và The Names Project đã nổi lên và từ chối việc bị phớt lờ. Cộng đồng những người đồng tính mới được trao quyền này đều có chung một mục tiêu. Đó là gì vậy? Là công khai xu hướng tính dục của mình. Họ nghĩ rằng vấn đề của sự kỳ thị nằm ở chỗ mọi người hầu như không biết đến sự tồn tại của những người đồng tính trong cộng đồng, và nếu có nhiều người công khai xu hướng tính dục của bản thân hơn, họ sẽ được nhìn nhận như chính con người mình chứ còn là một định kiến như trước. Tuy nhiên, việc thuyết phục ai đó công khai xu hướng tính dục của bản thân vẫn còn là một vấn đề nan giải. Nhưng rồi mọi chuyện cũng dễ dàng hơn vào năm 1997 khi Ellen xuất hiện trên trang bìa tạp chí Time và nói với cả thế giới rằng, “Đúng vậy đấy, tôi là người đồng tính.” Sau đó, ngày càng có nhiều người đồng tính bắt đầu xuất hiện trên tivi, phim ảnh, điều đó đã giúp hàng triệu người dũng cảm hơn để yêu chính người họ muốn. Wow. Quả là một hành trình gian nan. Tôi cảm giác như mình là người đồng tính vậy. Gượm đã nào. Còn nhiều chuyện phải làm lắm. Nhưng chúng ta đã đi được rất xa. Không thể ăn mừng điều này dù chỉ là 1
M E?
HY
Mark Wanda
ME?
Tăm bông Nhà dịch tễ học Michael Mina cực kì khuyến nghị, trong giai đoạn của biến chủng Omicron, chúng ta nên lấy dịch ở cả dịch hầu họng và cả dịch mũi nếu sắp thực hiện test kháng nguyên. Việc làm như vậy giúp chúng ta có thể lấy được lượng tải virus cao nhất. Một vài người lấy dịch mũi và có được kết quả âm tính nhưng khi lấy dịch hầu họng thì lại có kết quả dương tính. Điều này ủng hộ giả thuyết rằng, biến chủng Omicron có khả năng tồn tại ở vùng cổ họng của chúng ta. Và như vậy thì lượng tải virus ở vùng đó rất cao, và sẽ dễ dàng để xác định bệnh nếu chúng ta lấy dịch ở đó.
Hôm nay, TS.Kate Biberdorf - Nhà hóa học, Giáo sư và cũng là một Tác giả sẽ thực hiện một lần test COVID, đồng thời sẽ giải thích cho chúng ta cách mà phản ứng này hoạt động.
HY
ME ?W
W
Trong vòng 2 năm vừa qua, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng sử dụng bộ kit xét nghiệm kháng nguyên COVID nhanh. Và hẳn là bạn biết mình cần phải làm gì rồi ha: ngoáy tăm bông, trộn với dung dịch và đợi kết quả. Đây là một phản ứng sinh hóa đặc biệt bao gồm nước muối, một lượng rất nhỏ vàng và giấy có chứa kháng thể. Phản ứng này sẽ cho chúng ta kết quả nhanh và tương đối chính xác.
Tại đây, phản ứng hóa học sẽ diễn ra như sau: Axit liên hợp và bazơ liên hợp trong dung dịch đệm sẽ tạo ra một cặp axit-bazơ liên hợp. Một cặp axit-bazơ liên hợp có hai phần mô-đun khác nhau, gần như giống y hệt nhau trừ một nguyên tố hidro. Vậy là một đầu có nguyên tố Hidro còn đầu còn lại thì không, và dung dịch đệm có khả năng chống lại sự thay đổi lớn về độ pH. Ví dụ khi dung dịch có thêm axit đầu bazơ sẽ trung hòa phần axit đó và giữ dung dịch ở độ pH 7.4. Nếu dung dịch có thêm bazơ đầu axit sẽ trung hòa phần bazơ vừa thêm và lại giữ cho độ pH của dung dịch ở mức 7.4. Độ pH 7.4 của dung dịch cũng là độ pH của máu người, điều này giúp cho dung dịch có thể tái tạo ra môi trường tương tự như cơ thể người.
M E?
HY
CÁCH MÀ MỘT KÍT XÉT NGHIỆM COVID KHÁNG NGUYÊN HOẠT ĐỘNG
Một khi chúng ta đã lấy được mẫu thì phản ứng hóa học sẽ bắt đầu và phân tử sẽ chuyển hóa mẫu của chúng ta trong dung dịch đệm. Dung dịch đệm có cấu tạo gần như là nước muối. Trong đó bao gồm 99.7% nước muối, chính là NaCl được hòa tan với nước. Và trên hết, dung dịch có chứa một axit liên hợp và một bazơ liên hợp là hai phiên bản khác nhau của muối Phốt-pho. Một loại là muối Natri biphosphate (Na₂HPO₄) và loại kia là muối Kali dihydrophosphate (KH₂PO₄). Và chúng sẽ giữ cho độ pH của dung dịch luôn ở 7.4.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Dung dịch đệm
ME?
Tăm bông Nhà dịch tễ học Michael Mina cực kì khuyến nghị, trong giai đoạn của biến chủng Omicron, chúng ta nên lấy dịch ở cả dịch hầu họng và cả dịch mũi nếu sắp thực hiện test kháng nguyên. Việc làm như vậy giúp chúng ta có thể lấy được lượng tải virus cao nhất. Một vài người lấy dịch mũi và có được kết quả âm tính nhưng khi lấy dịch hầu họng thì lại có kết quả dương tính. Điều này ủng hộ giả thuyết rằng, biến chủng Omicron có khả năng tồn tại ở vùng cổ họng của chúng ta. Và như vậy thì lượng tải virus ở vùng đó rất cao, và sẽ dễ dàng để xác định bệnh nếu chúng ta lấy dịch ở đó.
Hôm nay, TS.Kate Biberdorf - Nhà hóa học, Giáo sư và cũng là một Tác giả sẽ thực hiện một lần test COVID, đồng thời sẽ giải thích cho chúng ta cách mà phản ứng này hoạt động.
HY
ME ?W
W
Trong vòng 2 năm vừa qua, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng sử dụng bộ kit xét nghiệm kháng nguyên COVID nhanh. Và hẳn là bạn biết mình cần phải làm gì rồi ha: ngoáy tăm bông, trộn với dung dịch và đợi kết quả. Đây là một phản ứng sinh hóa đặc biệt bao gồm nước muối, một lượng rất nhỏ vàng và giấy có chứa kháng thể. Phản ứng này sẽ cho chúng ta kết quả nhanh và tương đối chính xác.
Tại đây, phản ứng hóa học sẽ diễn ra như sau: Axit liên hợp và bazơ liên hợp trong dung dịch đệm sẽ tạo ra một cặp axit-bazơ liên hợp. Một cặp axit-bazơ liên hợp có hai phần mô-đun khác nhau, gần như giống y hệt nhau trừ một nguyên tố hidro. Vậy là một đầu có nguyên tố Hidro còn đầu còn lại thì không, và dung dịch đệm có khả năng chống lại sự thay đổi lớn về độ pH. Ví dụ khi dung dịch có thêm axit đầu bazơ sẽ trung hòa phần axit đó và giữ dung dịch ở độ pH 7.4. Nếu dung dịch có thêm bazơ đầu axit sẽ trung hòa phần bazơ vừa thêm và lại giữ cho độ pH của dung dịch ở mức 7.4. Độ pH 7.4 của dung dịch cũng là độ pH của máu người, điều này giúp cho dung dịch có thể tái tạo ra môi trường tương tự như cơ thể người.
M E?
HY
CÁCH MÀ MỘT KÍT XÉT NGHIỆM COVID KHÁNG NGUYÊN HOẠT ĐỘNG
Một khi chúng ta đã lấy được mẫu thì phản ứng hóa học sẽ bắt đầu và phân tử sẽ chuyển hóa mẫu của chúng ta trong dung dịch đệm. Dung dịch đệm có cấu tạo gần như là nước muối. Trong đó bao gồm 99.7% nước muối, chính là NaCl được hòa tan với nước. Và trên hết, dung dịch có chứa một axit liên hợp và một bazơ liên hợp là hai phiên bản khác nhau của muối Phốt-pho. Một loại là muối Natri biphosphate (Na₂HPO₄) và loại kia là muối Kali dihydrophosphate (KH₂PO₄). Và chúng sẽ giữ cho độ pH của dung dịch luôn ở 7.4.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Dung dịch đệm
ME?
Độ chuẩn xác Sau đây là một số cảnh báo về độ chuẩn xác của kết quả test. Điều số 1, nếu các bạn lấy mẫu đúng. Các nhà nghiên cứu khoa học sẽ cho ra kết quả chuẩn xác nhất bởi vì họ biết cách chuẩn xác để thực hiện test. Tiếp đến là nhân viên y tế, họ đứng thứ hai. Và thứ ba là chúng ta, những người thực hiện bài test này tại nhà. Điều thứ hai có thể thay đổi kết quả test chính là lượng tải virus, nghĩa là lượng virus trong cơ thể bạn. Nhiều người cũng có cách để làm giả kết quả test.
Nếu phần protein cuối của virus COVID đang hiện hữu trong mẫu thử, Kháng thể 1 sẽ phát hiện và bắt lấy nó. Những kháng thể đó chỉ phản ứng đối với một kháng nguyên nhất định. Kháng nguyên mà chúng ta nói tới là một phần của virus và rất dễ dàng để phân biệt. Có thể nói, phấn hoa cũng có thể là kháng nguyên. Bất kì vật thể lạ vào bên trong cơ thể bạn cũng có thể là
kháng nguyên. Nhưng chúng tôi chỉ thường xác định như vậy khi đang nói trong trường hợp của virus. Và nếu các hạt vàng, cùng với Kháng thể 1, cùng với virus COVID lên đến vạch “T”, Kháng thể 2 sẽ phát hiện sau đó bắt lấy virus COVID và giữ chúng ở yên đó. Chúng ta sẽ có vàng, Kháng thể 1, COVID, và cả Kháng thể 2 mắc kẹt trên vạch “T”. Và bùm, chúng ta có phản ứng chuyển màu. Chúng ta có thể thấy test cho kết quả dương tính ngay lập tức. Ngay khi các hạt nano vàng đến chạm vạch “T” và các kháng thể bắt lấy virus COVID, các bạn sẽ thấy ngay phản ứng đổi màu. Đối với kết quả âm tính thì chính là một quá trình thiếu của kết quả dương tính. Và những gì chúng ta làm chỉ để chắc chắn rằng trong thời gian cho phép, mức “T” sẽ không bị đổi màu.
Lần đầu tiên mà mọi người - bất kể bạn là ai, bạn như thế nào, giới tính ra sao - các bạn đều đang thực hiện bài test này ở nhà. Tôi nghĩ đây là điều rất quý giá và có thể nói rằng, tất cả chúng ta đều là những nhà khoa học tại gia. Tôi thực sự hi vọng chúng ta sẽ sử dụng công nghệ này để vượt qua được đại dịch. Đó là mục tiêu của tôi. Nếu chúng ta có thể dùng nó trong mỗi mùa, nếu bạn nghĩ bạn đã nhiễm bệnh, hãy tự test bản thân trước khi ra ngoài, và luôn đeo khẩu trang. Tôi rất mong các bạn sẽ luôn làm vậy vì như thế sẽ cực kỳ giúp ích đối với hệ thống y tế cộng đồng của chúng ta.
HY
ME ?W
M E?
Nguồn: WIRED Thực hiện: Xuân Nhi, Bích Phượng, Nguyễn Thị Hằng
W
Bây giờ mẫu thử của chúng ta đã được giữ ở độ pH 7.4. Chúng ta có thể biết được mẫu thử này dương tính hay âm tính. Tại điểm rất nhỏ có chữ “S” có chứa một lượng vô cùng nhỏ nano vàng. Các bạn không thể bán hay thấy nó, cũng không thể đúc nó trở lại thành vàng hay bất cứ thứ gì. Lượng vàng vô cùng nhỏ ở đó sẽ liên kết với kháng thể, và có rất nhiều liên kết giữa vàng cùng với kháng thể ở đây.
Vì vậy các bậc phụ huynh, nếu con của các bạn đang định làm giả kết quả bằng cách sử dụng soda hay thứ gì khác để cho ra kết quả dương tính giả để có thể nghỉ học, cách tốt nhất để các bạn có thể nhận ra là sử dụng dung dịch đệm nguyên chất và để nó lên trên vạch “T”. Nếu kết quả bị làm giả, bằng soda hay nước ép, bạn sẽ ngay lập tức thấy phản ứng chuyển màu và nhận được kết quả chuẩn xác có thể là âm tính.
HY
Bộ test
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Thực tế, đã có vài clip TikTok cho thấy khi sử dụng Coca-Cola không đường, nước ép dâu hay Monster Energy cho ra kết quả test dương tính. Những test kháng thể như này rất nhạy cảm với độ pH. Vì vậy nên chúng ta phải dùng đến dung dịch đệm để có thể giữ cho mẫu luôn ở độ pH là 7.4. Nếu chúng ta dùng thứ gì đó ví dụ như soda với độ pH đâu đó tầm 3, hay như nước ép với độ pH khoảng 4, nó sẽ ngay lập tức làm loạn độ pH của mẫu thử và điều này sẽ làm cho kết quả của test hoàn toàn không được chấp nhận. Các bạn có thể nhận được dương tính giả. Hoặc là âm tính giả, bởi vì kết quả nhận được không còn chuẩn xác nữa.
ME?
Độ chuẩn xác Sau đây là một số cảnh báo về độ chuẩn xác của kết quả test. Điều số 1, nếu các bạn lấy mẫu đúng. Các nhà nghiên cứu khoa học sẽ cho ra kết quả chuẩn xác nhất bởi vì họ biết cách chuẩn xác để thực hiện test. Tiếp đến là nhân viên y tế, họ đứng thứ hai. Và thứ ba là chúng ta, những người thực hiện bài test này tại nhà. Điều thứ hai có thể thay đổi kết quả test chính là lượng tải virus, nghĩa là lượng virus trong cơ thể bạn. Nhiều người cũng có cách để làm giả kết quả test.
Nếu phần protein cuối của virus COVID đang hiện hữu trong mẫu thử, Kháng thể 1 sẽ phát hiện và bắt lấy nó. Những kháng thể đó chỉ phản ứng đối với một kháng nguyên nhất định. Kháng nguyên mà chúng ta nói tới là một phần của virus và rất dễ dàng để phân biệt. Có thể nói, phấn hoa cũng có thể là kháng nguyên. Bất kì vật thể lạ vào bên trong cơ thể bạn cũng có thể là
kháng nguyên. Nhưng chúng tôi chỉ thường xác định như vậy khi đang nói trong trường hợp của virus. Và nếu các hạt vàng, cùng với Kháng thể 1, cùng với virus COVID lên đến vạch “T”, Kháng thể 2 sẽ phát hiện sau đó bắt lấy virus COVID và giữ chúng ở yên đó. Chúng ta sẽ có vàng, Kháng thể 1, COVID, và cả Kháng thể 2 mắc kẹt trên vạch “T”. Và bùm, chúng ta có phản ứng chuyển màu. Chúng ta có thể thấy test cho kết quả dương tính ngay lập tức. Ngay khi các hạt nano vàng đến chạm vạch “T” và các kháng thể bắt lấy virus COVID, các bạn sẽ thấy ngay phản ứng đổi màu. Đối với kết quả âm tính thì chính là một quá trình thiếu của kết quả dương tính. Và những gì chúng ta làm chỉ để chắc chắn rằng trong thời gian cho phép, mức “T” sẽ không bị đổi màu.
Lần đầu tiên mà mọi người - bất kể bạn là ai, bạn như thế nào, giới tính ra sao - các bạn đều đang thực hiện bài test này ở nhà. Tôi nghĩ đây là điều rất quý giá và có thể nói rằng, tất cả chúng ta đều là những nhà khoa học tại gia. Tôi thực sự hi vọng chúng ta sẽ sử dụng công nghệ này để vượt qua được đại dịch. Đó là mục tiêu của tôi. Nếu chúng ta có thể dùng nó trong mỗi mùa, nếu bạn nghĩ bạn đã nhiễm bệnh, hãy tự test bản thân trước khi ra ngoài, và luôn đeo khẩu trang. Tôi rất mong các bạn sẽ luôn làm vậy vì như thế sẽ cực kỳ giúp ích đối với hệ thống y tế cộng đồng của chúng ta.
HY
ME ?W
M E?
Nguồn: WIRED Thực hiện: Xuân Nhi, Bích Phượng, Nguyễn Thị Hằng
W
Bây giờ mẫu thử của chúng ta đã được giữ ở độ pH 7.4. Chúng ta có thể biết được mẫu thử này dương tính hay âm tính. Tại điểm rất nhỏ có chữ “S” có chứa một lượng vô cùng nhỏ nano vàng. Các bạn không thể bán hay thấy nó, cũng không thể đúc nó trở lại thành vàng hay bất cứ thứ gì. Lượng vàng vô cùng nhỏ ở đó sẽ liên kết với kháng thể, và có rất nhiều liên kết giữa vàng cùng với kháng thể ở đây.
Vì vậy các bậc phụ huynh, nếu con của các bạn đang định làm giả kết quả bằng cách sử dụng soda hay thứ gì khác để cho ra kết quả dương tính giả để có thể nghỉ học, cách tốt nhất để các bạn có thể nhận ra là sử dụng dung dịch đệm nguyên chất và để nó lên trên vạch “T”. Nếu kết quả bị làm giả, bằng soda hay nước ép, bạn sẽ ngay lập tức thấy phản ứng chuyển màu và nhận được kết quả chuẩn xác có thể là âm tính.
HY
Bộ test
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Thực tế, đã có vài clip TikTok cho thấy khi sử dụng Coca-Cola không đường, nước ép dâu hay Monster Energy cho ra kết quả test dương tính. Những test kháng thể như này rất nhạy cảm với độ pH. Vì vậy nên chúng ta phải dùng đến dung dịch đệm để có thể giữ cho mẫu luôn ở độ pH là 7.4. Nếu chúng ta dùng thứ gì đó ví dụ như soda với độ pH đâu đó tầm 3, hay như nước ép với độ pH khoảng 4, nó sẽ ngay lập tức làm loạn độ pH của mẫu thử và điều này sẽ làm cho kết quả của test hoàn toàn không được chấp nhận. Các bạn có thể nhận được dương tính giả. Hoặc là âm tính giả, bởi vì kết quả nhận được không còn chuẩn xác nữa.
ME?
Cách tóc chẻ ngọn
“xử đẹp” nạn tràn dầu
Trận tràn dầu Guimaras năm 2006 là một trong những thảm hoạ tồi tệ nhất trong lịch sử Philippines. Hơn 130.000 gallon dầu thô đã tràn vào vịnh Panay. Để nỗ lực khắc phục hậu quả của nạn tràn dầu, người dân địa phương đã nghĩ ra một cách xử lý “không tưởng”. Họ đã phát minh ra những vật thể có hình dạng kỳ lạ giống cây xúc xích, và chúng được nhồi đầy bằng một loại vật liệu được tổng hợp trong phòng thí nghiệm. Nó là một dạng vật chất hữu cơ, thứ mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ đâu, kể cả trong cống thoát nước phòng tắm nhà bạn. Đó chính là tóc của con người!
Source: Vox Thực hiện: Xuân Nhi, Thảo Nguyên, Tấn Phát
Hiện tại, có thể xốp và thảm tóc chưa được công nhận là phương pháp tối ưu để xử lý nạn loang dầu, nhưng trong tương lai thì nó có khả năng sẽ làm được điều đấy. “Thật vui khi nhìn thấy tất cả mọi người đều mong muốn được chung tay góp sức. Có rất nhiều tiệm làm tóc tại các thành phố và hàng triệu người muốn chung tay quyên góp tóc cho chúng tôi”, bà Lisa cho biết. Vậy nên, có lẽ không hoàn toàn là bất khả thi khi nói rằng, “vị thuốc cứu tinh” cho lần tràn dầu tiếp theo chỉ đang cách chúng ta gần trong gang tấc mà thôi.
HY
ME ?W
W
NASA đã nghiên cứu phát minh này và chứng minh rằng nó thật sự có tác dụng. “Tôi đã gọi tất cả các thợ làm tóc ở Alabama đến khi tôi gặp được ông ấy. Ông ấy nói rằng ga-ra nhà ông tràn ngập tóc được quyên góp từ nhiều nơi, nhưng ông không thể phát triển kinh doanh từ việc thu gom và sản xuất phát minh đó, thế là từ những năm 2000, 2001, chúng tôi đã trở thành đối tác của nhau.” - bà Lisa Craig Gautier, nhà đồng sáng lập kiêm Chủ tịch của Matter of Trust cho biết. Họ đã hợp tác tạo ra chương trình Clean Wave. Chương trình sẽ nhận tóc, lông thú, lông chim được quyên góp và các loại sợi khác để tạo ra thảm và xốp tóc nhằm xử lý loang dầu.
Tuy nhiên, xốp tóc và thảm tóc vẫn chưa được ứng dụng làm phương pháp chính để xử lý nạn tràn dầu. Chúng không được sử dụng rộng rãi trong vụ tràn dầu Deepwater Horizon, vụ việc kéo dài hơn 87 ngày và có 134 triệu gallon dầu tràn vào vịnh Mexico. Thay vào đó, người ta đã sử dụng 1.8 triệu chất phân tán hoá chất, máy tách dầu, lửa, các miếng xốp và miếng chặn làm bằng sợi tổng hợp để xử lý thảm hoạ này. Trong khi với những sự cố tràn dầu thì thời gian là yếu tố quan trọng nhất, vì dầu càng tồn tại trên biển lâu thì càng khó để khắc phục. Mức độ ảnh hưởng sinh thái của sự cố tràn dầu rất nặng nề. Nó có thể giết hại các sinh vật sống, phá huỷ môi trường sống và vùng chăn nuôi, đồng thời, hoá chất được sử dụng để xử lý loang dầu cũng gây nguy hại tới sức khoẻ con người.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Dù đi bất cứ vùng nào, bạn cũng sẽ thấy có nơi bị loang dầu, vậy nên phát minh này cũng có thể được sử dụng ở các bến cảng nhỏ. Các bạn thấy đó, chúng ta có thể giải quyết nạn dầu loang từ bến này sang bến khác cũng như bảo vệ các bãi tắm riêng tư bằng cách này.
M E?
HY
Sau nạn tràn dầu Exxon Valdez ở bang Alaska, Mỹ, Phil McCroy - một thợ làm tóc ở Alabama đã nảy ra ý tưởng trên nhằm xử lý nạn tràn dầu. Khi xem TV, ông ấy để ý rằng dầu có thể thấm vào lông của những con rái cá biển và ông nghĩ rằng nếu lông của chúng có thể thấm dầu, thì lông người chắc hẳn cũng sẽ có hiệu quả tương tự. Phil đã lấy phần tóc chẻ ngọn bỏ đi từ chỗ làm và nhồi chúng vào quần tất của vợ ông, sau đó thử nghiệm phát minh mới của mình trong một ca tràn dầu nhỏ mà ông tự tạo ra ở nhà.
Kết quả thu được là tóc người rất thích hợp trong việc xử lý tràn dầu. Chúng kháng nước và có thể hấp thụ phần dầu bị loang. Khi nước thấm vào bao xốp, chúng sẽ làm đầy những những khoảng trống bên trong, còn dầu thì bị cản lại bên ngoài nhờ những sợi tóc, hiện tượng này có thể gọi là hấp thụ. Tóc người là vật liệu thiên nhiên, siêu rẻ và có khả năng tái tạo. Điều này khiến chúng trở thành một vật liệu lý tưởng để xử lý nạn dầu loang. Cách làm một bao xốp tóc cũng vô cùng đơn giản. Mọi người chỉ cần tóc và một chiếc quần tất. Lấy tóc nhồi vào quần tất và thế là được một bao xốp tóc! Sau khi trải qua cảm giác kinh hoàng khi xử lý đống tóc rối bù của người khác, bạn chỉ việc ném bao xốp chứa đầy tóc này vào vùng nước bị loang dầu và nó sẽ tự động thực hiện nhiệm vụ tiếp theo của mình.
ME?
Cách tóc chẻ ngọn
“xử đẹp” nạn tràn dầu
Trận tràn dầu Guimaras năm 2006 là một trong những thảm hoạ tồi tệ nhất trong lịch sử Philippines. Hơn 130.000 gallon dầu thô đã tràn vào vịnh Panay. Để nỗ lực khắc phục hậu quả của nạn tràn dầu, người dân địa phương đã nghĩ ra một cách xử lý “không tưởng”. Họ đã phát minh ra những vật thể có hình dạng kỳ lạ giống cây xúc xích, và chúng được nhồi đầy bằng một loại vật liệu được tổng hợp trong phòng thí nghiệm. Nó là một dạng vật chất hữu cơ, thứ mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ đâu, kể cả trong cống thoát nước phòng tắm nhà bạn. Đó chính là tóc của con người!
Source: Vox Thực hiện: Xuân Nhi, Thảo Nguyên, Tấn Phát
Hiện tại, có thể xốp và thảm tóc chưa được công nhận là phương pháp tối ưu để xử lý nạn loang dầu, nhưng trong tương lai thì nó có khả năng sẽ làm được điều đấy. “Thật vui khi nhìn thấy tất cả mọi người đều mong muốn được chung tay góp sức. Có rất nhiều tiệm làm tóc tại các thành phố và hàng triệu người muốn chung tay quyên góp tóc cho chúng tôi”, bà Lisa cho biết. Vậy nên, có lẽ không hoàn toàn là bất khả thi khi nói rằng, “vị thuốc cứu tinh” cho lần tràn dầu tiếp theo chỉ đang cách chúng ta gần trong gang tấc mà thôi.
HY
ME ?W
W
NASA đã nghiên cứu phát minh này và chứng minh rằng nó thật sự có tác dụng. “Tôi đã gọi tất cả các thợ làm tóc ở Alabama đến khi tôi gặp được ông ấy. Ông ấy nói rằng ga-ra nhà ông tràn ngập tóc được quyên góp từ nhiều nơi, nhưng ông không thể phát triển kinh doanh từ việc thu gom và sản xuất phát minh đó, thế là từ những năm 2000, 2001, chúng tôi đã trở thành đối tác của nhau.” - bà Lisa Craig Gautier, nhà đồng sáng lập kiêm Chủ tịch của Matter of Trust cho biết. Họ đã hợp tác tạo ra chương trình Clean Wave. Chương trình sẽ nhận tóc, lông thú, lông chim được quyên góp và các loại sợi khác để tạo ra thảm và xốp tóc nhằm xử lý loang dầu.
Tuy nhiên, xốp tóc và thảm tóc vẫn chưa được ứng dụng làm phương pháp chính để xử lý nạn tràn dầu. Chúng không được sử dụng rộng rãi trong vụ tràn dầu Deepwater Horizon, vụ việc kéo dài hơn 87 ngày và có 134 triệu gallon dầu tràn vào vịnh Mexico. Thay vào đó, người ta đã sử dụng 1.8 triệu chất phân tán hoá chất, máy tách dầu, lửa, các miếng xốp và miếng chặn làm bằng sợi tổng hợp để xử lý thảm hoạ này. Trong khi với những sự cố tràn dầu thì thời gian là yếu tố quan trọng nhất, vì dầu càng tồn tại trên biển lâu thì càng khó để khắc phục. Mức độ ảnh hưởng sinh thái của sự cố tràn dầu rất nặng nề. Nó có thể giết hại các sinh vật sống, phá huỷ môi trường sống và vùng chăn nuôi, đồng thời, hoá chất được sử dụng để xử lý loang dầu cũng gây nguy hại tới sức khoẻ con người.
STRIVE FOR SYEXCELLENCE
Dù đi bất cứ vùng nào, bạn cũng sẽ thấy có nơi bị loang dầu, vậy nên phát minh này cũng có thể được sử dụng ở các bến cảng nhỏ. Các bạn thấy đó, chúng ta có thể giải quyết nạn dầu loang từ bến này sang bến khác cũng như bảo vệ các bãi tắm riêng tư bằng cách này.
M E?
HY
Sau nạn tràn dầu Exxon Valdez ở bang Alaska, Mỹ, Phil McCroy - một thợ làm tóc ở Alabama đã nảy ra ý tưởng trên nhằm xử lý nạn tràn dầu. Khi xem TV, ông ấy để ý rằng dầu có thể thấm vào lông của những con rái cá biển và ông nghĩ rằng nếu lông của chúng có thể thấm dầu, thì lông người chắc hẳn cũng sẽ có hiệu quả tương tự. Phil đã lấy phần tóc chẻ ngọn bỏ đi từ chỗ làm và nhồi chúng vào quần tất của vợ ông, sau đó thử nghiệm phát minh mới của mình trong một ca tràn dầu nhỏ mà ông tự tạo ra ở nhà.
Kết quả thu được là tóc người rất thích hợp trong việc xử lý tràn dầu. Chúng kháng nước và có thể hấp thụ phần dầu bị loang. Khi nước thấm vào bao xốp, chúng sẽ làm đầy những những khoảng trống bên trong, còn dầu thì bị cản lại bên ngoài nhờ những sợi tóc, hiện tượng này có thể gọi là hấp thụ. Tóc người là vật liệu thiên nhiên, siêu rẻ và có khả năng tái tạo. Điều này khiến chúng trở thành một vật liệu lý tưởng để xử lý nạn dầu loang. Cách làm một bao xốp tóc cũng vô cùng đơn giản. Mọi người chỉ cần tóc và một chiếc quần tất. Lấy tóc nhồi vào quần tất và thế là được một bao xốp tóc! Sau khi trải qua cảm giác kinh hoàng khi xử lý đống tóc rối bù của người khác, bạn chỉ việc ném bao xốp chứa đầy tóc này vào vùng nước bị loang dầu và nó sẽ tự động thực hiện nhiệm vụ tiếp theo của mình.
ME?
04
LOST IN THE SYECRET
04
LOST IN THE SYECRET
Lost In The SYEcret “Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng nhau”. Câu nói này không chỉ chứa thông điệp “sống kết nối” và đề cao sức mạnh tập thể từ anh Linh, chị Thanh hay coreteam mà dường như đã biến thành chất keo kết dính các thành viên lại với nhau. Các thành viên nhà S đa dạng về độ tuổi và đến từ mọi miền toàn quốc, hay chỉ đơn giản là không cùng một ban với nhau. Sau chặng đường đồng hành vừa qua, không biết các chú cú của chúng ta còn giữ trong lòng những “bí mật thầm kín” nào đây nhỉ? Cùng tìm hiểu và lắng nghe nhé!
S
E e b i -v
Lost In The SYEcret “Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng nhau”. Câu nói này không chỉ chứa thông điệp “sống kết nối” và đề cao sức mạnh tập thể từ anh Linh, chị Thanh hay coreteam mà dường như đã biến thành chất keo kết dính các thành viên lại với nhau. Các thành viên nhà S đa dạng về độ tuổi và đến từ mọi miền toàn quốc, hay chỉ đơn giản là không cùng một ban với nhau. Sau chặng đường đồng hành vừa qua, không biết các chú cú của chúng ta còn giữ trong lòng những “bí mật thầm kín” nào đây nhỉ? Cùng tìm hiểu và lắng nghe nhé!
S
E e b i -v
TẠI SAO BẠN LẠI CHỌN SYE?
Ngay từ đầu mình đã nói với mọi người ở SYE là mình nghĩ mình còn không qua được vòng phỏng vấn. Trước đó mình từng thấy SYE trên mạng xã hội nhiều lần, nhưng thực sự tiếp xúc và hiểu hơn thì nhờ Thiên Mộc và chiếc talkshow của mọi người cùng hai diễn giả. Mình tâm đắc với talkshow hôm đó. Mình mới kiểu để feedback lại cho mọi người, comment dưới bài viết của mọi người với lại feedback luôn. Mộc mới hỏi mình là có muốn vào Study with SYE không, mọi người đang tò mò về mình lắm. Vào nói chuyện 1 - 2 tiếng thì thấy không khí ở đây không gắt quá, mà vừa vui vừa chuyên nghiệp. Mình cảm thấy SYE là một cái gì thật tuyệt, là một dự án vô cùng khác biệt. Chắc chắn mình muốn học hỏi về chuyên môn, nhưng cái mà mình ngưỡng mộ ở mọi người là kỹ năng làm việc, tiêu biểu như kỹ năng leadership của chị Thanh. Mình cảm thấy mình đã chọn đúng nơi, một bến đỗ thành công, một bến đỗ đúng với bản thân mình. - Tú Anh (ban Subteam)
Sau khi tham gia một câu lạc bộ 3 năm thì mình muốn trải nghiệm một môi trường chuyên nghiệp và có quy mô lớn hơn để có thể có kinh nghiệm trước khi ra trường làm việc. Mình thấy thông báo apply của dự án mình trên trang iVolunteer giới thiệu SYE là dự án về dịch thuật, đúng ngay với chuyên ngành ngôn ngữ Anh lúc đó. Thì mình thấy là cũng có cảm tình. Mình cũng search sơ sơ về Youth+ thì biết là có nhiều dự án trực thuộc Youth+ đó, nhưng không hiểu sao va ngay phải SYE. Coi sơ qua cái fanpage thì thấy thích luôn nên cũng không có tìm hiểu những dự án khác mà apply vào SYE luôn. - Bảo Anh (ban Truyền thông)
Có hai thứ mình xuất phát để chọn SYE. Lý do đầu là do mình khá thích cái vibe của mọi người trong Study with SYE, nên mình tự hỏi “Tại sao mình không tham gia SYE nhỉ?”. Cái thứ hai là vì sự yêu thích của mình dành cho tiếng Anh. Một nguyện vọng thầm kín khác là target của mình đầu năm nay là sẽ tham gia cùng lúc 2 câu lạc bộ, nên vì vậy mình tham gia SYE thôi. - Duy Hoà (ban Subteam)
Vào một ngày đẹp trời, không nắng không sao, mình lướt trên Facebook xong thấy bài seeding apply và bài seeding tuyển mem của SYE ở ngay trong group học bổng. Mình ấn tượng với hình design và một rổ meme luôn, cái có hình bộ não người với cái hình bong bóng chat các kiểu. Mình ấn tượng với cái đó nên mình apply. - Vân Anh (ban Truyền thông)
Mình rất là ấn tượng với booklet vì nó rất chuyên nghiệp. SYE lại cùng chủ đề mà mình quan tâm là về dịch thuật nên mình apply ngay, tuy nhiên lại là vào ban nhân sự vì mình chưa tự tin về khả năng chuyên môn của mình. - Tuệ Minh (ban Nhân sự )
Nhìn SYE mình uy tín, còn là nhánh nhỏ của cộng đồng Youth+ mà mình đã biết khá lâu rồi. Vào đây mình vừa mở rộng mối quan hệ vừa làm việc mình thích nữa. - Gia Mẫn (ban Subteam)
Lúc đó mình đang muốn tham gia dự các dự án tình nguyện và mình cảm thấy SYE rất thú vị và trẻ trung nên đã apply vào đây. - Hứa Ngọc (ban Truyền thông)
##madameTaHien
TẠI SAO BẠN LẠI CHỌN SYE?
Ngay từ đầu mình đã nói với mọi người ở SYE là mình nghĩ mình còn không qua được vòng phỏng vấn. Trước đó mình từng thấy SYE trên mạng xã hội nhiều lần, nhưng thực sự tiếp xúc và hiểu hơn thì nhờ Thiên Mộc và chiếc talkshow của mọi người cùng hai diễn giả. Mình tâm đắc với talkshow hôm đó. Mình mới kiểu để feedback lại cho mọi người, comment dưới bài viết của mọi người với lại feedback luôn. Mộc mới hỏi mình là có muốn vào Study with SYE không, mọi người đang tò mò về mình lắm. Vào nói chuyện 1 - 2 tiếng thì thấy không khí ở đây không gắt quá, mà vừa vui vừa chuyên nghiệp. Mình cảm thấy SYE là một cái gì thật tuyệt, là một dự án vô cùng khác biệt. Chắc chắn mình muốn học hỏi về chuyên môn, nhưng cái mà mình ngưỡng mộ ở mọi người là kỹ năng làm việc, tiêu biểu như kỹ năng leadership của chị Thanh. Mình cảm thấy mình đã chọn đúng nơi, một bến đỗ thành công, một bến đỗ đúng với bản thân mình. - Tú Anh (ban Subteam)
Sau khi tham gia một câu lạc bộ 3 năm thì mình muốn trải nghiệm một môi trường chuyên nghiệp và có quy mô lớn hơn để có thể có kinh nghiệm trước khi ra trường làm việc. Mình thấy thông báo apply của dự án mình trên trang iVolunteer giới thiệu SYE là dự án về dịch thuật, đúng ngay với chuyên ngành ngôn ngữ Anh lúc đó. Thì mình thấy là cũng có cảm tình. Mình cũng search sơ sơ về Youth+ thì biết là có nhiều dự án trực thuộc Youth+ đó, nhưng không hiểu sao va ngay phải SYE. Coi sơ qua cái fanpage thì thấy thích luôn nên cũng không có tìm hiểu những dự án khác mà apply vào SYE luôn. - Bảo Anh (ban Truyền thông)
Có hai thứ mình xuất phát để chọn SYE. Lý do đầu là do mình khá thích cái vibe của mọi người trong Study with SYE, nên mình tự hỏi “Tại sao mình không tham gia SYE nhỉ?”. Cái thứ hai là vì sự yêu thích của mình dành cho tiếng Anh. Một nguyện vọng thầm kín khác là target của mình đầu năm nay là sẽ tham gia cùng lúc 2 câu lạc bộ, nên vì vậy mình tham gia SYE thôi. - Duy Hoà (ban Subteam)
Vào một ngày đẹp trời, không nắng không sao, mình lướt trên Facebook xong thấy bài seeding apply và bài seeding tuyển mem của SYE ở ngay trong group học bổng. Mình ấn tượng với hình design và một rổ meme luôn, cái có hình bộ não người với cái hình bong bóng chat các kiểu. Mình ấn tượng với cái đó nên mình apply. - Vân Anh (ban Truyền thông)
Mình rất là ấn tượng với booklet vì nó rất chuyên nghiệp. SYE lại cùng chủ đề mà mình quan tâm là về dịch thuật nên mình apply ngay, tuy nhiên lại là vào ban nhân sự vì mình chưa tự tin về khả năng chuyên môn của mình. - Tuệ Minh (ban Nhân sự )
Nhìn SYE mình uy tín, còn là nhánh nhỏ của cộng đồng Youth+ mà mình đã biết khá lâu rồi. Vào đây mình vừa mở rộng mối quan hệ vừa làm việc mình thích nữa. - Gia Mẫn (ban Subteam)
Lúc đó mình đang muốn tham gia dự các dự án tình nguyện và mình cảm thấy SYE rất thú vị và trẻ trung nên đã apply vào đây. - Hứa Ngọc (ban Truyền thông)
##madameTaHien
Không biết trong quá trình trở thành một thành viên nhà S, bạn có câu chuyện gì thú vị không? Hôm phỏng vấn ấy, có Yến và anh Linh tham gia phỏng vấn mình. Mình nhìn phát chắc nịch luôn ảnh là header nhưng mà ảnh phỏng vấn thoải mái lắm, như anh em nói chuyện vậy. Trời, đầu anh Linh hôm đấy bù xù lắm, giống như ảnh mới dậy dị đó, rồi áo thun ở nhà, tai nghe như kiểu mấy ông chơi net, rồi còn ho khụ khụ nên mình phải nhắc lại câu trả lời đó n lần luôn. Mình cũng chả có xíu kiến thức chuyên môn gì nên ảnh mới nói ”Câu trả lời của em anh nhận ra là con số 0 giờ anh hỏi câu cuối”, mình trả lời xong chắc nịch là rớt phỏng vấn chắc rồi. Xong rồi cái vài ngày sau tự nhiên nhận mail vượt qua vòng phỏng vấn mừng lắm luôn. Ngoài ra thì mình cũng chưa bao giờ thấy anh Linh mặc vest chỉnh tề nữa nha, từ lời một nhân sự nhà S đến header đời đầu của SYE.
- Gia Nghi (Ban Truyền Thông)
Khi mình phỏng vấn thì chị Thanh có hỏi mình một câu là mình phải chọn giữa Youth+ Hà Nội và SUB Youth Editor và thật sự thì đấy là một trong những lựa chọn rất là khó khăn với mình. Xét trên bối cảnh toàn cục lúc đó thì mình mới tham gia Youth+ Hà Nội được 2 - 3 tháng nên nếu out luôn thì nó rất là thiếu chuyên nghiệp, và thế là okie vì hoàn cảnh dù mình làm mọi người rất là buồn nhưng mà mình vẫn phải đưa ra một quyết định khó khăn. Sau đó mình vẫn tham gia Study with SYE như bình thường, thì chị Nhi có đề xuất mình làm Editor, mình cũng đồng ý và chị ấy hỏi mình một câu về 3 từ gì đấy rồi mình cũng được chị Nhi chọn vào dự án. Hiện tại thì vị trí chính thức của mình là Editor, chính thức nha, còn vị trí part-time là Translator. - Duy Hòa (Ban Subteam)
Đó là lần đầu tiên mình apply một dự án yêu cầu CV. Do chưa biết làm CV như thế nào nên mình phải tham khảo mẫu nhiều nơi, dành đến 3 ngày để hoàn thành form ứng tuyển của nhà S. Sau đó tốn thêm 1 ngày nữa để design phần “Các sản phẩm mà bạn đã làm”. “Lần đầu” của mình là như vậy đó, chất lượng câu trả lời cũng tệ quá rồi. Nhưng mọi người vẫn cho mình gia nhập SYE. Mình khoe với cả thế giới là mình đã qua phỏng vấn luôn đó, nhảy tưng tưng một buổi để ăn mừng. Hồi challenge thì mình may mắn được gặp chị Hồng cũng thích anime giống mình, và gặp được những thành viên nhà S giỏi giang, dễ mến, mình cảm thấy đỉnh quá à.
- Vân Anh (Ban Truyền Thông)
Một kỷ niệm đáng nhớ của bạn và nhà S?
- Duy Hòa (ban Subteam) Hoạt động đầu tiên xuất hiện trong đầu mình là “Study with SYE”, kiểu nó rất trá hình, treo đầu dê bán thịt chó. Mang tiếng là hoạt động học nhưng mình biết được rất nhiều chuyện của mọi người, quen rất nhiều bạn mới. Thì một lần anh Linh giới thiệu cho mình về hoạt động này của SYE, tình cờ là 16/05, ngay sau ngày mở Study with SYE buổi đầu tiên, thì mình phải thi online nên mình tham gia meeting để cùng học bài với mọi người. Mình vào từ lúc 9h, thấy ai cũng tập trung quá không nói gì cả, đến 9h30 thì mọi người mới bắt đầu chào hỏi nhau và mọi người thấy mình lạ nên hỏi mình là ai đấy. Mình giới thiệu mình đến từ ban Truyền thông của Youth+ Hà Nội, mọi người ồ lên, mình nhớ kỹ lắm vì sao mọi người lại ồ thế nhỉ, sao lại ồ kinh vậy.
“badboisuadau”
- Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn) Mình ấn tượng nhất với sự kiện Ding Dong Day mà các thành viên sẽ quay video lúc các bạn đi mua hàng của những người có hoàn cảnh khó khăn. Đây là một hoạt động rất ý nghĩa vì tụi mình không những biết các địa chỉ ăn ngon mà còn có thể trải nghiệm mua hàng của những người kém may mắn và san sẻ phần nào cho họ. Đó là hoạt động ấn tượng và mang đậm trách nhiệm xã hội mà mình nhớ nhất trong suốt quá trình hoạt động tại SYE.
Không biết trong quá trình trở thành một thành viên nhà S, bạn có câu chuyện gì thú vị không? Hôm phỏng vấn ấy, có Yến và anh Linh tham gia phỏng vấn mình. Mình nhìn phát chắc nịch luôn ảnh là header nhưng mà ảnh phỏng vấn thoải mái lắm, như anh em nói chuyện vậy. Trời, đầu anh Linh hôm đấy bù xù lắm, giống như ảnh mới dậy dị đó, rồi áo thun ở nhà, tai nghe như kiểu mấy ông chơi net, rồi còn ho khụ khụ nên mình phải nhắc lại câu trả lời đó n lần luôn. Mình cũng chả có xíu kiến thức chuyên môn gì nên ảnh mới nói ”Câu trả lời của em anh nhận ra là con số 0 giờ anh hỏi câu cuối”, mình trả lời xong chắc nịch là rớt phỏng vấn chắc rồi. Xong rồi cái vài ngày sau tự nhiên nhận mail vượt qua vòng phỏng vấn mừng lắm luôn. Ngoài ra thì mình cũng chưa bao giờ thấy anh Linh mặc vest chỉnh tề nữa nha, từ lời một nhân sự nhà S đến header đời đầu của SYE.
- Gia Nghi (Ban Truyền Thông)
Khi mình phỏng vấn thì chị Thanh có hỏi mình một câu là mình phải chọn giữa Youth+ Hà Nội và SUB Youth Editor và thật sự thì đấy là một trong những lựa chọn rất là khó khăn với mình. Xét trên bối cảnh toàn cục lúc đó thì mình mới tham gia Youth+ Hà Nội được 2 - 3 tháng nên nếu out luôn thì nó rất là thiếu chuyên nghiệp, và thế là okie vì hoàn cảnh dù mình làm mọi người rất là buồn nhưng mà mình vẫn phải đưa ra một quyết định khó khăn. Sau đó mình vẫn tham gia Study with SYE như bình thường, thì chị Nhi có đề xuất mình làm Editor, mình cũng đồng ý và chị ấy hỏi mình một câu về 3 từ gì đấy rồi mình cũng được chị Nhi chọn vào dự án. Hiện tại thì vị trí chính thức của mình là Editor, chính thức nha, còn vị trí part-time là Translator. - Duy Hòa (Ban Subteam)
Đó là lần đầu tiên mình apply một dự án yêu cầu CV. Do chưa biết làm CV như thế nào nên mình phải tham khảo mẫu nhiều nơi, dành đến 3 ngày để hoàn thành form ứng tuyển của nhà S. Sau đó tốn thêm 1 ngày nữa để design phần “Các sản phẩm mà bạn đã làm”. “Lần đầu” của mình là như vậy đó, chất lượng câu trả lời cũng tệ quá rồi. Nhưng mọi người vẫn cho mình gia nhập SYE. Mình khoe với cả thế giới là mình đã qua phỏng vấn luôn đó, nhảy tưng tưng một buổi để ăn mừng. Hồi challenge thì mình may mắn được gặp chị Hồng cũng thích anime giống mình, và gặp được những thành viên nhà S giỏi giang, dễ mến, mình cảm thấy đỉnh quá à.
- Vân Anh (Ban Truyền Thông)
Một kỷ niệm đáng nhớ của bạn và nhà S?
- Duy Hòa (ban Subteam) Hoạt động đầu tiên xuất hiện trong đầu mình là “Study with SYE”, kiểu nó rất trá hình, treo đầu dê bán thịt chó. Mang tiếng là hoạt động học nhưng mình biết được rất nhiều chuyện của mọi người, quen rất nhiều bạn mới. Thì một lần anh Linh giới thiệu cho mình về hoạt động này của SYE, tình cờ là 16/05, ngay sau ngày mở Study with SYE buổi đầu tiên, thì mình phải thi online nên mình tham gia meeting để cùng học bài với mọi người. Mình vào từ lúc 9h, thấy ai cũng tập trung quá không nói gì cả, đến 9h30 thì mọi người mới bắt đầu chào hỏi nhau và mọi người thấy mình lạ nên hỏi mình là ai đấy. Mình giới thiệu mình đến từ ban Truyền thông của Youth+ Hà Nội, mọi người ồ lên, mình nhớ kỹ lắm vì sao mọi người lại ồ thế nhỉ, sao lại ồ kinh vậy.
“badboisuadau”
- Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn) Mình ấn tượng nhất với sự kiện Ding Dong Day mà các thành viên sẽ quay video lúc các bạn đi mua hàng của những người có hoàn cảnh khó khăn. Đây là một hoạt động rất ý nghĩa vì tụi mình không những biết các địa chỉ ăn ngon mà còn có thể trải nghiệm mua hàng của những người kém may mắn và san sẻ phần nào cho họ. Đó là hoạt động ấn tượng và mang đậm trách nhiệm xã hội mà mình nhớ nhất trong suốt quá trình hoạt động tại SYE.
- Tuệ Minh (ban Nhân sự)
Một kỷ niệm đáng nhớ của bạn và nhà S?
Anyone wants some bondings?
Đối với mình là buổi First Meeting khi mà mình phải nói ra 2 điều thật và 1 điều sai ấy. Mọi người có thể nhớ mình thích đi triển lãm mà mọi người, nhưng mà không ai nhớ mình thích đi triển lãm hết luôn. Mình đã bonding nhiều rồi nhưng buổi đấy làm mình ấn tượng vì không nghĩ mọi người có thể vui đến thế.
Seeding, seeding, seeding mãi không hết...
- Việt Đoan (ban Subteam) Hồi dịch hai bài về Kpop mình bị trầm cảm ó. Lúc đó mình bơi bơi bơi trong deadline, xong deadline rồi kiểu thở phào nhẹ nhõm nên đi chơi xả stress, ra sân bay luôn. Mình đã định cho mấy bài dịch ra khỏi bộ nhớ thì Duy Hoà nhắn tin kêu mình sửa lại tiêu đề nữa chời ạ!! Với kinh nghiệm đu Kpop ít ỏi nên mình không hiểu nhiều thuật ngữ và không biết đây là idol của nhóm nhạc gì. Rồi còn “phản ứng hoá học” theo nghĩa bóng thì mình hiểu nhưng dịch ra tiếng Anh thì nó là một từ gì khoa học lắm không nhớ nữa, não mình nhảy số đi search báo Hàn xem nó ra từ gì rồi xài từ đó luôn!
- Hương Mai (ban Truyền thông) Hoạt động mà mình nhớ nhất chắc là đi seeding cho talkshow “Pave the way - Outta the maze”. Đi seeding khắp nơi xong bạn bè phát hiện comment bảo là Mai nay siêng năng đi seeding cái gì vậy, đúng là không thể quên được!
- Gia Nghi (ban Truyền thông)
- Quỳnh Anh (ban Truyền thông)
Hồi còn vòng challenge, mình đặt tên nick SYE của mình là “Nghi Chau” rồi dùng nick đó tham gia training mà anh Linh không biết, ảnh cứ gọi Châu 1, 2, 3 lần mà không thấy ai trả lời hết trơn. Nên là, ảnh mới kêu chị Huyền kick mình ra khỏi meet, thì chị Huyền với Yến mới nhìn nhau kiểu “Ủa, ban mình có ai tên Châu hả?”. Mình lúc đấy kiểu cảm giác là ảnh đang nói mình, nhìn lại tên nick thì mới tá hoả, ảnh kêu thêm 1 lần bạn Châu gì đó thì mình bật mic lên, bảo mình tên Nghi nên ảnh mới buông tha. Từ đó về sau, buổi training nào ảnh cũng gọi mình lên “phát biểu”, từ đó sợ anh Linh luôn.
Kỷ niệm vui nhất của mình là lần đầu tiên được nói chuyện với các chị. Bình thường mình cũng ít nói chuyện với mọi người khi họp online, chỉ nghe thôi và được giao việc gì thì mình làm. Cho đến khi mình được trực tiếp phỏng vấn chị Nhi, chị cũng biết tên mình và nói chuyện với mình. Xong Yến cũng vào Yến nói chuyện nữa. Mình thấy đây là lần mình vui nhất kiểu mọi người đã biết tên mình và mình cũng nói chuyện được với mọi người rồi. *Designer note: phần này design mãi mới vừa ý Tổng biên tập :v, hope mọi người sẽ thấy vibe của nó hề và gửi gắm lời yêu thương tới các bạn designer :v
- Tuệ Minh (ban Nhân sự)
Một kỷ niệm đáng nhớ của bạn và nhà S?
Anyone wants some bondings?
Đối với mình là buổi First Meeting khi mà mình phải nói ra 2 điều thật và 1 điều sai ấy. Mọi người có thể nhớ mình thích đi triển lãm mà mọi người, nhưng mà không ai nhớ mình thích đi triển lãm hết luôn. Mình đã bonding nhiều rồi nhưng buổi đấy làm mình ấn tượng vì không nghĩ mọi người có thể vui đến thế.
Seeding, seeding, seeding mãi không hết...
- Việt Đoan (ban Subteam) Hồi dịch hai bài về Kpop mình bị trầm cảm ó. Lúc đó mình bơi bơi bơi trong deadline, xong deadline rồi kiểu thở phào nhẹ nhõm nên đi chơi xả stress, ra sân bay luôn. Mình đã định cho mấy bài dịch ra khỏi bộ nhớ thì Duy Hoà nhắn tin kêu mình sửa lại tiêu đề nữa chời ạ!! Với kinh nghiệm đu Kpop ít ỏi nên mình không hiểu nhiều thuật ngữ và không biết đây là idol của nhóm nhạc gì. Rồi còn “phản ứng hoá học” theo nghĩa bóng thì mình hiểu nhưng dịch ra tiếng Anh thì nó là một từ gì khoa học lắm không nhớ nữa, não mình nhảy số đi search báo Hàn xem nó ra từ gì rồi xài từ đó luôn!
- Hương Mai (ban Truyền thông) Hoạt động mà mình nhớ nhất chắc là đi seeding cho talkshow “Pave the way - Outta the maze”. Đi seeding khắp nơi xong bạn bè phát hiện comment bảo là Mai nay siêng năng đi seeding cái gì vậy, đúng là không thể quên được!
- Gia Nghi (ban Truyền thông)
- Quỳnh Anh (ban Truyền thông)
Hồi còn vòng challenge, mình đặt tên nick SYE của mình là “Nghi Chau” rồi dùng nick đó tham gia training mà anh Linh không biết, ảnh cứ gọi Châu 1, 2, 3 lần mà không thấy ai trả lời hết trơn. Nên là, ảnh mới kêu chị Huyền kick mình ra khỏi meet, thì chị Huyền với Yến mới nhìn nhau kiểu “Ủa, ban mình có ai tên Châu hả?”. Mình lúc đấy kiểu cảm giác là ảnh đang nói mình, nhìn lại tên nick thì mới tá hoả, ảnh kêu thêm 1 lần bạn Châu gì đó thì mình bật mic lên, bảo mình tên Nghi nên ảnh mới buông tha. Từ đó về sau, buổi training nào ảnh cũng gọi mình lên “phát biểu”, từ đó sợ anh Linh luôn.
Kỷ niệm vui nhất của mình là lần đầu tiên được nói chuyện với các chị. Bình thường mình cũng ít nói chuyện với mọi người khi họp online, chỉ nghe thôi và được giao việc gì thì mình làm. Cho đến khi mình được trực tiếp phỏng vấn chị Nhi, chị cũng biết tên mình và nói chuyện với mình. Xong Yến cũng vào Yến nói chuyện nữa. Mình thấy đây là lần mình vui nhất kiểu mọi người đã biết tên mình và mình cũng nói chuyện được với mọi người rồi. *Designer note: phần này design mãi mới vừa ý Tổng biên tập :v, hope mọi người sẽ thấy vibe của nó hề và gửi gắm lời yêu thương tới các bạn designer :v
Đâu là điều giữ chân bạn ở lại SYE đến tận bây giờ?
Mình tham gia SYE đến nay là được gần 4 tháng. Theo mình thì có hai yếu tố, đó là con người và sứ mệnh của dự án. Về yếu tố con người thì mọi người ở đây đều vui vẻ, hoà đồng, hỗ trợ lẫn nhau và chỉ dạy mình nhiều điều. Thứ hai là sứ mệnh của dự án, SYE muốn đưa dịch thuật tới gần hơn với giới trẻ, các bài đăng rất đa dạng đề tài. Sau khi đọc và nghiên cứu xong thì mình tiếp thu thêm nhiều kiến thức mới và có thể chia sẻ chúng với bạn bè, nên mình thấy đây là một đặc điểm rất độc đáo của nhà S.
Tại vì mình đang vẽ cú Slayyy bạn ạ. Mình đang có mười mấy con cú đang đợi mà mình mới vẽ có 3 con à, còn khoảng 10 con lận!!! Mà một tháng mình vẽ được 4 con thôi. Khi nào cảm thấy quá sức gì đó thì có thể mình sẽ không làm nữa nhưng trước mắt thì cứ vẽ xong cú đã nha, đơn giản vậy thôi. Có lần mọi người bàn làm giấy chứng nhận rồi tặng thêm con cú nhồi bông, mình đã định comment là “Quá đủ cú trong cuộc đời rồi!”
- Minh Hồng (ban Nhân sự )
- Việt Đoan (ban Subteam)
Nếu mà nói về điểm thu hút nhất khiến mình tiếp tục gắn bó với SYE đó chính là những người mà mình quen ở đây, là Yến, bạn Ngọc, chị Mộc…. Vì họ vẫn luôn còn nhiệt huyết ở lại, với cả, khi ban Sự kiện rời đi hết, mình cũng rất bất ngờ khi được nhận chức Trưởng ban Đối ngoại. Và mình nghĩ chưa cần phải quá nặng nề về kỹ năng chuyên môn, mà mình hãy có trách nhiệm với ban, và mình chọn tiếp tục gắn bó với SYE đến hiện tại.
- Thúy Hường (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Khi mà mình vào ban của mìn h, mình thấy mọi người rất có trách nhiệm và hăn g say với công việc của mình, nên mình rất là thích điều đó. Khi mình mới vào, ban Đối ngoại Sự kiện chỉ có mỗi mình thôi, như ng mà mọi người trong ban tổ chức cho mình một buổi chào đón thà nh viên mới rất hoành tráng, mình rất là cảm động luôn. Khi mà mình làm việc, mình không có nhiề u kinh nghiệm, mình hỏi mọi người rất là nhiề u, mọi người cũng hay trả lời mình nữa, nên là mìn h rất là thích, mình rất là cảm động và mình rất là si mê luôn.
- Huyền Trân (ban Đối ngoại -
Sự kiện)
Mình nghĩ điểm thu hút nhất của SYE chính là tính cộng đồng cũng như điểm đặc trưng trong tính chất của dự án. Các dự án trong cộng đồng Youth+ thường là một môi trường thoải mái dành cho mọi người đến từ khắp mọi nơi và bất kỳ bối cảnh như thế nào, nói chung là ai cũng tham gia được. Mình rất thích điều này vì tính cộng đồng và khả năng kết nối của nó. Thứ hai là chuyên môn, hiện tại thì mình vẫn thấy là có rất ít dự án về dịch thuật luôn, nên đó cũng có thể là một phần giữ chân mọi người lại với SYE. Mình cảm thấy hai điều đó là quan trọng nhất.
- Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
Đâu là điều giữ chân bạn ở lại SYE đến tận bây giờ?
Mình tham gia SYE đến nay là được gần 4 tháng. Theo mình thì có hai yếu tố, đó là con người và sứ mệnh của dự án. Về yếu tố con người thì mọi người ở đây đều vui vẻ, hoà đồng, hỗ trợ lẫn nhau và chỉ dạy mình nhiều điều. Thứ hai là sứ mệnh của dự án, SYE muốn đưa dịch thuật tới gần hơn với giới trẻ, các bài đăng rất đa dạng đề tài. Sau khi đọc và nghiên cứu xong thì mình tiếp thu thêm nhiều kiến thức mới và có thể chia sẻ chúng với bạn bè, nên mình thấy đây là một đặc điểm rất độc đáo của nhà S.
Tại vì mình đang vẽ cú Slayyy bạn ạ. Mình đang có mười mấy con cú đang đợi mà mình mới vẽ có 3 con à, còn khoảng 10 con lận!!! Mà một tháng mình vẽ được 4 con thôi. Khi nào cảm thấy quá sức gì đó thì có thể mình sẽ không làm nữa nhưng trước mắt thì cứ vẽ xong cú đã nha, đơn giản vậy thôi. Có lần mọi người bàn làm giấy chứng nhận rồi tặng thêm con cú nhồi bông, mình đã định comment là “Quá đủ cú trong cuộc đời rồi!”
- Minh Hồng (ban Nhân sự )
- Việt Đoan (ban Subteam)
Nếu mà nói về điểm thu hút nhất khiến mình tiếp tục gắn bó với SYE đó chính là những người mà mình quen ở đây, là Yến, bạn Ngọc, chị Mộc…. Vì họ vẫn luôn còn nhiệt huyết ở lại, với cả, khi ban Sự kiện rời đi hết, mình cũng rất bất ngờ khi được nhận chức Trưởng ban Đối ngoại. Và mình nghĩ chưa cần phải quá nặng nề về kỹ năng chuyên môn, mà mình hãy có trách nhiệm với ban, và mình chọn tiếp tục gắn bó với SYE đến hiện tại.
- Thúy Hường (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Khi mà mình vào ban của mìn h, mình thấy mọi người rất có trách nhiệm và hăn g say với công việc của mình, nên mình rất là thích điều đó. Khi mình mới vào, ban Đối ngoại Sự kiện chỉ có mỗi mình thôi, như ng mà mọi người trong ban tổ chức cho mình một buổi chào đón thà nh viên mới rất hoành tráng, mình rất là cảm động luôn. Khi mà mình làm việc, mình không có nhiề u kinh nghiệm, mình hỏi mọi người rất là nhiề u, mọi người cũng hay trả lời mình nữa, nên là mìn h rất là thích, mình rất là cảm động và mình rất là si mê luôn.
- Huyền Trân (ban Đối ngoại -
Sự kiện)
Mình nghĩ điểm thu hút nhất của SYE chính là tính cộng đồng cũng như điểm đặc trưng trong tính chất của dự án. Các dự án trong cộng đồng Youth+ thường là một môi trường thoải mái dành cho mọi người đến từ khắp mọi nơi và bất kỳ bối cảnh như thế nào, nói chung là ai cũng tham gia được. Mình rất thích điều này vì tính cộng đồng và khả năng kết nối của nó. Thứ hai là chuyên môn, hiện tại thì mình vẫn thấy là có rất ít dự án về dịch thuật luôn, nên đó cũng có thể là một phần giữ chân mọi người lại với SYE. Mình cảm thấy hai điều đó là quan trọng nhất.
- Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
Đâu là điều giữ chân bạn ở lại SYE đến tận bây giờ?
Tại vì mọi người đỉnh hơn rất nhiều, mọi người kiểu chủ yếu là sinh viên đại học ấy, cho nên là cách làm việc với cả kiểu nội bộ của mọi người cách hoạt động nó khác so với câu lạc bộ của học sinh cấp 3 nhiều lắm ấy. Với lại là, mọi người cứ tưởng tượng như này nhá, mình mới vào có nửa tháng mà mình còn biết được nhiều hơn cả một nhiệm kỳ ở một nơi khác. Còn chị DP của chúng ta là một con người được học bổng toàn phần du học Hàn Quốc, đó là ước mơ của mình. Đó cũng chính là một cái gì đó để khiến mình ở lại để mình tìm được thêm các cái mẹo, các cái thông tin và cái cách của chị Thanh để mình áp dụng cho bản thân. Nói chung là điều kéo mình ở lại SYE là đó mình còn có rất là nhiều cái cần phải học ở đây quá.
Với lại là mọi người ơi, dù mới vào có gần 3 tháng nhưng mà mọi người đã giúp mình khá là nhiều và kiểu có nhiều buổi training í xong kiểu sau tham gia các buổi training của chị Tú rồi là chị Nhi, chị Huyền và thầy Mai Chung Min rồi là thầy Duy thì kiểu mọi thứ kiến thức của mình mình cảm thấy mọi thứ rất là mới. Mình lúc nào mình mà nói đến việc apply SYE là mình dùng cái từ là bước đến một chân trời mới, một thế giới mới. Đó là những gì mà mình nói với những đám bạn của mình. Lúc mà bọn nó nghe về việc apply SYE là mình thường nói với chúng nó: “Bọn mày phải cảm nhận cái cảm nhận của tao về cái việc đến một thế giới mới nó gọi là hứng thú, hào hứng đến thế nào như vậy”. Cái biệt danh mình đặt ra cho nhà S là một thế giới mới. Tại vì mình non lắm mình đã biết gì đâu đúng không, mình vào đây mình nhìn luôn kiểu mọi thứ rất là mới.
- Vân Anh (ban Truyền thông)
Set SYE up with newbie
Đâu là điều giữ chân bạn ở lại SYE đến tận bây giờ?
Tại vì mọi người đỉnh hơn rất nhiều, mọi người kiểu chủ yếu là sinh viên đại học ấy, cho nên là cách làm việc với cả kiểu nội bộ của mọi người cách hoạt động nó khác so với câu lạc bộ của học sinh cấp 3 nhiều lắm ấy. Với lại là, mọi người cứ tưởng tượng như này nhá, mình mới vào có nửa tháng mà mình còn biết được nhiều hơn cả một nhiệm kỳ ở một nơi khác. Còn chị DP của chúng ta là một con người được học bổng toàn phần du học Hàn Quốc, đó là ước mơ của mình. Đó cũng chính là một cái gì đó để khiến mình ở lại để mình tìm được thêm các cái mẹo, các cái thông tin và cái cách của chị Thanh để mình áp dụng cho bản thân. Nói chung là điều kéo mình ở lại SYE là đó mình còn có rất là nhiều cái cần phải học ở đây quá.
Với lại là mọi người ơi, dù mới vào có gần 3 tháng nhưng mà mọi người đã giúp mình khá là nhiều và kiểu có nhiều buổi training í xong kiểu sau tham gia các buổi training của chị Tú rồi là chị Nhi, chị Huyền và thầy Mai Chung Min rồi là thầy Duy thì kiểu mọi thứ kiến thức của mình mình cảm thấy mọi thứ rất là mới. Mình lúc nào mình mà nói đến việc apply SYE là mình dùng cái từ là bước đến một chân trời mới, một thế giới mới. Đó là những gì mà mình nói với những đám bạn của mình. Lúc mà bọn nó nghe về việc apply SYE là mình thường nói với chúng nó: “Bọn mày phải cảm nhận cái cảm nhận của tao về cái việc đến một thế giới mới nó gọi là hứng thú, hào hứng đến thế nào như vậy”. Cái biệt danh mình đặt ra cho nhà S là một thế giới mới. Tại vì mình non lắm mình đã biết gì đâu đúng không, mình vào đây mình nhìn luôn kiểu mọi thứ rất là mới.
- Vân Anh (ban Truyền thông)
Set SYE up with newbie
Bạn đã thay đổi gì sau khi tham gia nhà SYE thế? Sau khi quyết tâm tham gia SYE, mình đã cải thiện được khả năng thiết kế, bước ra vùng an toàn của bản thân, tham gia các hoạt động khác, tạo dựng các mối quan hệ, cũng coi như là một tiến bộ khá lớn. - Tấn Duy (ban Truyền thông)
Mình thay đổi nhiều từ khi tham gia SYE. Về kiến thức thì mình được mọi người dạy bảo rất nhiều, không chỉ là kiến thức chuyên môn mà còn là những kỹ năng mới mẻ, thú vị. Điều thứ hai là mở rộng mối quan hệ, mình quen biết thêm nhiều anh chị, bạn bè khắp mọi miền tổ quốc. Và theo đó thì mình cũng cảm thấy bản thân trưởng thành, chín chắn hơn, tính cách cởi mở hơn. Việc tham gia ban Nhân sự cũng giúp mình rèn luyện được khả năng giao tiếp khéo léo hơn nữa.
Thực sự thì có rất nhiều điều trong suy nghĩ của mình đã thay đổi từ khi mình trở thành thành viên ban Nhân sự. Vị trí thành viên ban Nhân sự thì hầu như chỉ nhắc deadline và check seeding là chính, còn về những mảng khác như hành chính, PR nội bộ, tổ chức bonding và tuyển dụng, thì những vai trò trong các mảng này chưa thực sự rõ ràng khi mình biết đến ban Nhân sự ở những dự án trước. Khi tham gia SYE, mình cảm thấy bản thân ngày nào cũng phải update kiến thức mới. Đó không chỉ là niềm vui mà còn là áp lực, vì mình cảm thấy nhà S đang hoạt động như một công ty thực thụ thay vì một tổ chức cộng đồng. Ngoài học được nhiều điều bất ngờ về ban Nhân sự, mình còn biết thêm về quy trình hoạt động mang tính quy củ hơn, nhiều giấy tờ hơn về những dự án ngoại khóa khác mà mình tham gia, rồi mình còn biết đến các vị trí như ban Subteam và ban Chuyên môn. - Minh Hồng (ban Nhân sự)
- Quỳnh Như (ban Nhân sự)
Khi làm việc với mọi người thì mình hơi bỡ ngỡ, kể cả cho đến hiện tại. Nhưng mình cảm thấy teamwork tốt hơn. Một mình làm thì mất rất nhiều thời gian, không có người đọc lại bài và góp ý, đôi khi mình cũng không biết mình sai ở chỗ nào cả. So với ngày đầu tham gia dự án, mình thấy bản thân thay đổi khá nhiều. Nói chuyện với mọi người, làm việc với nhiều người hơn. - Ngọc Ánh (ban Subteam)
Mình biết được thêm điều mới, và mạnh dạn hơn. Mình khá là ít nói, và thường là người im lặng nhiều hơn. Nhưng nhờ Digital Book sắp tới mà mình đã mạnh dạn nhắn tin cho các bạn để hẹn lịch phỏng vấn, và tương tác với mọi người trong quá trình phỏng vấn. Một chuyện nếu không tham gia vào SYE thì mình không thể nghĩ mình có thể làm được. - Minh Hạnh (ban Subteam)
Bận rộn hơn, cảm giác cuộc đời trôi qua có ý nghĩa hơn. Có thêm kinh nghiệm dùng AI học được từ buổi training. - Thanh Hằng (ban Subteam)
Sau khi vào SYE thì mình có một số sự thay đổi. Đầu tiên là những gì mình học được, ví dụ như quy trình tuyển dụng, viết mail, chịu trách nhiệm với công việc, đề cao sự hoàn hảo nhất có thể khi hoàn g - Hải Đăn thành nhiệm vụ. Về tính cách thì mình ự s n ) (ban Nhâ nghĩ mình không thay đổi nhiều sau khi tham gia SYE, nhưng hiện tại thì mình đã quen thuộc hơn nên có cởi mở hơn một chút. Những buổi họp chung thì mình vẫn ít nói, nhưng trong các buổi như “Study with SYE” thì mình cố gắng giao Mình cảm thấy như là mình bây giờ là một người lưu nhiều hơn và nói chuyện có kinh nghiệm đầy mình, cảm giác nó sao nhở, nó với mọi người. gọi là nó đỡ phèn hơn, ngầu hơn, cảm thấy là tự tin vào những gì bản thân đang có luôn ấy. Nói chung là xong rồi là mới vào ban Truyền thông mà được train content rồi training cả với cả đối ngoại - sự kiện. Ôi giời ơi. Cảm thấy bản thân mình mới lạ lắm í, mình cũng nhiều lần đang ngồi design bài cho nhà S xong rồi mình nghĩ lại cái thời chưa vào nhà S với bản thân bây giờ mình kiểu “sao mà bản thân đỉnh như thế này, mày đỉnh thế”, mặc dù vẫn chưa có gì nhưng mà so sánh với bản thân mình ngày xưa thì cảm thấy nó đỉnh hơn nhiều thật luôn í, kiểu như con chim non vừa mới mọc một xíu lông nhưng mà ít ra là đang có lông, còn hơn là không có lông để bay, có lông thêm một xíu nữa là bay được rồi. - Vân Anh (ban Truyền thông)
Bạn đã thay đổi gì sau khi tham gia nhà SYE thế? Sau khi quyết tâm tham gia SYE, mình đã cải thiện được khả năng thiết kế, bước ra vùng an toàn của bản thân, tham gia các hoạt động khác, tạo dựng các mối quan hệ, cũng coi như là một tiến bộ khá lớn. - Tấn Duy (ban Truyền thông)
Mình thay đổi nhiều từ khi tham gia SYE. Về kiến thức thì mình được mọi người dạy bảo rất nhiều, không chỉ là kiến thức chuyên môn mà còn là những kỹ năng mới mẻ, thú vị. Điều thứ hai là mở rộng mối quan hệ, mình quen biết thêm nhiều anh chị, bạn bè khắp mọi miền tổ quốc. Và theo đó thì mình cũng cảm thấy bản thân trưởng thành, chín chắn hơn, tính cách cởi mở hơn. Việc tham gia ban Nhân sự cũng giúp mình rèn luyện được khả năng giao tiếp khéo léo hơn nữa.
Thực sự thì có rất nhiều điều trong suy nghĩ của mình đã thay đổi từ khi mình trở thành thành viên ban Nhân sự. Vị trí thành viên ban Nhân sự thì hầu như chỉ nhắc deadline và check seeding là chính, còn về những mảng khác như hành chính, PR nội bộ, tổ chức bonding và tuyển dụng, thì những vai trò trong các mảng này chưa thực sự rõ ràng khi mình biết đến ban Nhân sự ở những dự án trước. Khi tham gia SYE, mình cảm thấy bản thân ngày nào cũng phải update kiến thức mới. Đó không chỉ là niềm vui mà còn là áp lực, vì mình cảm thấy nhà S đang hoạt động như một công ty thực thụ thay vì một tổ chức cộng đồng. Ngoài học được nhiều điều bất ngờ về ban Nhân sự, mình còn biết thêm về quy trình hoạt động mang tính quy củ hơn, nhiều giấy tờ hơn về những dự án ngoại khóa khác mà mình tham gia, rồi mình còn biết đến các vị trí như ban Subteam và ban Chuyên môn. - Minh Hồng (ban Nhân sự)
- Quỳnh Như (ban Nhân sự)
Khi làm việc với mọi người thì mình hơi bỡ ngỡ, kể cả cho đến hiện tại. Nhưng mình cảm thấy teamwork tốt hơn. Một mình làm thì mất rất nhiều thời gian, không có người đọc lại bài và góp ý, đôi khi mình cũng không biết mình sai ở chỗ nào cả. So với ngày đầu tham gia dự án, mình thấy bản thân thay đổi khá nhiều. Nói chuyện với mọi người, làm việc với nhiều người hơn. - Ngọc Ánh (ban Subteam)
Mình biết được thêm điều mới, và mạnh dạn hơn. Mình khá là ít nói, và thường là người im lặng nhiều hơn. Nhưng nhờ Digital Book sắp tới mà mình đã mạnh dạn nhắn tin cho các bạn để hẹn lịch phỏng vấn, và tương tác với mọi người trong quá trình phỏng vấn. Một chuyện nếu không tham gia vào SYE thì mình không thể nghĩ mình có thể làm được. - Minh Hạnh (ban Subteam)
Bận rộn hơn, cảm giác cuộc đời trôi qua có ý nghĩa hơn. Có thêm kinh nghiệm dùng AI học được từ buổi training. - Thanh Hằng (ban Subteam)
Sau khi vào SYE thì mình có một số sự thay đổi. Đầu tiên là những gì mình học được, ví dụ như quy trình tuyển dụng, viết mail, chịu trách nhiệm với công việc, đề cao sự hoàn hảo nhất có thể khi hoàn g - Hải Đăn thành nhiệm vụ. Về tính cách thì mình ự s n ) (ban Nhâ nghĩ mình không thay đổi nhiều sau khi tham gia SYE, nhưng hiện tại thì mình đã quen thuộc hơn nên có cởi mở hơn một chút. Những buổi họp chung thì mình vẫn ít nói, nhưng trong các buổi như “Study with SYE” thì mình cố gắng giao Mình cảm thấy như là mình bây giờ là một người lưu nhiều hơn và nói chuyện có kinh nghiệm đầy mình, cảm giác nó sao nhở, nó với mọi người. gọi là nó đỡ phèn hơn, ngầu hơn, cảm thấy là tự tin vào những gì bản thân đang có luôn ấy. Nói chung là xong rồi là mới vào ban Truyền thông mà được train content rồi training cả với cả đối ngoại - sự kiện. Ôi giời ơi. Cảm thấy bản thân mình mới lạ lắm í, mình cũng nhiều lần đang ngồi design bài cho nhà S xong rồi mình nghĩ lại cái thời chưa vào nhà S với bản thân bây giờ mình kiểu “sao mà bản thân đỉnh như thế này, mày đỉnh thế”, mặc dù vẫn chưa có gì nhưng mà so sánh với bản thân mình ngày xưa thì cảm thấy nó đỉnh hơn nhiều thật luôn í, kiểu như con chim non vừa mới mọc một xíu lông nhưng mà ít ra là đang có lông, còn hơn là không có lông để bay, có lông thêm một xíu nữa là bay được rồi. - Vân Anh (ban Truyền thông)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Để nói ấn tượng nhất có lẽ là Yến, Trưởng ban Truyền thông hiện tại, tuy nhỏ tuổi hơn mình nhưng chạy deadline kinh khủng. Với cả cách Yến gắn kết ban rất sôi động và nhiệt huyết. Làm việc với Yến rất vui. - Bảo Anh (ban Truyền thông)
Onboarding
Mình ấn tượng nhất là Yến, tại vì cũng kiểu bạn đồng niên, đu idol rồi cũng nhắn tin nhiều. Ngày phỏng vấn là ngày đầu tiên gặp Yến. Trời ơi, friendly lắm vì lúc đó đang phỏng vấn căng căng á, cái giơ tay mèo một cái hết căng luôn. Nói chung là friendly ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cũng giỏi với lại học Kinh tế Quốc dân nữa. Với lại má đây cũng kiểu surprise lắm, làm hai ban lận, Đối ngoại - Sự kiện nhưng không phải Trưởng ban, không biết Trưởng ban hay Phó ban. Rồi sau này cũng biết Yến học tiếng Trung nữa, giỏi mà cũng friendly mà cũng đu idol giống mình luôn. - Gia Nghi (ban Truyền Thông)
Bạn muốn bật mí gì nè?
Gen trước, gen cùng mình và vẫn hoạt động thì mình ấn tượng với bạn Trưởng ban cũ của ban Chuyên môn là Linh Ngọc, em ấy làm việc rất chuyên nghiệp, quan tâm mọi người trong team, sửa bài cho mình rất cẩn thận, giúp mình có cách diễn đạt, cách dịch cải thiện hơn. - Phương Thảo (ban Chuyên môn)
Ban đầu mình tham gia thì mình được em Linh Ngọc, Trưởng ban Chuyên môn, hướng dẫn và mình rất ấn tượng với em ấy. Tuy em ấy nhỏ tuổi nhưng rất năng động, tích cực, quản lý ban hiệu quả, giúp đỡ được tất cả thành viên trong ban, luôn nhắc nhở và hỗ trợ mọi người trong quá trình dịch bài. Mình nhớ một lần trong vòng challenge, lúc đó mình gặp khó khăn trong việc tìm bài cho một chủ đề khá khó tìm và em ấy đã chủ động liên hệ với mình để hỗ trợ. Do đó, mình ấn tượng với em ấy nhất. Hy vọng ban Chuyên môn có thể có một buổi gặp nhau offline ha! - Nguyễn Thị Phương (ban Chuyên môn)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Để nói ấn tượng nhất có lẽ là Yến, Trưởng ban Truyền thông hiện tại, tuy nhỏ tuổi hơn mình nhưng chạy deadline kinh khủng. Với cả cách Yến gắn kết ban rất sôi động và nhiệt huyết. Làm việc với Yến rất vui. - Bảo Anh (ban Truyền thông)
Onboarding
Mình ấn tượng nhất là Yến, tại vì cũng kiểu bạn đồng niên, đu idol rồi cũng nhắn tin nhiều. Ngày phỏng vấn là ngày đầu tiên gặp Yến. Trời ơi, friendly lắm vì lúc đó đang phỏng vấn căng căng á, cái giơ tay mèo một cái hết căng luôn. Nói chung là friendly ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cũng giỏi với lại học Kinh tế Quốc dân nữa. Với lại má đây cũng kiểu surprise lắm, làm hai ban lận, Đối ngoại - Sự kiện nhưng không phải Trưởng ban, không biết Trưởng ban hay Phó ban. Rồi sau này cũng biết Yến học tiếng Trung nữa, giỏi mà cũng friendly mà cũng đu idol giống mình luôn. - Gia Nghi (ban Truyền Thông)
Bạn muốn bật mí gì nè?
Gen trước, gen cùng mình và vẫn hoạt động thì mình ấn tượng với bạn Trưởng ban cũ của ban Chuyên môn là Linh Ngọc, em ấy làm việc rất chuyên nghiệp, quan tâm mọi người trong team, sửa bài cho mình rất cẩn thận, giúp mình có cách diễn đạt, cách dịch cải thiện hơn. - Phương Thảo (ban Chuyên môn)
Ban đầu mình tham gia thì mình được em Linh Ngọc, Trưởng ban Chuyên môn, hướng dẫn và mình rất ấn tượng với em ấy. Tuy em ấy nhỏ tuổi nhưng rất năng động, tích cực, quản lý ban hiệu quả, giúp đỡ được tất cả thành viên trong ban, luôn nhắc nhở và hỗ trợ mọi người trong quá trình dịch bài. Mình nhớ một lần trong vòng challenge, lúc đó mình gặp khó khăn trong việc tìm bài cho một chủ đề khá khó tìm và em ấy đã chủ động liên hệ với mình để hỗ trợ. Do đó, mình ấn tượng với em ấy nhất. Hy vọng ban Chuyên môn có thể có một buổi gặp nhau offline ha! - Nguyễn Thị Phương (ban Chuyên môn)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Mình rất yêu mến Điều phối Phương Thanh của dự án mình. Đầu tiên là mình rất thích nụ cười rạng rỡ, tươi tắn của chị. Dạo gần đây mình đã làm việc chung nhiều hơn và cảm nhận được năng lượng chị truyền đến cho mọi người. Chị Thanh cũng là người nhiệt tình và luôn khuấy động không khí trong các buổi họp. Có thể nói chị Thanh là người mà mình cảm thấy gây ấn tượng sâu sắc nhất trong SYE.
Chị Nhi Trưởng ban rất nỗ lực, song song với làm tốt phần việc của mình còn làm hài hòa mọi người xung quanh, mọi người trong ban không bị ngượng ngùng. - Thanh Hằng (ban Subteam) Chị Nhi cố gắng để tạo không khí với mọi người, giúp mọi người chia sẻ được nhiều hơn để không khí của ban Subteam nhộn nhịp sôi động hơn, chị ấy rất nỗ lực trong việc này. - Hải Ly (ban Subteam) Chị Nhi. Mặc dù chị có nhiều deadline nhưng ko thấy lúc nào chị bực bội, khó chịu, chị rep tin nhắn siêu nhanh, thành viên nào nhắn vô group cũng được rep liền, làm mình cảm thấy luôn được quan tâm. - Gia Mẫn (ban Subteam)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
- Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn)
Toàn dự án mình thì mình ấn tượng với chị Xuân Nhi bên ban Subteam. Tính cách, phong cách nói chuyện của chị Nhi rất năng động. Trong mỗi cuộc trò chuyện chị Nhi nhắn thì mình thấy tin nhắn của chị tạo năng lượng cho mọi người và tăng tính tương tác giữa các thành viên. Ngoài ra thì mình thấy trong các hoạt động nào của các ban cũng đều có sự góp mặt của chị Nhi nữa. Kiểu như chị Nhi toàn năng, gần như chị Thanh. Còn trong ban của mình thì mình ấn tượng với Yến. Yến một mình cân hết, những lúc mình hỏi có cần giúp không thì Yến nói có thể tự làm được, điều đó làm mình rất ấn tượng.
- Cẩm Phương (ban Đối ngoại - Sự kiện)
- Kỳ Duyên (ban Nhân sự)
Mình ấn tượng nhất là chị Hường của ban của mình. Cái lúc mà mình challenge thì chị Hường cũng đang challenge cho vị trí Trưởng ban á, chị Hường cũng rất là quan tâm tới mình, chị hỏi mình là có vấn đề gì không, có gặp khó khăn gì không, chị luôn quan tâm hỏi thăm quá trời nên mình không cảm thấy bị lạc lõng, cảm thấy rất là hoà hợp nữa. Chị Hường cũng trả lời tin nhắn rất là nhanh tại vì nhiều lúc mình hỏi mà mình cần câu trả lời liền nhưng mà chỉ rep rất là nhanh nên là mình rất là thích chị Hường. - Huyền Trân (ban Đối ngoại - Sự kiện)
- Tấn Duy (ban Truyền thông)
Mình ấn tượng với chị Thương, Phó ban Subteam nhất tại vì chị Thương luôn có những chia sẻ, góc nhìn, tâm sự sâu sắc, những nhận xét ở khía cạnh mà mình không bao ngờ tới. Còn nữa, khi mà mình nhổ răng khôn ở bên này, chị Thương là người đầu tiên nhắn tin riêng hỏi thăm tui trong khi mọi người chỉ nhắn tin trong group thôi.
Có lẽ là Hồng trong ban của mình. Hồng đã gánh mình suốt thời gian đầu hồi mình mới vào ban, đối với mình Hồng giống như một người đồng đội đồng hành với mình qua những deadline vậy đó. Ngoài ra còn có chị Như ban của mình, ngoài ban thì mình có ấn tượng chị Nhi, anh Hòa vì mọi người lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện và tích cực.
Mặc dù là mình không nói chuyện với bạn ấy nhưng mà cảm thấy khá ấn tượng là bạn… tự nhiên quên họ tên rồi, Hoà ấy ạ. Từ lúc đầu mình cũng ấn tượng với bạn ấy là bạn ấy tham gia cả Youth+ Hà Nội với cả dự án bên mình nữa mà vẫn còn có thể đảm nhiệm được, khá là siêu. Từ cái lúc mà lúc mà mọi người bảo là xem thần số học với tarot, nhưng mà lúc đó mình không có thời gian nên mình không vào được nhưng mà bạn ấy bảo là hình như bạn ấy cũng có biết thần số học thì mình cũng ấn tượng với bạn ấy. Giọng Hà Nội gốc nghe hay thật á. - Ngọc Ánh (ban Subteam) -
Để ấn tượng thì cũng nhiều lắm. Có Hường của ban mình, có Yến và chị Thanh, một số bạn khác nữa như bạn Linh, Hồng ở bên Nhân sự. Mình tiếp xúc với các bạn qua quá trình và cảm thấy các bạn rất giỏi. Trong quá trình làm việc với ban thì mình ấn tượng với Hường vì mình thấy Hường giỏi và lead ban tốt. Còn Yến trước kia cũng là Phó ban bên mình rồi sau đó qua Truyền thông, mình cũng thấy Yến rất giỏi. Mình ấn tượng mọi người qua cách làm việc của các bạn. - Hà Thu (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Mình rất yêu mến Điều phối Phương Thanh của dự án mình. Đầu tiên là mình rất thích nụ cười rạng rỡ, tươi tắn của chị. Dạo gần đây mình đã làm việc chung nhiều hơn và cảm nhận được năng lượng chị truyền đến cho mọi người. Chị Thanh cũng là người nhiệt tình và luôn khuấy động không khí trong các buổi họp. Có thể nói chị Thanh là người mà mình cảm thấy gây ấn tượng sâu sắc nhất trong SYE.
Chị Nhi Trưởng ban rất nỗ lực, song song với làm tốt phần việc của mình còn làm hài hòa mọi người xung quanh, mọi người trong ban không bị ngượng ngùng. - Thanh Hằng (ban Subteam) Chị Nhi cố gắng để tạo không khí với mọi người, giúp mọi người chia sẻ được nhiều hơn để không khí của ban Subteam nhộn nhịp sôi động hơn, chị ấy rất nỗ lực trong việc này. - Hải Ly (ban Subteam) Chị Nhi. Mặc dù chị có nhiều deadline nhưng ko thấy lúc nào chị bực bội, khó chịu, chị rep tin nhắn siêu nhanh, thành viên nào nhắn vô group cũng được rep liền, làm mình cảm thấy luôn được quan tâm. - Gia Mẫn (ban Subteam)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
- Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn)
Toàn dự án mình thì mình ấn tượng với chị Xuân Nhi bên ban Subteam. Tính cách, phong cách nói chuyện của chị Nhi rất năng động. Trong mỗi cuộc trò chuyện chị Nhi nhắn thì mình thấy tin nhắn của chị tạo năng lượng cho mọi người và tăng tính tương tác giữa các thành viên. Ngoài ra thì mình thấy trong các hoạt động nào của các ban cũng đều có sự góp mặt của chị Nhi nữa. Kiểu như chị Nhi toàn năng, gần như chị Thanh. Còn trong ban của mình thì mình ấn tượng với Yến. Yến một mình cân hết, những lúc mình hỏi có cần giúp không thì Yến nói có thể tự làm được, điều đó làm mình rất ấn tượng.
- Cẩm Phương (ban Đối ngoại - Sự kiện)
- Kỳ Duyên (ban Nhân sự)
Mình ấn tượng nhất là chị Hường của ban của mình. Cái lúc mà mình challenge thì chị Hường cũng đang challenge cho vị trí Trưởng ban á, chị Hường cũng rất là quan tâm tới mình, chị hỏi mình là có vấn đề gì không, có gặp khó khăn gì không, chị luôn quan tâm hỏi thăm quá trời nên mình không cảm thấy bị lạc lõng, cảm thấy rất là hoà hợp nữa. Chị Hường cũng trả lời tin nhắn rất là nhanh tại vì nhiều lúc mình hỏi mà mình cần câu trả lời liền nhưng mà chỉ rep rất là nhanh nên là mình rất là thích chị Hường. - Huyền Trân (ban Đối ngoại - Sự kiện)
- Tấn Duy (ban Truyền thông)
Mình ấn tượng với chị Thương, Phó ban Subteam nhất tại vì chị Thương luôn có những chia sẻ, góc nhìn, tâm sự sâu sắc, những nhận xét ở khía cạnh mà mình không bao ngờ tới. Còn nữa, khi mà mình nhổ răng khôn ở bên này, chị Thương là người đầu tiên nhắn tin riêng hỏi thăm tui trong khi mọi người chỉ nhắn tin trong group thôi.
Có lẽ là Hồng trong ban của mình. Hồng đã gánh mình suốt thời gian đầu hồi mình mới vào ban, đối với mình Hồng giống như một người đồng đội đồng hành với mình qua những deadline vậy đó. Ngoài ra còn có chị Như ban của mình, ngoài ban thì mình có ấn tượng chị Nhi, anh Hòa vì mọi người lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện và tích cực.
Mặc dù là mình không nói chuyện với bạn ấy nhưng mà cảm thấy khá ấn tượng là bạn… tự nhiên quên họ tên rồi, Hoà ấy ạ. Từ lúc đầu mình cũng ấn tượng với bạn ấy là bạn ấy tham gia cả Youth+ Hà Nội với cả dự án bên mình nữa mà vẫn còn có thể đảm nhiệm được, khá là siêu. Từ cái lúc mà lúc mà mọi người bảo là xem thần số học với tarot, nhưng mà lúc đó mình không có thời gian nên mình không vào được nhưng mà bạn ấy bảo là hình như bạn ấy cũng có biết thần số học thì mình cũng ấn tượng với bạn ấy. Giọng Hà Nội gốc nghe hay thật á. - Ngọc Ánh (ban Subteam) -
Để ấn tượng thì cũng nhiều lắm. Có Hường của ban mình, có Yến và chị Thanh, một số bạn khác nữa như bạn Linh, Hồng ở bên Nhân sự. Mình tiếp xúc với các bạn qua quá trình và cảm thấy các bạn rất giỏi. Trong quá trình làm việc với ban thì mình ấn tượng với Hường vì mình thấy Hường giỏi và lead ban tốt. Còn Yến trước kia cũng là Phó ban bên mình rồi sau đó qua Truyền thông, mình cũng thấy Yến rất giỏi. Mình ấn tượng mọi người qua cách làm việc của các bạn. - Hà Thu (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Mình ấn tượng nhất là với bạn Tuệ Minh của ban Nhân sự, ấn tượng sâu đậm vãi, thề. Nếu mà bạn Tuệ Minh đọc được phần này thì tao muốn nói với mày là tao rất ấn tượng về mày, về cái phần giới thiệu của mày, kiểu mày làm mọi người xoay 180 độ luôn. Thề, chơi cái game nói thật nói dối, ai cũng nghĩ là bạn ấy sẽ không thích bar xong kiểu bạn ấy chốt 1 câu alo là có liền. Thề bất ngờ vãi, không ngờ luôn, kiểu chưa bao giờ thấy ai hoạt động ngoại khóa, giới thiệu mình nhận kèo, đặc biệt trên phố Tạ Hiện. Tuệ Minh rất giống bạn mình quen từ hồi cấp 3 nên là ngay từ đầu khi thấy bạn ấy là mình đã để ý nhiều hơn rồi. Mình giới thiệu trong bonding xong thì bạn ấy có nói là ơ nhìn mày quen thế, hình như tao gặp mày ở đâu đó rồi phải không. Câu đó thu hút sự chú ý của mình rồi. Xong đến cái phần đấy, nó như kiểu câu chốt ấy, cho cái sự chú ý từ trước đó rồi ấy. - Duy Hoà (ban Subteam)
Ấn tượng đầu tiên là với chị Trưởng ban của mình, Phạm Linh, một người vừa xinh vừa giỏi và bao dung với đàn em như mình. Tuy chỉ lớn hơn mình một tuổi nhưng chị rất giỏi, rất chín chắn và làm việc chuyên nghiệp. Mình có thể nhìn thấy điều đó từ những buổi training đầu tiên. Mình cũng hay nói với mọi người là trong quãng thời gian đầu tham gia, mình hỏi rất nhiều câu ngu ngơ và hỏi vào những khung giờ ít người online như 11h đêm chẳng hạn. Nhưng chị Linh vẫn rất kiên nhẫn trả lời cho mình và chỉ cho mình từng bước để mình hiểu hơn về những đầu việc của ban Nhân sự. Trong các buổi họp chẳng hạn á, lúc ban đầu mình khá là rén nhưng khi chị Phạm Linh lên tiếng là mình cảm thấy bình tĩnh hơn. Và chị Linh cũng rất lý trí, lần nào họp mà tụi mình tám sang chuyện khác vài phút thì chị sẽ cắt ngang và lái về chuyện công việc để đảm bảo đúng tiến độ và kết thúc buổi họp đúng giờ. - Quỳnh Như (ban Nhân sự)
Câu hỏi này khó ghê ta tại vì mình trải qua 3 Gen rồi thì chắc là mỗi Gen sẽ có 1 người đi. Gen 3 thì chắc là ấn tượng nhất với người đang phỏng vấn mình đây (Phương Thảo, ban Chuyên môn), một người mà đã tham gia từ rất lâu rồi và cũng có những cái đóng góp nhất định, có mong muốn thử sức ở các vị trí mà trước đây mình từng đề xuất. Thì mình rất trân trọng cái nhiệt huyết đấy cũng như là cái tinh thần đó. Hê. Người thứ hai thì cũng là một thành viên cốt cán của SYE là chị Phùng Thị Hương (ban Chuyên môn). Chị ấy đóng góp rất là nhiều này, chuyên môn rất là tốt này, rất là nhiều tình huống dự án kể cả là đã rời dự án rồi nhưng trước khi đi vẫn rất mong muốn đóng góp với dự án. Và cuối cùng một người thứ ba nữa là Trưởng ban hiện tại của ban Subteam đó là Xuân Nhi. Đây là một người mà đã đồng hành cùng với SYE từ rất lâu rồi này cũng như có những đóng góp cho phát triển lên cho ban Subteam này và cả ban Chuyên môn cũng như là toàn dự án nữa. - Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Đâu là người mà bạn “ấn tượng mãi không quên” trong nhà S đây?
Mình ấn tượng nhất là với bạn Tuệ Minh của ban Nhân sự, ấn tượng sâu đậm vãi, thề. Nếu mà bạn Tuệ Minh đọc được phần này thì tao muốn nói với mày là tao rất ấn tượng về mày, về cái phần giới thiệu của mày, kiểu mày làm mọi người xoay 180 độ luôn. Thề, chơi cái game nói thật nói dối, ai cũng nghĩ là bạn ấy sẽ không thích bar xong kiểu bạn ấy chốt 1 câu alo là có liền. Thề bất ngờ vãi, không ngờ luôn, kiểu chưa bao giờ thấy ai hoạt động ngoại khóa, giới thiệu mình nhận kèo, đặc biệt trên phố Tạ Hiện. Tuệ Minh rất giống bạn mình quen từ hồi cấp 3 nên là ngay từ đầu khi thấy bạn ấy là mình đã để ý nhiều hơn rồi. Mình giới thiệu trong bonding xong thì bạn ấy có nói là ơ nhìn mày quen thế, hình như tao gặp mày ở đâu đó rồi phải không. Câu đó thu hút sự chú ý của mình rồi. Xong đến cái phần đấy, nó như kiểu câu chốt ấy, cho cái sự chú ý từ trước đó rồi ấy. - Duy Hoà (ban Subteam)
Ấn tượng đầu tiên là với chị Trưởng ban của mình, Phạm Linh, một người vừa xinh vừa giỏi và bao dung với đàn em như mình. Tuy chỉ lớn hơn mình một tuổi nhưng chị rất giỏi, rất chín chắn và làm việc chuyên nghiệp. Mình có thể nhìn thấy điều đó từ những buổi training đầu tiên. Mình cũng hay nói với mọi người là trong quãng thời gian đầu tham gia, mình hỏi rất nhiều câu ngu ngơ và hỏi vào những khung giờ ít người online như 11h đêm chẳng hạn. Nhưng chị Linh vẫn rất kiên nhẫn trả lời cho mình và chỉ cho mình từng bước để mình hiểu hơn về những đầu việc của ban Nhân sự. Trong các buổi họp chẳng hạn á, lúc ban đầu mình khá là rén nhưng khi chị Phạm Linh lên tiếng là mình cảm thấy bình tĩnh hơn. Và chị Linh cũng rất lý trí, lần nào họp mà tụi mình tám sang chuyện khác vài phút thì chị sẽ cắt ngang và lái về chuyện công việc để đảm bảo đúng tiến độ và kết thúc buổi họp đúng giờ. - Quỳnh Như (ban Nhân sự)
Câu hỏi này khó ghê ta tại vì mình trải qua 3 Gen rồi thì chắc là mỗi Gen sẽ có 1 người đi. Gen 3 thì chắc là ấn tượng nhất với người đang phỏng vấn mình đây (Phương Thảo, ban Chuyên môn), một người mà đã tham gia từ rất lâu rồi và cũng có những cái đóng góp nhất định, có mong muốn thử sức ở các vị trí mà trước đây mình từng đề xuất. Thì mình rất trân trọng cái nhiệt huyết đấy cũng như là cái tinh thần đó. Hê. Người thứ hai thì cũng là một thành viên cốt cán của SYE là chị Phùng Thị Hương (ban Chuyên môn). Chị ấy đóng góp rất là nhiều này, chuyên môn rất là tốt này, rất là nhiều tình huống dự án kể cả là đã rời dự án rồi nhưng trước khi đi vẫn rất mong muốn đóng góp với dự án. Và cuối cùng một người thứ ba nữa là Trưởng ban hiện tại của ban Subteam đó là Xuân Nhi. Đây là một người mà đã đồng hành cùng với SYE từ rất lâu rồi này cũng như có những đóng góp cho phát triển lên cho ban Subteam này và cả ban Chuyên môn cũng như là toàn dự án nữa. - Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
Bạn thích gì ở nhà SYE nhất? Mình thích cách vận hành của dự án, các anh chị làm sheet dễ hiểu, mình biết phần việc của mình là gì. Deadline thả lỏng, mọi người không hối thúc gay gắt.
Chắc là mình được vẽ theo ý của mình muốn. Mình đã vẽ từ hồi cấp 2 thế nhưng mà bắt đầu lên cấp 3 thì mình không vẽ nữa. Chứ không phải đột nhiên mình thích vẽ mà mình cũng vẽ từ lâu rồi xong bây giờ mình vẽ lại thôi. Mình thích sự thoải mái. Mọi người nói chuyện thoải mái thì dễ làm việc hơn.
Trước đây vai trò của mình là Trưởng ban, thực ra cái mình thích nhất là mình được gắn kết với mọi người. Không hẳn là việc dẫn dắt mọi người đâu tại mọi người ở ban Chuyên môn hầu hết là đã học Đại học rồi hoặc là đều năm nhất, thế nên mọi người đều rất trưởng thành. Ở ban Chuyên môn thì mọi người không nói nhiều, nhưng sẽ rất muốn bày tỏ nhiều về bản thân, mình rất thích điều đó.
- Gia Mẫn (ban Subteam)
- Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
- Cẩm Tú (ban Truyền thông) Với vai trò hiện tại, mình thích việc mỗi lần nghĩ ra từ nào sáng tạo hay mỗi lần mình viết xong rồi sau đó đăng bài lên page. Cảm giác bài mình được đăng lên là thích cực kỳ luôn, kiểu cảm giác rất thoả mãn. - Hương Mai (ban Truyền thông)
Nhi with da tree?
Thích chị Nhi. Thỉnh thoảng trao đổi lại với mọi người về bản dịch nên cũng không có vấn đề gì. - Thanh Hằng (ban Subteam)
Các thành viên nhiệt tình, và mình cảm nhận nhà S mọi người gần gũi và gắn bó với nhau như một gia đình vậy. - Hứa Ngọc (ban Truyền thông) Mình khá thích phần tương tác với các bạn trong quá trình tạo ra bản dịch. Vị trí editor khá thú vị. Trong quá trình làm editor cảm thấy khá “đã” vì mỗi người có một văn phong khác nhau và cần teamwork tốt để thống nhất. Sau khi hoàn thành, mình sẽ gửi cho bạn subber nữa, và làm việc như vậy sẽ giúp cải thiện khả năng giao tiếp, khiến công việc theo hướng tốt hơn. - Minh Hạnh (ban Subteam) *Designer’s note: Hoa Hòe các thứ các thứ
Được làm content ở dự án này mình thích nhất là được tiếp xúc với các bạn Designer, tại các bạn design đẹp lắm ạ. Thế nên mình thấy nó chuyên nghiệp, xong nó làm những content của mình thu hút với những người tiếp xúc trong SYE luôn ấy. Nghe hơi buồn cười nhưng mình thấy lúc mình tiếp xúc được với dự án, làm content ở đây nhưng lại học nhiều về design hơn. Digital Book lần này có một đợt chọn người tham gia thiết kế, cũng có một buổi là họp tất cả các bạn designer để xem visual hay sao ấy. Trong cuộc họp có một người đã nhận xét về cách lên bảng màu của các bạn designer trong Digital. Mình cũng nghe xong mình kiểu “Ồ, thì ra là thế”. - Quỳnh Anh (ban Truyền thông)
“chị Thanh in a crabshell”
Bạn thích gì ở nhà SYE nhất? Mình thích cách vận hành của dự án, các anh chị làm sheet dễ hiểu, mình biết phần việc của mình là gì. Deadline thả lỏng, mọi người không hối thúc gay gắt.
Chắc là mình được vẽ theo ý của mình muốn. Mình đã vẽ từ hồi cấp 2 thế nhưng mà bắt đầu lên cấp 3 thì mình không vẽ nữa. Chứ không phải đột nhiên mình thích vẽ mà mình cũng vẽ từ lâu rồi xong bây giờ mình vẽ lại thôi. Mình thích sự thoải mái. Mọi người nói chuyện thoải mái thì dễ làm việc hơn.
Trước đây vai trò của mình là Trưởng ban, thực ra cái mình thích nhất là mình được gắn kết với mọi người. Không hẳn là việc dẫn dắt mọi người đâu tại mọi người ở ban Chuyên môn hầu hết là đã học Đại học rồi hoặc là đều năm nhất, thế nên mọi người đều rất trưởng thành. Ở ban Chuyên môn thì mọi người không nói nhiều, nhưng sẽ rất muốn bày tỏ nhiều về bản thân, mình rất thích điều đó.
- Gia Mẫn (ban Subteam)
- Linh Ngọc (ban Chuyên môn)
- Cẩm Tú (ban Truyền thông) Với vai trò hiện tại, mình thích việc mỗi lần nghĩ ra từ nào sáng tạo hay mỗi lần mình viết xong rồi sau đó đăng bài lên page. Cảm giác bài mình được đăng lên là thích cực kỳ luôn, kiểu cảm giác rất thoả mãn. - Hương Mai (ban Truyền thông)
Nhi with da tree?
Thích chị Nhi. Thỉnh thoảng trao đổi lại với mọi người về bản dịch nên cũng không có vấn đề gì. - Thanh Hằng (ban Subteam)
Các thành viên nhiệt tình, và mình cảm nhận nhà S mọi người gần gũi và gắn bó với nhau như một gia đình vậy. - Hứa Ngọc (ban Truyền thông) Mình khá thích phần tương tác với các bạn trong quá trình tạo ra bản dịch. Vị trí editor khá thú vị. Trong quá trình làm editor cảm thấy khá “đã” vì mỗi người có một văn phong khác nhau và cần teamwork tốt để thống nhất. Sau khi hoàn thành, mình sẽ gửi cho bạn subber nữa, và làm việc như vậy sẽ giúp cải thiện khả năng giao tiếp, khiến công việc theo hướng tốt hơn. - Minh Hạnh (ban Subteam) *Designer’s note: Hoa Hòe các thứ các thứ
Được làm content ở dự án này mình thích nhất là được tiếp xúc với các bạn Designer, tại các bạn design đẹp lắm ạ. Thế nên mình thấy nó chuyên nghiệp, xong nó làm những content của mình thu hút với những người tiếp xúc trong SYE luôn ấy. Nghe hơi buồn cười nhưng mình thấy lúc mình tiếp xúc được với dự án, làm content ở đây nhưng lại học nhiều về design hơn. Digital Book lần này có một đợt chọn người tham gia thiết kế, cũng có một buổi là họp tất cả các bạn designer để xem visual hay sao ấy. Trong cuộc họp có một người đã nhận xét về cách lên bảng màu của các bạn designer trong Digital. Mình cũng nghe xong mình kiểu “Ồ, thì ra là thế”. - Quỳnh Anh (ban Truyền thông)
“chị Thanh in a crabshell”
Đâ u
là đi ều bạn
“KHÔ
? S NG THÍ CH LẮM” ở nhà
Về cái vấn đề dịch thuật ấy thì mình thấy nói chung dự án cũng không quá chuyên sâu như mình kỳ vọng, ví dụ có người dẫn dắt hay là liên quan đến chuyên môn nhiều. - Hải Ly (ban Subteam)
Điểm trừ có lẽ là lúc đầu có phải là họp hơi nhiều còn bây giờ có vẻ là bị cắt bớt rồi. Lúc đầu hình như là họp toàn bộ cái gì mà 2 tuần/ lần hay cái gì í bây giờ cắt bớt 1 tháng/lần thì họp 1 tháng/lần. Lúc đó, mình mới vào, thì đưa ra cái thông tin như thế thì nghe nó bị áp lực, suốt ngày họp mệt lắm xong rồi bây giờ cắt đi thì nó sẽ đỡ hơn. - Cẩm Tú (ban Truyền thông)
Về khó khăn hay những điều không thích thì chắc là không có đâu ạ. Đợt đầu thì mình cũng hơi bận chút nên mình bị dồn deadline khá nhiều. Nhưng nhìn chung thì mình vốn là người như thế, mình thích sự bận rộn, nên mình cũng không cảm thấy có gì không thoải mái cả. - Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn)
Mình mong gen mới có thêm translator Trung làm việc cùng mình, chỉ có một mình mình thấy hơi lạc lõng. - Ngọc Ánh (ban Subteam)
Mình thấy mảng tuyển dụng là mảng khó khăn nhất với mình vì tuyển dụng được một nhân sự phù hợp, đảm bảo đi được với dự án lâu dài và tuyển được đúng số lượng mà các ban yêu cầu đã là một vấn đề cực kỳ gian nan với tụi mình. Chưa nói đến chuyên môn hay tuyển đúng người hay chưa mà chỉ riêng việc tuyển đủ số lượng đã là một bài toán khó với ban Nhân sự. - Quỳnh Như (ban Nhân sự )
Mình thấy sự gắn kết trong team hơi trầm một tí, đặc biệt là trong gen mới, ít có cơ hội tương tác với các bạn khác, có thể là do làm việc online. - Phương Thảo (ban Chuyên môn)
Đâ u
là đi ều bạn
“KHÔ
? S NG THÍ CH LẮM” ở nhà
Về cái vấn đề dịch thuật ấy thì mình thấy nói chung dự án cũng không quá chuyên sâu như mình kỳ vọng, ví dụ có người dẫn dắt hay là liên quan đến chuyên môn nhiều. - Hải Ly (ban Subteam)
Điểm trừ có lẽ là lúc đầu có phải là họp hơi nhiều còn bây giờ có vẻ là bị cắt bớt rồi. Lúc đầu hình như là họp toàn bộ cái gì mà 2 tuần/ lần hay cái gì í bây giờ cắt bớt 1 tháng/lần thì họp 1 tháng/lần. Lúc đó, mình mới vào, thì đưa ra cái thông tin như thế thì nghe nó bị áp lực, suốt ngày họp mệt lắm xong rồi bây giờ cắt đi thì nó sẽ đỡ hơn. - Cẩm Tú (ban Truyền thông)
Về khó khăn hay những điều không thích thì chắc là không có đâu ạ. Đợt đầu thì mình cũng hơi bận chút nên mình bị dồn deadline khá nhiều. Nhưng nhìn chung thì mình vốn là người như thế, mình thích sự bận rộn, nên mình cũng không cảm thấy có gì không thoải mái cả. - Khánh Quỳnh (ban Chuyên môn)
Mình mong gen mới có thêm translator Trung làm việc cùng mình, chỉ có một mình mình thấy hơi lạc lõng. - Ngọc Ánh (ban Subteam)
Mình thấy mảng tuyển dụng là mảng khó khăn nhất với mình vì tuyển dụng được một nhân sự phù hợp, đảm bảo đi được với dự án lâu dài và tuyển được đúng số lượng mà các ban yêu cầu đã là một vấn đề cực kỳ gian nan với tụi mình. Chưa nói đến chuyên môn hay tuyển đúng người hay chưa mà chỉ riêng việc tuyển đủ số lượng đã là một bài toán khó với ban Nhân sự. - Quỳnh Như (ban Nhân sự )
Mình thấy sự gắn kết trong team hơi trầm một tí, đặc biệt là trong gen mới, ít có cơ hội tương tác với các bạn khác, có thể là do làm việc online. - Phương Thảo (ban Chuyên môn)
N H N A Â V
an Truyền thông b -
Mọi người rất thân thiện này, rất cởi mở này nhưng mà hôm nào mà trễ deadline các kiểu ý là mình nghĩ là mình không trễ nhiều lắm đâu nhưng mà kiểu như là khi nào đang ngồi Study with SYE mà có người trễ deadline các kiểu là mọi người tự nhiên từ Study sang mood họp liền. Cái này gọi là mình vừa thích nhưng mà cũng vừa sợ. Thích mọi người ở cái mặt làm việc thì cũng làm việc khi mà làm việc cũng rất là ổn nhưng mà khi tức thì, khi mà có người nào phạm hay sai điều gì, sợ lắm, mọi người, mình sợ từ chị Thanh, chị Nhi, đến chị Yến, mình sợ hết tất cả mọi người. Vì lúc đó mọi người sợ thật đấy, nhất là chị Thanh. Cái hôm nào mà ở trong Study with SYE í, có người làm không được cái phần gì í, phần gì cái tên Digital Book hay là phần nào đó mình không biết, lúc đó chị Thanh đáng sợ lắm. Đầu tiên là con người nhá, mọi người rất hiền lành, hoà đồng luôn nhưng mà trễ deadline là mình không có biết như thế nào đâu nhá.
Sợ nhất 3, 4h sáng chị Nhi lên
hú mấy cái B-R-I-E-F tag tất cả mọi người. Hôm qua mình với anh Duy họp xong, mình mới hỏi anh Duy, có khi nào chúng ta nộp cái này xong rồi 4h sáng ngày mai chị Nhi tag mọi người lên không nhờ? Sợ hãi luôn ấy.
ith SYE w fly
N H N A Â V
an Truyền thông b -
Mọi người rất thân thiện này, rất cởi mở này nhưng mà hôm nào mà trễ deadline các kiểu ý là mình nghĩ là mình không trễ nhiều lắm đâu nhưng mà kiểu như là khi nào đang ngồi Study with SYE mà có người trễ deadline các kiểu là mọi người tự nhiên từ Study sang mood họp liền. Cái này gọi là mình vừa thích nhưng mà cũng vừa sợ. Thích mọi người ở cái mặt làm việc thì cũng làm việc khi mà làm việc cũng rất là ổn nhưng mà khi tức thì, khi mà có người nào phạm hay sai điều gì, sợ lắm, mọi người, mình sợ từ chị Thanh, chị Nhi, đến chị Yến, mình sợ hết tất cả mọi người. Vì lúc đó mọi người sợ thật đấy, nhất là chị Thanh. Cái hôm nào mà ở trong Study with SYE í, có người làm không được cái phần gì í, phần gì cái tên Digital Book hay là phần nào đó mình không biết, lúc đó chị Thanh đáng sợ lắm. Đầu tiên là con người nhá, mọi người rất hiền lành, hoà đồng luôn nhưng mà trễ deadline là mình không có biết như thế nào đâu nhá.
Sợ nhất 3, 4h sáng chị Nhi lên
hú mấy cái B-R-I-E-F tag tất cả mọi người. Hôm qua mình với anh Duy họp xong, mình mới hỏi anh Duy, có khi nào chúng ta nộp cái này xong rồi 4h sáng ngày mai chị Nhi tag mọi người lên không nhờ? Sợ hãi luôn ấy.
ith SYE w fly
Bạn có muốn nhắn nhủ gì đến các thành viên nhà SYE nói riêng và SYE nói chung không? Mình chỉ mong mọi người hãy luôn tiếp tục giữ ngọn lửa nhiệt huyết với SYE, hãy trải nghiệm nhiều hơn và giao lưu với nhiều thành viên khác của SYE hơn. Khi biết cách tham gia tích cực ở các hoạt động ngoại khóa như SYE, thì đó sẽ là một kỷ niệm đẹp, một phần của thanh xuân vậy. Và điều mình mong muốn nhà S sẽ tiếp tục thực hiện các kế hoạch đang ấp ủ, để cho SYE ngày càng phát triển lớn mạnh và được biết đến rộng rãi hơn trên toàn quốc.
Hãy lạc quan lên trước những deadline, sống lạc quan lên. Đừng stress tại vì biểu hiện stress là hối hận. Giống như challenge á, giờ nhìn lại ủa cái đó có gì đâu mà phải stress, hối hận chứ gì nữa. Nếu không thể được thì thôi bỏ. Hãy cố hết mình, làm sai thì cũng không sao có gì sửa lại. Hãy thật tâm huyết tại vì sau này nó cũng là một phần mà mình đóng góp vào, nó khá là lớn lao dù sau này mình có thể rời đi. Mấy bé sau này tham gia vào họ sẽ biết mình qua cái Digital Book. - Gia Nghi (ban Truyền thông)
- Thuý Hường (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Đầu tiên là lời nhắn nhủ tới Hồng, người đồng đội đã luôn gắn bó với mình: “Hồng ơi, nếu mày có nghe được những lời này thì hãy bớt deadline và đừng dồn content cho tao nữa nha.” Rồi về ban Nhân sự thì mình thấy ban đang đi đúng hướng, phát huy tốt những gì mình đang làm trong việc gắn kết nội bộ. Mong rằng trong tương lai ban Nhân sự sẽ sáng tạo ra nhiều hoạt động thú vị nữa để thu hút và kết nối các thành viên lại với nhau. Hiện khoản truyền thông mình thấy chưa được hiệu quả, nên mình mong ban Truyền thông đẩy mạnh truyền thông để mọi người bên ngoài biết tới dự án mình nhiều hơn.
Mình cảm ơn ban Nhân sự vì đã tổ chức buổi gặp mặt, trò chơi cho mọi người, mình hi vọng ban luôn sẽ tiếp tục phát triển hơn, lôi kéo cả những bạn hướng nội nữa. Hi vọng ban Truyền thông sớm có kế hoạch đẩy mạnh truyền thông, tăng tương tác cho page. Mình mong muốn ban Đối ngoại - Sự kiện và ban Truyền thông sẽ phát triển mạnh hơn để dự án có thể cân bằng. - Hà Thu (ban Đối ngoại - Sự kiện) Các thành viên ban Nhân sự thì có khá nhiều deadline cả trên trường, trong các câu lạc bộ khác lẫn tại SYE. Hi vọng mọi người có thể cân bằng được thời gian và hoàn thành tốt mọi công việc. Mong các thành viên nhà S sẽ cống hiến hết mình cho dự án, giúp dự án ngày càng phát triển hơn và đồng hành cùng SYE lâu dài nhất có thể nhé. - Hải Đăng (ban Nhân sự )
- Kỳ Duyên (ban Nhân sự )
Là một thành viên trong ban Chuyên môn nói riêng và dự án SYE nói chung thì mình muốn nói với tất cả mọi người là luôn cố gắng và luôn tự tin, thực hiện tốt mọi deadline. Mình mong muốn các bạn sẽ luôn tích cực và hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, có thể gắn bó với SYE lâu dài, đóng góp và cống hiến hết mình cho dự án. - Nguyễn Thị Phương (ban Chuyên môn)
Mọi người ơi, bao giờ từ Hàn về Việt Nam hãy nhớ tổ chức buổi offline nha, Hàn Quốc nhớ mọi người lắm. Còn SYE là một dự án cộng đồng về dịch thuật nên là mình mong muốn SYE sẽ phát triển và kiểu được các bạn quan tâm đến ngành biên phiên dịch sẽ biết đến SYE và coi SYE như là một nơi để học hỏi và tiếp thu kiến thức sau đó cũng đăng ký vào tham gia thành viên của SYE rồi xong từ đó mình lại trở thành những người đi truyền đạt kiến thức, kiểu có kiến thức rồi mình apply vào SYE. Sau đó lại đi trở thành thành viên rồi truyền đạt những kiến thức mới cho những thế hệ tiếp theo. - Cẩm Phương (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Bạn có muốn nhắn nhủ gì đến các thành viên nhà SYE nói riêng và SYE nói chung không? Mình chỉ mong mọi người hãy luôn tiếp tục giữ ngọn lửa nhiệt huyết với SYE, hãy trải nghiệm nhiều hơn và giao lưu với nhiều thành viên khác của SYE hơn. Khi biết cách tham gia tích cực ở các hoạt động ngoại khóa như SYE, thì đó sẽ là một kỷ niệm đẹp, một phần của thanh xuân vậy. Và điều mình mong muốn nhà S sẽ tiếp tục thực hiện các kế hoạch đang ấp ủ, để cho SYE ngày càng phát triển lớn mạnh và được biết đến rộng rãi hơn trên toàn quốc.
Hãy lạc quan lên trước những deadline, sống lạc quan lên. Đừng stress tại vì biểu hiện stress là hối hận. Giống như challenge á, giờ nhìn lại ủa cái đó có gì đâu mà phải stress, hối hận chứ gì nữa. Nếu không thể được thì thôi bỏ. Hãy cố hết mình, làm sai thì cũng không sao có gì sửa lại. Hãy thật tâm huyết tại vì sau này nó cũng là một phần mà mình đóng góp vào, nó khá là lớn lao dù sau này mình có thể rời đi. Mấy bé sau này tham gia vào họ sẽ biết mình qua cái Digital Book. - Gia Nghi (ban Truyền thông)
- Thuý Hường (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Đầu tiên là lời nhắn nhủ tới Hồng, người đồng đội đã luôn gắn bó với mình: “Hồng ơi, nếu mày có nghe được những lời này thì hãy bớt deadline và đừng dồn content cho tao nữa nha.” Rồi về ban Nhân sự thì mình thấy ban đang đi đúng hướng, phát huy tốt những gì mình đang làm trong việc gắn kết nội bộ. Mong rằng trong tương lai ban Nhân sự sẽ sáng tạo ra nhiều hoạt động thú vị nữa để thu hút và kết nối các thành viên lại với nhau. Hiện khoản truyền thông mình thấy chưa được hiệu quả, nên mình mong ban Truyền thông đẩy mạnh truyền thông để mọi người bên ngoài biết tới dự án mình nhiều hơn.
Mình cảm ơn ban Nhân sự vì đã tổ chức buổi gặp mặt, trò chơi cho mọi người, mình hi vọng ban luôn sẽ tiếp tục phát triển hơn, lôi kéo cả những bạn hướng nội nữa. Hi vọng ban Truyền thông sớm có kế hoạch đẩy mạnh truyền thông, tăng tương tác cho page. Mình mong muốn ban Đối ngoại - Sự kiện và ban Truyền thông sẽ phát triển mạnh hơn để dự án có thể cân bằng. - Hà Thu (ban Đối ngoại - Sự kiện) Các thành viên ban Nhân sự thì có khá nhiều deadline cả trên trường, trong các câu lạc bộ khác lẫn tại SYE. Hi vọng mọi người có thể cân bằng được thời gian và hoàn thành tốt mọi công việc. Mong các thành viên nhà S sẽ cống hiến hết mình cho dự án, giúp dự án ngày càng phát triển hơn và đồng hành cùng SYE lâu dài nhất có thể nhé. - Hải Đăng (ban Nhân sự )
- Kỳ Duyên (ban Nhân sự )
Là một thành viên trong ban Chuyên môn nói riêng và dự án SYE nói chung thì mình muốn nói với tất cả mọi người là luôn cố gắng và luôn tự tin, thực hiện tốt mọi deadline. Mình mong muốn các bạn sẽ luôn tích cực và hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, có thể gắn bó với SYE lâu dài, đóng góp và cống hiến hết mình cho dự án. - Nguyễn Thị Phương (ban Chuyên môn)
Mọi người ơi, bao giờ từ Hàn về Việt Nam hãy nhớ tổ chức buổi offline nha, Hàn Quốc nhớ mọi người lắm. Còn SYE là một dự án cộng đồng về dịch thuật nên là mình mong muốn SYE sẽ phát triển và kiểu được các bạn quan tâm đến ngành biên phiên dịch sẽ biết đến SYE và coi SYE như là một nơi để học hỏi và tiếp thu kiến thức sau đó cũng đăng ký vào tham gia thành viên của SYE rồi xong từ đó mình lại trở thành những người đi truyền đạt kiến thức, kiểu có kiến thức rồi mình apply vào SYE. Sau đó lại đi trở thành thành viên rồi truyền đạt những kiến thức mới cho những thế hệ tiếp theo. - Cẩm Phương (ban Đối ngoại - Sự kiện)
Mọi người ơi, bây giờ đã là tháng 9 rồi, còn khoảng 3 tháng nữa chúng ta sẽ đi hết năm 2022. Trong quãng đường cuối cùng này, thời tiết hơi lạnh lẽo cô đơn hơn một chút. Vậy nên trong quãng thời gian sắp tới, mong là mọi người hãy ăn no mặc ấm hãy giữ một tinh thần lạc quan, không để cho deadline làm nhụt chí, chúc cho chúng ta sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời từ bây giờ đến cuối năm. Giữ gìn sức khoẻ nha mọi người, đừng thức quá khuya, ăn ngon, ngủ kĩ, uống nước đầy đủ, không được bỏ bữa và mặc ấm các kiểu, nói chung là chăm sóc sức khỏe thật tốt để có thể chạy deadline. - Duy Hoà (ban Subteam)
Nếu mà mọi người đang đọc những dòng này, thì mình muốn nói với mọi người là mọi người rất tuyệt, mọi người đang làm rất tốt rồi. Hãy cứ là chính mình, hãy cứ là SYE này thôi. Hãy phát triển như cách mà mọi người muốn dự án này sẽ thành. Mình rất tin vào mọi người và rất biết ơn vì mọi người đã ở đây vì đã tạo nên một SYE như thế này.
Bạn có muốn nhắn nhủ gì đến các thành viên nhà SYE nói riêng và SYE nói chung không? Đầu tiên là với ban củ a mình thì mình cơ hộ mình rất c i để thử sứ ảm ơn mọ c với ban N của mình. i người đã hân sự và Đó cũng là cho h oàn thành c ơ hội để m Thực sự rấ tốt nhiệm ình học hỏ t cảm kích vụ i th các thành êm rất nhiề khó khăn g viên trong u đ iều mới. ì nhờ mọi n B an của mìn gười thì m về các thà ọi h. Nếu gặp nh viên nh à S, thì mìn người đều hết lòng g làm việc c iúp đỡ. Cò h vẫn rất tr hung với m n ân trọng th ọi người. T mình đã có uy chưa ph ời gian đư thêm nhiều ả ợ i c th ời gian dài kỷ niệm, b và hi vọng ài học đán nhất như ng mình sẽ tiế g nhớ khi th p tục đồng lâu tới mứ am gia dự hành với m c mình có án, ọi thể nhìn th vươn tầm ấy dự án m người lâu nhất có th thế giới, c ể, ình phát tr hạm tới sứ iển lớn mạ mệnh mà d nh, ự án đã đề ra.
- Tú Anh (ban Subteam)
Nhắn nhủ ha, mọi người hãy chăm sóc sức khỏe nhiều nhé, đừng như mình!! Nếu bạn bị bệnh, không có sức khoẻ thì sẽ dễ mệt mỏi và không làm được nhiều chuyện mà bạn muốn. Nên hy vọng mọi người quý trọng và giữ gìn sức khoẻ!!! Nhớ ăn uống đầy đủ và đi ngủ sớm nữa nhé! - Việt Đoan (ban Subteam)
Mình đã có tưởng tượng về dự án mình trong tương lai, sẽ không chỉ là một dự án dịch thuật hơi kén người tham gia nữa mà có thể truyền thông hết các ưu điểm cho mọi người đều nhìn thấy và khiến SYE là một điểm đến lý tưởng dành cho các bạn trẻ. Các bài dịch thuật của dự án mình đều rất hay, chất lượng, nếu có thể truyền tải chúng tới các bạn đọc đa dạng lứa tuổi, khiến tất cả mọi người đều biết đến một dự án khác biệt và thú vị trong cộng đồng Youth+ Community. Mình mong SYE sẽ luôn suôn sẻ với kế hoạch mà dự án đang thực hiện. Mình hi vọng mọi người sẽ chung tay thực hiện các kế hoạch, gần nhất là Digital Book, sẽ thành công ở mọi mặt và trở thành dấu ấn không thể quên của tất cả thành viên, đặc biệt là thành viên Gen 3, Gen 4 hiện tại.
Với các thành viên, vì là tụi mình đang trong độ tuổi khám phá và trải nghiệm nên hãy cứ làm hết sức có thể, đôi khi nếu không bắt tay vào làm một việc mới mình sẽ không biết mình có khả năng làm được hay không. Còn với SYE, mình mong muốn SYE mở rộng phạm vi hoạt động để được nhiều người biết tới hơn và đem lại nhiều giá trị cho cộng đồng, đặc biệt là các bạn trẻ. - Minh Hạnh (ban Subteam)
- Minh Hồng (ban Nhân sự )
Mọi người ơi, bây giờ đã là tháng 9 rồi, còn khoảng 3 tháng nữa chúng ta sẽ đi hết năm 2022. Trong quãng đường cuối cùng này, thời tiết hơi lạnh lẽo cô đơn hơn một chút. Vậy nên trong quãng thời gian sắp tới, mong là mọi người hãy ăn no mặc ấm hãy giữ một tinh thần lạc quan, không để cho deadline làm nhụt chí, chúc cho chúng ta sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời từ bây giờ đến cuối năm. Giữ gìn sức khoẻ nha mọi người, đừng thức quá khuya, ăn ngon, ngủ kĩ, uống nước đầy đủ, không được bỏ bữa và mặc ấm các kiểu, nói chung là chăm sóc sức khỏe thật tốt để có thể chạy deadline. - Duy Hoà (ban Subteam)
Nếu mà mọi người đang đọc những dòng này, thì mình muốn nói với mọi người là mọi người rất tuyệt, mọi người đang làm rất tốt rồi. Hãy cứ là chính mình, hãy cứ là SYE này thôi. Hãy phát triển như cách mà mọi người muốn dự án này sẽ thành. Mình rất tin vào mọi người và rất biết ơn vì mọi người đã ở đây vì đã tạo nên một SYE như thế này.
Bạn có muốn nhắn nhủ gì đến các thành viên nhà SYE nói riêng và SYE nói chung không? Đầu tiên là với ban củ a mình thì mình cơ hộ mình rất c i để thử sứ ảm ơn mọ c với ban N của mình. i người đã hân sự và Đó cũng là cho h oàn thành c ơ hội để m Thực sự rấ tốt nhiệm ình học hỏ t cảm kích vụ i th các thành êm rất nhiề khó khăn g viên trong u đ iều mới. ì nhờ mọi n B an của mìn gười thì m về các thà ọi h. Nếu gặp nh viên nh à S, thì mìn người đều hết lòng g làm việc c iúp đỡ. Cò h vẫn rất tr hung với m n ân trọng th ọi người. T mình đã có uy chưa ph ời gian đư thêm nhiều ả ợ i c th ời gian dài kỷ niệm, b và hi vọng ài học đán nhất như ng mình sẽ tiế g nhớ khi th p tục đồng lâu tới mứ am gia dự hành với m c mình có án, ọi thể nhìn th vươn tầm ấy dự án m người lâu nhất có th thế giới, c ể, ình phát tr hạm tới sứ iển lớn mạ mệnh mà d nh, ự án đã đề ra.
- Tú Anh (ban Subteam)
Nhắn nhủ ha, mọi người hãy chăm sóc sức khỏe nhiều nhé, đừng như mình!! Nếu bạn bị bệnh, không có sức khoẻ thì sẽ dễ mệt mỏi và không làm được nhiều chuyện mà bạn muốn. Nên hy vọng mọi người quý trọng và giữ gìn sức khoẻ!!! Nhớ ăn uống đầy đủ và đi ngủ sớm nữa nhé! - Việt Đoan (ban Subteam)
Mình đã có tưởng tượng về dự án mình trong tương lai, sẽ không chỉ là một dự án dịch thuật hơi kén người tham gia nữa mà có thể truyền thông hết các ưu điểm cho mọi người đều nhìn thấy và khiến SYE là một điểm đến lý tưởng dành cho các bạn trẻ. Các bài dịch thuật của dự án mình đều rất hay, chất lượng, nếu có thể truyền tải chúng tới các bạn đọc đa dạng lứa tuổi, khiến tất cả mọi người đều biết đến một dự án khác biệt và thú vị trong cộng đồng Youth+ Community. Mình mong SYE sẽ luôn suôn sẻ với kế hoạch mà dự án đang thực hiện. Mình hi vọng mọi người sẽ chung tay thực hiện các kế hoạch, gần nhất là Digital Book, sẽ thành công ở mọi mặt và trở thành dấu ấn không thể quên của tất cả thành viên, đặc biệt là thành viên Gen 3, Gen 4 hiện tại.
Với các thành viên, vì là tụi mình đang trong độ tuổi khám phá và trải nghiệm nên hãy cứ làm hết sức có thể, đôi khi nếu không bắt tay vào làm một việc mới mình sẽ không biết mình có khả năng làm được hay không. Còn với SYE, mình mong muốn SYE mở rộng phạm vi hoạt động để được nhiều người biết tới hơn và đem lại nhiều giá trị cho cộng đồng, đặc biệt là các bạn trẻ. - Minh Hạnh (ban Subteam)
- Minh Hồng (ban Nhân sự )
Confidential Laugh điểm lại những “mô mừn” ba chấm cùng những con người làm “đờ bờ” nhà S
ét o ét....
“nơi DB bắt đầu” - ca sĩ Phương Thanh
Người ta: Abstract shape, aesthetic line... Nhà S: “Tròn tròn méo méo, cọng chỉ....” Chạy deadline đốt calo, người thì thèm ăn người thì thèm...
không thiếu những lúc vật lộn với “đờ bờ” Cả sự “phẫn nộ” với bé Cú :3
...hay họp “đờ bờ” mà như chơi
Nguyễn Kim Yến không chỉ là một cá nhân, đó là một hệ tư tưởng...
“bây giờ là gần 3h sáng rồi và tôi đang ngồi nghịch ‘mèo’, ‘mèo’ gì thì các bạn tự biết đấy”
“body mist” của designer nhà S
Confidential Laugh điểm lại những “mô mừn” ba chấm cùng những con người làm “đờ bờ” nhà S
ét o ét....
“nơi DB bắt đầu” - ca sĩ Phương Thanh
Người ta: Abstract shape, aesthetic line... Nhà S: “Tròn tròn méo méo, cọng chỉ....” Chạy deadline đốt calo, người thì thèm ăn người thì thèm...
không thiếu những lúc vật lộn với “đờ bờ” Cả sự “phẫn nộ” với bé Cú :3
...hay họp “đờ bờ” mà như chơi
Nguyễn Kim Yến không chỉ là một cá nhân, đó là một hệ tư tưởng...
“bây giờ là gần 3h sáng rồi và tôi đang ngồi nghịch ‘mèo’, ‘mèo’ gì thì các bạn tự biết đấy”
“body mist” của designer nhà S
Ngày khởi động: 01/07/2022 Ngày hoàn thiện: 01/11/2022 © SUB Youth Editor Youth+ Community
Ngày khởi động: 01/07/2022 Ngày hoàn thiện: 01/11/2022 © SUB Youth Editor Youth+ Community